Ta Cùng Oan Gia Trời Sinh Một Đôi

Chương 1

Chương trước
Chương sau
Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

1

Đọc những thoại bản lưu truyền trong thiên giới, ta hận không thể một mồi lửa thiêu rụi Tư Mệnh điện.

Khổ nỗi ta chẳng dám bước chân ra ngoài.

Vạn nhất để Chiến Thần Thương Húc phát hiện, e rằng cái mạng nhỏ này của ta sớm tiêu tan!

Ta vốn là một tiểu tiên do thần sơn ở thiên giới hóa thành, sau khi hóa hình thì được Nam Cực tiên ông thu dưỡng.

Ngài có vô số đệ tử, mà ta chỉ là kẻ vô danh trong số đó.

Nào ngờ tư chất lại thông tuệ, học hành bình thường nhưng tu vi tăng tiến nhanh như gió.

Chẳng đầy trăm năm, đã thành thượng tiên, thậm chí còn có điềm báo thành thần.

Mười ngày trước, Nam Cực tiên ông tính ra kiếp nạn của ta sắp đến, liền sai ta hạ phàm lịch kiếp.

Nói rằng chỉ cần trải chín đời ở nhân gian, ắt có thể phi thăng thượng thần.

Ta dĩ nhiên hớn hở nhảy khỏi Luân Hồi đài, thẳng xuống phàm trần.

Chẳng ngờ đúng lúc đó, Chiến Thần Thương Húc cũng phải hạ phàm lịch kiếp.

Ngài vốn đã là thượng thần, chỉ vì hồn phách bất ổn, cần lịch kiếp để củng cố nguyên thần.

Phàm trần rộng lớn, người tu tiên hạ phàm vô số, vốn chẳng chắc chúng ta sẽ gặp nhau.

Nào hay số trời trêu ngươi, ta và hắn lại thực sự chạm mặt.

Ấy là ở đời thứ hai của ta.

Lúc đó ta đã nắm được bí quyết lịch kiếp.

Đời đầu tiên, ta là đích nữ của tể tướng, bị thứ nữ hãm hại, đẩy xuống hồ mà c.h.ế.t đuối.

Theo sổ mệnh, ta vốn chưa đến số vong.

Đáng lẽ sẽ được một thư sinh nghèo cứu sống, rồi mất đi trong sạch, cả đời chìm trong tủi nhục và bi thương.

Nhưng ta vốn cực sợ nước.

Khi thư sinh gieo mình xuống cứu, ta giãy dụa quá mức, ôm chặt lấy cổ hắn, kết quả… cùng nhau c.h.ế.t đuối.

Cứ ngỡ đời thứ nhất thất bại, phải làm lại.

Không ngờ đến điện Diêm La, Minh Vương lại bảo: kiếp thứ nhất coi như đã qua, cho phép đầu thai tiếp.

Khi ấy ta mới hiểu ra đạo lý lịch kiếp.

Cái gọi là “trải thất tình lục dục, ngộ đạo mà thành tiên”, căn bản chỉ là hư ngôn.

Mấu chốt… là ở hai chữ “thành tiên”!

Nói cách khác, chỉ cần c.h.ế.t sớm, lịch kiếp ắt nhanh!

Để nghiệm chứng, đời thứ hai ta liền thử.

Kiếp đó ta là thiên kim gặp cường đạo, chẳng những bị cướp tiền của mà còn bị cướp sắc.

Trở về bị phụ mẫu ghét bỏ, buộc ta phải treo cổ tự vẫn.

Theo sách mệnh, ta vốn phải chịu đủ nhọc nhằn, cuối cùng mới nếm được vị nhân sinh.

Song ta đã nắm được quy luật, sao chịu ngoan ngoãn nghe theo?

Ngay lúc cường đạo sơ ý, ta nhảy thẳng xuống vực.

May mắn thay, ta c.h.ế.t ngay.

Chẳng may thay, trước khi c.h.ế.t lại đè trúng một thư sinh đang vào kinh ứng thí… hắn cũng chết.

Không sai, kẻ đó chính là Chiến Thần Thương Húc!

Ấy là lần đầu tiên ta gặp hắn.

Ta nằm đè lên hắn, m.á.u tươi tràn khỏi miệng.

Hắn bị ta đập chết, mắt mở trừng trừng, chẳng thể nhắm lại.

Sau khi chết, hồn phách ta và hắn cùng đến điện Diêm La, mới biết thân phận của nhau.

Vì ta thay đổi số mệnh, mà khiến Thương Húc cũng bị liên lụy, c.h.ế.t yểu trước thời hạn.

“Chiến Thần đại nhân, tiểu tiên lỡ làm thay đổi số mệnh của ngài, mong thứ tội.”

“Không cần.”

Hắn chẳng thèm liếc ta lấy một cái, lạnh nhạt vô cùng.

Quả nhiên ta đoán không sai, c.h.ế.t sớm thì kiếp thứ hai vẫn được tính là hoàn tất.

Minh Vương chẳng phát hiện bất thường, cho rằng chỉ là ngoài ý muốn, rồi lại để chúng ta đầu thai.

