Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh

Chương 747:---

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Một con được chuẩn bị để kho riềng, một con nấu canh chua, con còn lại Khương Mật biếu nhà Trần Cao Lĩnh. Phần sườn còn lại từ buổi trưa được cho vào nồi hầm tiếp, cơm nguội thì rang trứng, ngoài ra còn xào thêm hai món rau xanh.

Đến khi ăn tối xong, Từ Nhạc Ninh về nhà, Phương Liễu Liễu cũng chuẩn bị đưa Niên Niên đến nhà khách quân bộ. Mẹ Khương vội kéo cô lại, "Cháu dẫn theo Niên Niên ở nhà khách bất tiện lắm. Cháu cứ ở phòng Mật Mật, để Mật Mật và Miểu Miểu ngủ giường bên kia." Khương Mật cũng nói: "Chị Liễu Liễu, chị ở đây cũng được mà. Hoặc là em sẽ cùng chị đến nhà khách, em không yên tâm để chị một mình dẫn cháu nhỏ ở ngoài đâu."

Phương Liễu Liễu ngần ngại: "Niên Niên còn bé, dễ đái dầm, thôi thì cứ ở nhà khách cho tiện."

Khương Mật ôm Niên Niên vào lòng: "Con của em mà đái dầm, em còn phải sợ sao?"

Thế là Phương Liễu Liễu đành đưa Niên Niên tạm thời ở lại nhà Khương gia.

Mẹ Khương lại giúp cô thay ga giường, chăn, gối mới. Niên Niên đã mệt rũ người, Phương Liễu Liễu cho b.ú sữa một lần là cậu bé thiếp đi trong giấc ngủ say.

Hai ngày kế tiếp, Khương Mật và Phương Liễu Liễu chạy khắp nơi, tiện thể thưởng thức hết các món ngon của Tân Thành. Từ Nhạc Ninh thì chỉ muốn xin nghỉ phép cùng đi cho thỏa, nhưng dạo này cô ấy quả thật hơi bận rộn, chỉ có thể tranh thủ buổi trưa chạy ra ăn cơm cùng.

Trong thời gian đó, Khương Mật nhận được tiền thưởng kèm bằng khen từ Cục Công an, cùng với thư khen ngợi và khoản tiền thưởng từ bến xe gửi đến.

Ảnh Khương Mật chụp lúc nhận thưởng ở kinh thành cũng được đăng báo. Khương Ái Quốc mua một lúc ba mươi bản, mỗi người trong nhà một bản, lại tặng cho lãnh đạo, đồng nghiệp một bản, còn bảo mấy anh em Khương Dung đều cầm đến đơn vị cho đồng nghiệp xem. Cuối cùng, ông đưa thêm vài phần cho Khương Yến, bảo anh giữ lại, mấy phần cuối cùng thì ông cất kỹ, để dành sau này xem lại.

Không có gì làm cha mẹ vui sướng bằng tiền đồ sáng lạn của con cái.

Bức ảnh ấy chiếm nửa trang đầu của Nhật báo Nhân Dân, Khương Mật cầm giấy khen đứng ở hàng đầu tiên. Hơn nữa, cô xinh đẹp nổi bật, ai nhìn vào cũng có thể nhận ra con gái ông ngay lập tức.

Đến ngày thứ ba, cũng là ngày Khương Ngưng lại mặt về nhà. Thẩm Hoài Thành và Khương Ngưng cùng nhau về, xách theo bao lớn bao nhỏ quà tặng. Nhìn trạng thái của hai người, ai cũng biết cuộc sống của Khương Ngưng đang rất hạnh phúc.

Tô Trân Trân tất nhiên không ngừng kéo Khương Ngưng hỏi han vài câu. Cuộc sống của Khương Ngưng quả thật rất tốt, cha mẹ chồng cảm kích và nhớ ơn Khương gia đã cứu mạng anh em Thẩm Hoài Thành, coi Khương Ngưng như phúc tinh trong nhà, thương yêu cô như con gái ruột. Về phần Thẩm Hoài Thành, thì càng không cần phải nói, anh ta yêu chiều Khương Ngưng như báu vật, lời Khương Ngưng nói ra anh ta đều nghe theo vô điều kiện.

Tô Trân Trân thấy con gái sống tốt, tất nhiên vô cùng vui vẻ. Ăn cơm tối xong, Thẩm Hoài Thành và Khương Ngưng mới trở về nhà. Sáng sớm hôm sau họ lại đến sớm, vì Khương Mật và Khương Miểu hôm nay sẽ đi tàu hỏa.

Họ chuẩn bị cùng đi nhà ga để tiễn Khương Mật.

Khương Mật không cho Phương Liễu Liễu và Niên Niên đến nhà ga tiễn. Nhà ga người đến người đi tấp nập, Niên Niên lại quá nhỏ, chớ có chen lấn mà xảy ra chuyện không hay, chi bằng đừng đến.

Vào đến ga, Khương Mật lần lượt ôm mọi người. Lúc ôm Từ Nhạc Ninh, Khương Mật dặn dò cô: "Sách tôi tặng cô hay lắm đó, không hiểu chỗ nào thì viết thư hỏi tôi, tôi sẽ chỉ cho." Từ Nhạc Ninh: "..." Bị bài tập khủng khiếp kia làm cho choáng váng, nên nỗi buồn cũng vơi đi phần nào.

Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh

Chương 747:---