Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 393: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Người tới đông liền tách hai người ra.

Giản Hành Chi đi một mình theo Liễu Trung phía trước, nghe Tần Uyển Uyển ở phía sau trấn an Liễu Phi Sương và Thúy Lục giống như chưa xảy ra chuyện gì: “Không sao, Mai công tử và Giản đạo quân đều tới kịp thời.”

Không biết tại sao nghe thấy giọng nàng, y cảm giác khó chịu trong lòng.

Y cũng đã tức giận, đã đau lòng, nói nàng như thế, mà nàng vẫn làm như không có chuyện gì xảy ra.

Nói dễ nghe thì là bao dung, nói khó nghe thì là không quan tâm.

Đối với Tần Uyển Uyển mà nói, dường như y và tất cả mọi người xung quanh đều chẳng có gì khác biệt.

Trong thế giới của nàng, Giản Hành Chi không cứu nàng thì vẫn có Mai Tuế Hàn.

Y cho rằng y và Tần Uyển Uyển phối hợp ăn ý độc nhất vô nhị, thật ra Mai Tuế Hàn cũng có thể.

Y chưa bao giờ là người không thể thiếu trong cuộc đời nàng.

Giản Hành Chi nhớ đến dáng vẻ hai người phối hợp ngăn địch trên vùng trời lúc nãy, nghe thấy Tần Uyển Uyển nói chuyện sau lưng, y không nhịn được siết chặt kiếm thêm mấy phần.

Tạ Cô Đường đi tới cạnh Giản Hành Chi, nhận ra cảm xúc Giản Hành Chi bất thường, không khỏi lo lắng: “tiền bối?”

“Không có gì.” Giản Hành Chi nhanh chóng đáp, gương mặt vẫn lạnh lùng điềm tĩnh, nhắc nhở Tạ Cô Đường: “Làm chính sự.”

Nói xong, y quay đầu nhìn gia chủ Liễu gia – Liễu Nguyệt Hoa dẫn người đứng một bên, cùng với Liễu Phi Nhứ mỉm cười đứng đằng sau quan sát bọn họ.

Tạ Cô Đường thấy ánh mắt của Giản Hành Chi, lập tức nhận ra ý của y, quay đầu nhìn Liễu Nguyệt Hoa, hành lễ: “Cô Đường bái kiến Liễu tiền bối.”

“Hóa ra là Cô Đường.” Liễu Nguyệt Hoa mỉm cười: “Lâu rồi không gặp, ngày càng tuấn lãng rồi.

Tối nay…” Liễu Nguyệt Hoa nhìn một vòng: “Không biết xảy ra chuyện gì?”

“Đừng hỏi họ nữa.” Liễu Phi Sương nghe nói thế, lập tức lên tiếng, chạy ra khỏi nhóm người, đỏ mắt nhìn Liễu Nguyệt Hoa: “Là con gọi họ tới, mẹ cũng đừng giấu giếm nữa.

Hôm nay, con muốn nói cho Thiên Kiếm Tông, con đã bị Bạch Vi nguyền rủa không thể thành hôn.

Nếu như con thành hôn, tân lang tân nương chắc chắn phải chết.

Các người muốn dùng Thủy linh châu gọi Ngọc Linh Lung hiện thế, bất chấp tính mạng Hành Chu và con.

Mẹ…”

“Chỉ một Bạch Vi cỏn con!”

Liễu Nguyệt Hoa nghe thấy lời Liễu Phi Sương, tức giận quát: “Liễu thị ta sợ cô ta sao?!”

“Không sợ?” Liễu Phi Sương nhìn chằm chằm Liễu Nguyệt Hoa: “Lão tổ tông chuyển thế ba lần đều c.h.ế.t trong tay cô ta, các người ngăn cản thành công chưa?”

Liễu Nguyệt Hoa không đáp.

Bà và con gái mình nhìn nhau.

Tần Uyển Uyển nghe vậy, chậm rãi nói: “Nếu mọi người đã nói ra, Liễu gia chủ, ngài có việc đừng ngại cùng bàn bạc.

Bạch Vi này rốt cuộc là người phương nào?”

“Nói đi.” Không đợi Liễu Nguyệt Hoa mở miệng, Liễu Phi Sương đã bình tĩnh lên tiếng: “Nếu mẹ muốn thông gia với Thiên Kiếm Tông, ít nhất phải nói rõ với người ta rốt cuộc người muốn g.i.ế.c Lạc Hành Chu là ai.”

“Chuyện này liên quan đến cơ mật Liễu thị…”

Liễu Phi Nhứ đứng hồi lâu rốt cuộc lên tiếng, có điều hắn vừa mở miệng, Liễu Phi Sương đã giận dữ quát: “Ta nói mẹ ta quyết định, đến lượt huynh nói sao?!”

Vẻ mặt Liễu Phi Nhứ cứng đờ.

Một lát sau, hắn không để bụng mà mỉm cười, quay đầu nhìn Liễu Nguyệt Hoa: “Cô mẫu(*), người xem chuyện này …”

(*) Chị hoặc em gái của cha

“Vào đại sảnh nói chuyện.”

Liễu Nguyệt Hoa suy nghĩ rất lâu, mặt lộ vẻ mệt mỏi, căn dặn Liễu Phi Nhứ: “Phi Nhứ, mời mọi người vào đại sảnh ngồi.”

“Vâng.”

Liễu Phi Nhứ kính cẩn đáp, Liễu Nguyệt Hoa được thị nữ dìu đỡ rời khỏi.

Liễu Phi Nhứ quay đầu nhìn mọi người: “Nếu các vị có thời gian, mời theo tại hạ đến đại đường ngồi.”

Cái mọi người đợi chính là lúc này, Tạ Cô Đường thi lễ: “Xin Đạo quân dẫn đường.”

Liễu Phi Nhứ giơ tay bày tư thế “mời”, dẫn Tạ Cô Đường đi về trước.

Giản Hành Chi đứng yên bất động, Tần Uyển Uyển đứng bên cạnh Thúy Lục cụp đầu cũng không nhúc nhích.

Lạc Hành Chu nhìn Giản Hành Chi: “Giản đạo quân?”

Giản Hành Chi không đáp lời, rốt cuộc cất bước rời đi.

Thúy Lục nhìn Giản Hành Chi, rồi nhìn Tần Uyển Uyển: “Hai người lại giận dỗi cái gì đấy?”

“Không có gì.”

Tần Uyển Uyển cười: “Không có giận dỗi.”

Thúy Lục không hỏi nhiều, chỉ nói: “Tình huống ban nãy là sao, đó là ảo cảnh gì?”

Tần Uyển Uyển nghe Thúy Lục hỏi chuyện này liền kể lại.

Nàng giấu đi lời người phụ nữ nói trong ảo cảnh, chậm rãi thuật lại chuyện gặp nạn trong ảo cảnh.

Mọi người đều chạy tới bên cạnh nàng nghe, đợi khi nghe xong thì cũng đã gần tới đại sảnh.

Lạc Hành Chu phân tích: “Nói như vậy, bản thể của người phụ nữ kia hẳn là hồng dây?”

“Cái này còn phải nói?” Liễu Phi Sương cười y: “Ta đã nói rồi, người phụ nữ này tên Bạch Vi, huynh nghĩ chúng ta không biết cô ta là ai à?”

“Cái tên Bạch vi này … ta cảm thấy quen quen?”

Lạc Hành Chu cau mày, Tạ Cô Đường thản nhiên nhắc nhở: “Là vị tu Đạo nghìn kiếp hóa mộng nhập ma kia.”

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 393: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt