Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu - Bản Dịch Full ( Không phải convert nhé )

Chương 615: Nếu không thì chính ngài vào vai nam chính

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Lão bản, có biến rồi!”

“Chuyện gì?”

“Fan của Tiêu Nhất Sơn đang náo loạn. Nghe tin idol của mình sắp quay cảnh hôn với một nữ nghệ sĩ, lại còn bị cô ấy chê không chịu quay, họ lập tức ngồi không yên. Bây giờ đoàn phim suýt nữa bị fan vây công, ai nấy đòi một lời giải thích cho ra nhẽ, quay chụp đều bị ảnh hưởng!”

Trong điện thoại, Dương Tư Sầm nói giữa nền âm thanh ầm ầm như muốn chửi sập trời.

“Chuyện này dễ thôi. Đổi người—đuổi cái cậu Tiêu Nhất Sơn kia đi là xong.”

Trần Viễn đáp tỉnh bơ.

“Không được đâu lão bản. Chúng ta đã quay nửa chừng rồi, giờ đổi nam chính tức là phải quay lại cả loạt. Hơn nữa, Tiêu Nhất Sơn là đỉnh lưu, tác phẩm đại bạo nhiều, ảnh hưởng lớn, fan đông. Nếu không có lý do chính đáng mà thay người ngay, sợ là khó ăn khó nói lắm.”

Dương Tư Sầm khổ sở phân bua.

“Bớt nói khổ với ta. Lời ta nói chẳng lẽ không tính?”

“Ta không ý kiến chuyện đổi người,” Dương Tư Sầm nuốt nước bọt, “nhưng đổi xong rồi quay kiểu gì? Ngắn ngày mà tìm nam chính tương đương lưu lượng với Nhất Sơn là rất khó. Cùng đẳng cấp nghe tin đoàn ta tùy tiện đổi người, họ cũng ngại hợp tác. Việc này rút dây động rừng lắm.

“Với lại … dù có đổi nam chính, cảnh hôn kia vẫn phải quay chứ?”

Anh nói mạch lạc, từng điểm một.

“Hay là xóa sạch cảnh hôn đi?” Trần Viễn nhướng mày. “Trong nước kiểm duyệt kỹ thế, các cậu không sợ ‘cua đồng thần thú’ à?”

“Không xóa được nữa đâu lão bản. Nếu cả phim mà nam nữ chính đến chạm còn không chạm, thì coi như… hết tinh túy. Nếu ngài thật sự để tâm, hay là chính ngài vào vai nam chính?”

Dương Tư Sầm tung đòn hiểm.

Thoạt đầu nghe như đang giận dỗi, nhưng nghĩ kỹ lại hợp lý. Trần Viễn không phải diễn viên chuyên, hành động cũng chưa chắc thuần, nhưng không phải không thể.

Chỉ cần bỏ ít thời gian huấn luyện là được. Quan trọng hơn: Yên tổng—fan cực đông, danh tiếng cực lớn, đại thiếu gia trăm tỷ chính hiệu. Quốc dân nam thần không phải hữu danh vô thực.

Nếu Trần Viễn chịu đóng nam chính, độ đề tài nổ cái rụp. Chưa bàn phim hay dở, chỉ riêng thân phận ấy đã đủ đốt cháy toàn mạng:

Yên tổng đi đóng phim, lại còn đóng vai nam chính?!

Bộ phim chưa chiếu đã hot. Tất nhiên, bảo Yên tổng—một nhân vật như thế— đi đóng phim, nghe ra cũng hơi … tự hạ thân phận.

“Chuyện này … để ta suy nghĩ.”

Dương Tư Sầm tưởng Trần Viễn sẽ gạt phắt, ai dè lại chừa đường. “Vậy là… có cửa ư?”

“Thật lòng đấy lão bản,” Dương Tư Sầm chớp thời cơ, “nếu ngài đến tham diễn, Tiêu Nhất Sơn ta đổi ngay. Ngài với Cao tổng lại còn là mối ấy, vai này như thể đo ni đóng giày cho ngài. Cao tổng giờ đang bị ném đá trên mạng, ngài ra tay là đúng lúc.”

“Nói sau.” – Trần Viễn cúp máy.

Không hứa ngay. Trong đầu hắn thoáng ngờ: Dương đạo có khi đang dụ mình. Đóng phim thì không ngại, nhưng lên khuôn lại bao lâu? Hắn không rảnh mà ăn ngủ ở đoàn mỗi ngày.

Cúp máy rồi, Dương Tư Sầm lại phấn khởi thấy rõ. Anh biết có hi vọng thật rồi.

Yên tổng tham đoàn còn một cái lợi nữa: mang tiền vào nhóm. Với phong cách hào sảng trước nay, chỉ cần Yên tổng gật đầu, phúc lợi cả đoàn nhảy vọt. Dự toán—khỏi câu nệ. Lại thêm Cao Toàn Ngâm và Trần Viễn—hai vai chính— không nhận cát-xê, có thể dồn tiền cho chế tác.

Thời nay, bệnh của làm phim nhiều quá. Một bộ hô một tỷ tiền vốn, thực ra đổ vào quay chụp, hậu kỳ, hóa trang, phục trang, trường quay, ánh sáng, ăn ở, quần chúng, rồi phát hành, truyền thông… cùng lắm được một hai trăm triệu. Tám trăm triệu còn lại, trừ cát-xê nam nữ chính, phần nhiều vào túi vài người, hoặc rửa tiền.

Lần này Dương Tư Sầm muốn rửa nỗi nhục, anh thật sự tận tâm tận lực, không mon men túi riêng. Anh còn trả giá cao lôi Tiêu Nhất Sơn khỏi đoàn khác—riêng cát-xê đã 100 triệu.

Nào ngờ lại vướng cớ sự thế này.

Cúp điện xong, Trần Viễn mở tin tức xem một lượt. Không xem thì thôi, xem xong giật mình: Cao Toàn Ngâm lại bị ném đá.

“Bà này buồn nôn quá, bám đại gia mà rửa sạch mình, chả có lấy tác phẩm nào ra hồn. Còn chê nhà Sơn Sơn của tôi? Không thèm hôn á? Làm như Sơn Sơn thèm cô lắm vậy!”

“ Đúng đấy! Tiểu tam cướp chồng người ta, giờ lại bám Yên tổng mà leo lên. Vốn dĩ đã chẳng tử tế, còn bày đặt ngọc nữ!”

“Ghê tởm!”

“ Tôi muốn ói. Cô ta dựa vào cái gì mà chê nam thần của tôi? Bản thân dơ thấy mồ còn đòi thanh thuần!”

“@TiêuNhấtSơn Tôi bỏ vai! Không chịu nổi con chim này!”

“Sơn Sơn đừng khóc, chị em chống lưng!”

Đọc mà Trần Viễn chỉ biết đen mặt. Không rõ đó là thủy quân hay thật sự có nhiều bình xịt đến thế. Phụ nữ sao cứ khó dễ phụ nữ?

Hắn bèn gọi cho Hạ Tư Phàm.

“Lão bản gọi em có việc ạ?”

“Tiểu Hạ, đi điều tra xem có phải ai đó đang mua thủy quân bôi Cao Toàn Ngâm hay không.”

“Rõ ạ! Em xử lý ngay!”

Hạ Tư Phàm nghiêm túc đáp. Anh cảm giác đây là cơ hội để được trọng dụng, nhất định phải nắm chặt.

Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu - Bản Dịch Full ( Không phải convert nhé )

Chương 615: Nếu không thì chính ngài vào vai nam chính