2

Lần này ta cố ý chờ hắn nhảy xuống trước nửa ngày, rồi mới nhập luân hồi, chỉ mong tránh được.

Thương Húc vốn lạnh nhạt vô tình, là kẻ khiến cả thiên giới khiếp sợ.

Ta tuyệt đối chẳng muốn lại gặp hắn.

Song sợ gì liền đến nấy.

Đời thứ ba, ta là công chúa mất nước, hắn lại là tướng quân của địch quốc.

Khi thành tan nước vỡ, ta gieo mình khỏi tường thành, ai ngờ vẫn đè c.h.ế.t hắn.

Lần này, ta thấy rõ trong mắt hắn thoáng qua một tia kinh ngạc.

Chưa đến nửa ngày, hai ta lại bị lôi về điện Diêm La.

Minh Vương cau mày nhìn mệnh sách:

“Không đúng, rõ ràng chẳng đời nào hai ngươi là số mệnh oan nghiệt…”

Ta cúi gằm, không dám thốt lời.

Thương Húc thì nghiêng đầu nhìn ta, ánh mắt như có điều suy nghĩ.

Lần đầu thai kế tiếp, hắn bất ngờ dừng lại giữa đường:

“Ngươi… có phải chưa từng bị xóa trí nhớ?”

Lời ấy khiến ta kinh hãi.

Ánh mắt hắn như lưỡi kiếm xuyên thấu, khiến ta chẳng dám đối diện.

Đúng vậy, quy luật “chết sớm – lịch kiếp nhanh” tuy dễ hiểu, nhưng thực thi không dễ.

Bởi thần tiên nhập luân hồi đều bị xóa sạch ký ức, hoàn toàn lấy thân phận mới mà lịch kiếp.

Cho dù có nhận ra đạo lý, cũng chẳng thể nhớ nổi khi ở nhân gian.

Nhưng ta lại khác.

Ngay từ đời đầu, ký ức của ta chưa từng bị xóa bỏ.

Luân Hồi đài chẳng hề gột rửa ký ức của ta.

Vì sao thì ta chẳng biết, nhưng tuyệt chẳng thể nói ra.

Một khi bại lộ, át sẽ bị coi là gian lận, e rằng khó thoát khỏi hình phạt của thiên đình

Vậy mà hắn đã nhận ra.

Chỉ bằng chút dấu vết ấy, đã đoán đến chân tướng.

Ta nào dám thừa nhận?

“Tiểu tiên không hiểu lời Chiến Thần. Thần tiên nhập luân hồi, tất nhiên bị tẩy sạch thần lực và ký ức. Tiểu tiên há có thể ngoại lệ?”

Thương Húc trầm mặc chốc lát, rồi quay người bỏ đi.

Chờ hắn đi xa, ta mới dám thở phào.

Suýt nữa thì lộ bí mật!

Kiếp thứ tư, tuyệt đối không thể lại gặp hắn!

Vì để tránh, ta đợi hắn nhập luân hồi đến ngày thứ hai mới dám bước xuống.

Nghĩ rằng lần này chắc sẽ an toàn.

Ai ngờ… vẫn gặp!

Đời thứ tư, ta là nông nữ nơi sơn thôn, trên núi gặp Cửu hoàng tử bị thích khách vây giết.

Theo mệnh sách, ta vốn phải cứu hắn, từ đó rơi vào bể khổ.

Song ta chẳng hề cứu, mà xông thẳng đến trước thích khách, để hắn một đao cắt cổ, lập tức vong mạng.

Chết nhanh gọn, lại không liên lụy kẻ khác.

Ai ngờ, Cửu hoàng tử ấy lại chính là Thương Húc.

Bởi ta không cứu, hắn cũng bị thích khách sát hại.

Thế là hai ta lại song song quay về điện Diêm La.

Đến mức lần này, ngay cả Minh Vương cũng thấy chẳng ổn.

Ngài cùng Thương Húc đồng loạt nhìn ta, khiến lòng ta run rẩy.

“Thanh Tang thượng tiên, kiếp thứ tư đã thành, có thể tiếp tục đầu thai.”

Nghe vậy, ta vội quay người bỏ đi, lại bị Minh Vương ngăn lại:

“Chỉ là, ba kiếp của Chiến Thần đều thất bại, ngài ấy còn phải trải lại ba lần nữa.”

Sắc mặt Thương Húc vẫn lạnh băng như trước, song ta đã thấy được một tia giận dữ.

Thì ra hắn chỉ cần qua ba kiếp, là có thể dưỡng hồn, quay về thiên giới.

Nhưng vì ta, mỗi đời hắn đều c.h.ế.t yểu, kiếp nạn thất bại.

Lúc này, ta mới phát hiện điều bất thường:

“Chết sớm để vượt kiếp nhanh”… dường như chỉ có hiệu nghiệm với ta.

Còn hắn, lại nhất định phải đi trọn số mệnh trong sổ mệnh.

Ta Cùng Oan Gia Trời Sinh Một Đôi

Chương 1

Chương trước
Chương sau