Giữa đêm xuân choàng tỉnh mộng, ta mở mắt ra, tầm mắt còn mơ hồ m.ô.n.g lung, thấy Chẩm Nguy đang tựa mình nơi đầu giường, tay cầm sách đọc.
Đợi đến khi ta chậm rãi rời giường, bỗng nhận ra trong tay hắn đang cầm bản tấu chương kia, liền vội vàng giật phăng lấy.
Sắc mặt Chẩm Nguy trở nên kỳ dị và cứng nhắc.
Mãi cho đến lúc trông thấy ta, hắn mới gượng gạo nhếch khóe môi cười nhạt: "Nàng đã tỉnh giấc rồi ư?"
[:]
Ta tùy ý ném bản tấu chương vào lò than thiêu hủy.
"Đó là ta với sư phụ viết chơi thôi."
"Ồ."
Hắn khẽ gật đầu.
Ta ngồi bên mép giường, liếc nhìn hắn bằng khóe mắt, Chẩm Nguy cũng đang lén nhìn ta.
Ánh mắt chạm nhau, hắn vội vàng cúi đầu, một lát sau mới nhào đến ôm chặt lấy ta.
"Sư phụ."