Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 266: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Y đã lần ra đại khái quy luật điểm số, bất kể Tần Uyển Uyển và người đàn ông khác có phát triển gì, hệ thống sẽ tặng ngay điểm tích lũy cho y.

Giống như bù đắp vậy.

Hiện tại bỗng dưng hệ thống này cộng điểm tích lũy…

Giản Hành Chi suy nghĩ chốc lát, xoay người chạy như điên về Ninh phủ.

Chạy được nửa đường, còn chưa vào phủ, y đã nghe thấy tiếng gọi kích động của Quân Thù: “Đạo quân!”

Giản Hành Chi phanh lại, quay đầu.

Quân Thù vội vã chạy lên đón: “Đạo quân, Tần cô nương chạy rồi!”

Giản Hành Chi sững sờ nhìn Quân Thù, trong kích động của Quân Thù có hưng phấn, trong hưng phấn có phẫn nộ, giơ tay lên chỉ ra đường lớn: “Ban nãy, ta thấy Tạ đạo quân và Tần cô nương tay trong tay, tim liền tim, vui vẻ ra cửa hẹn hò rồi! Ngài mau đuổi theo đi!”

Tay trong tay, tim liền tim, hẹn hò.

Ba cụm từ này chậm rãi nổ tung.

Giản Hành Chi không hiểu cảm giác này, nhưng trực giác khiến y cảm thấy hai người này không thể vứt bỏ y.

Quân Thù thấy y ngẩn người, tiếp tục nói cho y biết tin tức hắn nghe lén rất lâu: “Đạo quân, hôm nay ta lau hành lang đến mười lần chỉ để nghe rõ hai người họ nói chuyện.

Ta nghe rõ ràng hai người họ hiện giờ đến tiểu quán Thanh Việt uống rượu, uống xong, buổi tối còn muốn đến hội hoa đăng.

Nếu ngài không nắm chắc thời cơ, sau này Tần cô nương sẽ là của Tạ đạo quân rồi!”

“Sao có thể được?”

Giản Hành Chi vừa nghe thấy lời này, lập tức quay đầu: “Làm sao một người có thể là của người khác chứ? Nó sẽ chỉ là chính mình.”

Quân Thù nghẹn họng, y cảm thấy Giản Hành Chi nghe không hiểu mình nói cái gì, cũng cảm thấy mình nghe không hiểu Giản Hành Chi nói cái gì.

Nhưng điều này không quan trọng, y đổi cách giải thích: “Ngài mà không đi, sau này Tần cô nương và ngài sẽ không còn quan hệ gì nữa.”

Nháy mắt mộng cảnh khóc lóc đứng cách Tạ Cô Đường dầm mưa với Tần Uyển Uyển thoáng hiện lên trong đầu, y nghe hiểu câu này.

Y lập tức quay đầu: “Tiểu quán Thanh Việt đúng không?”

“ Đúng vậy.”

Quân Thù gật đầu, quăng cây chổi sang một bên, hùng hổ khí thế: “Ta tới đó với ngài!”

***

【 Vở kịch nhỏ 】

Quân Thù: “Ta đuổi, Giản Hành Chi chạy.”

Giản Hành Chi: “Ta đuổi, Tần Uyển Uyển chạy.”

Tần Uyển Uyển & Tạ Cô Đường: “Chúng ta đuổi, Yên Vô Song chạy.”

Yên Vô Song: “…Tha cho ta đi, đừng để ta thành mục tiêu cuối cùng của các người chứ.”

Chương này còn có tên: Bọ ngựa bắt ve, hoàng tước sau lưng.

“Dẫn đường.”

Giản Hành Chi nghe Quân Thù cũng đi, không hề lưỡng lự giơ tay lên chỉ phía trước.

Quân Thù chỉ đường cho Giản Hành Chi, hai người cùng nhau hùng hổ chạy tới tiểu quán Thanh Việt.

Cả hai mang theo khí thế người cản g.i.ế.c người, Phật cản g.i.ế.c Phật chạy tới tiểu quán Thanh Việt.

Đến cửa quán rượu, Giản Hành Chi ngẩng đầu nhìn bảng hiệu, lạnh giọng hỏi: “Chính là chỗ này?”

Quân Thù đứng cách sau lưng y nửa bước, nghiến răng nghiến lợi: “Chính là chỗ này, bọn họ hẹn hò ở đây!”

Nói xong, hai người lập tức chạy tới trước cửa sổ, lén lút ngồi xổm gần đó, ló nửa đầu quan sát khung cảnh bên trong.

Trong quán rượu ồn ào náo nhiệt, Yên Vô Song đang bày hàng.

Bàn y ngồi thiết lập một kết giới, người tiến vào kết giới, bên ngoài không nghe được đối thoại.

Đương nhiên loại kết giới này có thể đối phó người thường, nhưng đối phó Giản Hành Chi vẫn còn kém lắm, hơn nữa cũng chẳng có tác dụng mấy với Quân Thù đang mang pháp bảo trong người.

Bàn rượu trong kết giới treo bảng hiệu, trên đó viết “Bách sự thông” , bên cạnh thì viết hai chữ nhỏ:

“Xem bói, chạy vặt, tán gẫu, mọi sự đều thông.”

“Giết người, cướp của, lừa bịp, đủ tiền thì làm.”

Rất nhiều người xếp hàng trước mặt y.

Lúc Giản Hành Chi và Quân Thù đến thì nhìn thấy một bà thím mặt mày nghiêm túc ngồi trước mặt Yên Vô Song, đẩy hai viên linh thạch cấp thấp tới, mở miệng hỏi bằng giọng địa phương: “Ta trả nhiều tiền cầu con cái, cậu có được không?”

“Ta vô sinh nhiều năm.” Yên Vô Song cầm linh thạch, viết một cái tên trên giấy như rồng bay phượng múa, đẩy cho bà thím: “Bà tới chỗ này, đủ tiền là làm.”

Mặt bà thím không cảm xúc cầm tờ giấy viết tên kỹ nam quán, đứng dậy bỏ đi.

Yên Vô Song giơ tay lên gọi: “Người kế tiếp.”

Giản Hành Chi không có hứng thú với Yên Vô Song, nhìn lướt qua đám người, thấy Tạ Cô Đường và Tần Uyển Uyển đang đứng xếp hàng bên trong.

Hai người đứng sát nhau, giống như một đôi thần tiên quyến lữ.

Giản Hành Chi phát hiện, đương nhiên Quân Thù cũng phát hiện.

Hắn vội vàng dặm mắm thêm muối, cố gắng tạo mâu thuẫn: “Đạo quân, ngài xem, bọn họ đứng gần như vậy, chắc chắn đang nắm tay dưới tay áo!”

Giản Hành Chi trừng Quân Thù: “Câm miệng!”

Quân Thù bị mắng, cảm thấy nên dừng đúng lúc, bèn nhìn chòng chọc hai người trong đại sảnh với Giản Hành Chi.

Tạ Cô Đường và Tần Uyển Uyển cùng xếp hàng giữa đám đông.

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 266: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt