Tác Giả Và Kiểm Duyệt Có Thù Oán Sâu Đậm

Chương 10

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Lộ Hi Đồng cố gắng híp mắt, muốn xem chỗ hầu kết của người đàn ông có nốt ruồi nhỏ đặc trưng kia không. Đáng tiếc khoảng cách quá xa, kính bơi cũng không rõ bằng kính mắt thông thường. Lộ Hi Đồng nhìn hồi lâu, cũng chỉ thấy rõ cơ n.g.ự.c trắng bóng và hai điểm hồng nhạt trên đó.

Muốn biết quả lê có ngọt hay không, cách tốt nhất là tự mình nếm thử. Muốn xác định người đàn ông mung đẹp kia có phải người cô từng gặp không, cách tốt nhất là...

Sờ mung thì thôi nhé, Lộ Hi Đồng có phải kiểu người dê dê đâu. Nhưng mà đến gần soi cho rõ thì ok chứ nhỉ.

Lộ Hi Đồng định bước lên bờ rồi đi thẳng qua chỗ anh ta, nhưng nghĩ lại thấy hơi sượng, nên quyết định ở trong nước lội lội đến gần cho tự nhiên.

Mà đi trong nước cản phết, lội vậy chắc tốn sức còn hơn bơi. Không biết có phải tưởng tượng không, nhưng Lộ Hi Đồng cảm giác anh chàng kia đang liếc nhìn mình, còn cười cười nữa chứ.

Mà nghĩ lại, đi bộ trong bể bơi trông ngố phải biết.

Lộ Hi Đồng đảo mắt nhìn anh chàng qua lớp kính bơi đầy bọt nước, rồi chuyển sang kiểu bơi ếch xấu như ma, giống hệt Âu Dương Tu vậy.

Đứng bên bờ, Thẩm Hạc Vũ thấy Tả Trạch bỗng dưng chuyển hướng bơi ếch về phía mình, đang làm động tác khởi động tự nhiên mà bỗng khựng lại: Con quỷ cái này bơi về phía mình làm gì đây?!

Đang muốn nổi điên túm cổ Tả Trạch chất vấn, Thẩm Hạc Vũ bỗng như bị tạt một xô nước lạnh, trong lòng chột dạ: Con quỷ cái này, không biết tối nay lại định viết cái gì cho mình nữa đây.

Thấy Tả Trạch càng lúc càng đến gần, không hiểu vì sao, đột nhiên cả người cô run lên, ngã xuống nước.

Thẩm Hạc Vũ đứng ở khu vực nước sâu bên bờ, không kịp nghĩ ngợi nhiều, anh lập tức nhảy ùm xuống nước.

Đau kinh khủng!

Trời ơi đau quá!

Cảm giác như bị kim đ.â.m xuyên qua đùi phải! Lộ Hi Đồng bơi cũng không tệ đâu, mà lúc này cơn đau làm cô loạng choạng té ùm xuống nước.

Cô nín thở liền, nhưng vẫn kịp hớp mấy ngụm nước. Chỗ này sâu tận hai mét, mà với tình trạng chân chuột rút đau điếng thế này, đừng mơ ngoi lên được.

Nghe tiếng nước ùng ục bên tai, cô biết gần đó có nhân viên cứu hộ nên không quá hoảng, nhưng mà đau thế này thì mặt vẫn nhăn như ăn phải chanh chua.

Đang vùng vẫy thì có ai đó vòng tay qua eo, kéo cô lên khỏi mặt nước.

Được hít thở quá tuyệt vời! Lộ Hi Đồng ho sặc sụa, định nói cảm ơn thì bên tai đã nghe giọng trách móc: "Cô là vịt cạn hả? Không khởi động rồi nhảy đại xuống nước à?"

Khoan... giọng này quen vậy?!

Lộ Hi Đồng cố nén đau, vặn người định nhìn cổ anh chàng cứu mình, nhưng chưa kịp nhìn thì anh ta đã nắm chân phải cô xoay một phát.

"Ui da!"

Đau vãi, Lộ Hi Đồng không nhịn được giãy nảy lên, làm anh chàng đang ôm cô bị kéo xuống nước: "Đừng cựa quậy nữa! Cô bị chuột rút rồi, tôi đang giúp kéo giãn! Vùng vẫy kiểu này là chìm cả hai đấy!"

"Ok ok."

Giọng anh lạnh tanh lại còn hơi cáu, Lộ Hi Đồng sợ xanh mặt nên im luôn. Cô ngoan ngoãn ngồi im trong lòng anh, để anh nắn nắn chân mình như đang xoay búp bê vải vậy.

Anh ta áp sát quá, mặt Lộ Hi Đồng như dán vào n.g.ự.c anh luôn.

Quá gần! Mặt Lộ Hi Đồng đỏ bừng, nhưng n.g.ự.c anh lại mát lạnh, cứng ngắc như khối đá ngọc, giúp cho cô hạ nhiệt.

Nhân viên cứu hộ trên kia định nhảy xuống, nhưng anh chàng bên bờ đã nhanh hơn. Cách xử lý chuột rút của anh thì chuẩn như sách giáo khoa, không chê vào đâu được. Anh cứu hộ thở phào, ngồi trên đài cao nhìn hai đứa trẻ tự xử, thầm nghĩ chắc lại tình nhân gì đây.

"Đỡ hơn chưa?"

Giọng trầm ấm từ trên đầu vọng xuống, Lộ Hi Đồng bèn thử đạp chân mấy cái. Ồ, hết đau thật!

Cô ngẩng lên nhìn, mái tóc đen ngắn của anh ướt sũng nên dính bết vào trán, nước từ đó nhỏ xuống, chảy dọc từ khuôn mặt xuống tận cổ.

Chiếc cổ trắng ngần với đường gân xanh nổi, và đặc biệt là nơi hầu kết nhô ra có nốt ruồi nâu nhỏ - đúng y nốt ruồi của "Liễu Thư Bạch" luôn. Lạ nhỉ, sao ánh mắt của anh ta vẻ ngạc nhiên thế?

Tai anh đỏ hơn cả đèn giao thông, không nói gì mà chỉ dìu Lộ Hi Đồng tới bậc thang: "Nếu ổn rồi thì tự lên đi."

"Anh không lên à?"

Lộ Hi Đồng vịn lan can, cúi xuống nhìn anh. Dù kính bơi che mất đôi mắt đẹp trai, nhưng vẫn thấy rõ khuôn mặt hút hồn.

Lộ Hi Đồng đâu biết rằng, từ góc nhìn này, đường cong cơ thể cô đang bị anh nhìn rõ mồn một.

"Không."

Anh lắc đầu lạnh nhạt, cúi nhìn xuống nước với vẻ mặt kỳ lạ: “ Tôi vẫn muốn bơi thêm chút nữa.”

Tác Giả Và Kiểm Duyệt Có Thù Oán Sâu Đậm

Chương 10