Sau một hồi ồn ào như vậy, Khương Mật nâng đồng hồ đeo tay lên nhìn thử, cũng mới mười một giờ. Cô ngáp một cái, nói chúc ngủ ngon với Dương Giai Hòa rồi trở về phòng tiếp tục ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Dương Giai Hòa và Khương Mật từ trong nhà khách đi ra, liền nhìn thấy hai đồng chí công an kiểm tra phòng ngày hôm qua đang đứng ở cửa. Vừa nhìn thấy hai người Khương Mật, họ liền đi lên đón.
Họ còn đưa cho Khương Mật mấy chiếc bánh bao nhân thịt lớn, nói là bánh bao nhân thịt làm ở căn tin, vỏ mỏng nhân đầy đặn, cực kỳ thơm ngon.
Khương Mật cũng không từ chối, sau khi nhận bánh bao nhân thịt liền cảm ơn một phen.
Đồng chí công an kia còn nói người nặc danh tố cáo cũng không biết là ai, dặn Khương Mật gần đây cẩn thận một chút.
Khương Mật thật đúng là không biết là ai làm chuyện này. Chẳng lẽ là có kẻ đang theo dõi cô ư? Cô cẩn thận nhớ lại chuyện ngày hôm qua, cũng không có đối tượng nào đáng để hoài nghi.
Chờ sau khi hai đồng chí công an rời đi, Khương Mật và Dương Giai Hòa ăn bánh bao nhân thịt xong, liền trực tiếp đi Thành ủy xem kết quả thi. Không hề nghi ngờ, Dương Giai Hòa đạt điểm tuyệt đối, giành vị trí thứ nhất, cao hơn vị trí thứ hai đến hai mươi tám điểm. Thành ủy chỉ tuyển hai người, Thứ Năm tuần tới sẽ bắt đầu nhận việc, chậm hơn Khương Mật một ngày. Nơi làm việc mới cũng có cả căn tin lẫn ký túc xá.
Cho tới trưa, hai người lại đi dạo trong thành phố. Khương Mật còn đi một chuyến đến trường tiểu học gần đó, hỏi chút tình hình tuyển sinh, chuẩn bị chuyển Khương Miểu về thành phố học.
Chuyện chuyển trường cũng đơn giản, chỉ cần mang theo giấy giới thiệu của đại đội, nộp học phí là có thể nhập học.
Khương Mật gật gật đầu, chờ cô ở đây ổn định lại, sẽ đón Khương Miểu tới.
Dương Giai Hòa và Khương Mật trở về Dương gia câu vào buổi chiều. Về đến nhà vừa vặn hơn bốn giờ. Hai người vừa bước chân vào trụ sở đại đội, đã bị mọi người vây quanh, hỏi han chuyện thi cử thế nào.
Biết được hai người thi đậu, hơn nữa rất nhanh có thể nhậm chức, mọi người ai nấy đều tấm tắc khen ngợi hai người tài giỏi, có bản lĩnh. Ánh mắt nhìn hai người vừa ngưỡng mộ vừa tự hào.
Thôi Hội Phương đi đường cứ như bay, vui không khép được miệng, nói về nhà liền làm thịt con gà mái già trong nhà để ăn mừng.
Chuyện này, quả thật đáng để ăn mừng!
Đây là việc lớn, cả đại đội cũng được hưởng phúc theo.
Buổi tối hôm đó, Thôi Hội Phương hầm gà hầm nấm, lại còn kho một con cá đã ướp. Con rể thứ hai tương lai của nhà họ Dương chắc chắn cũng sẽ tới, chỉ là Dương Giai Dân hôm nay không trở về.
Hiện giờ phòng ốc đã xây xong, đồ dùng trong nhà cũng đã đóng xong. Tô Văn Thần đợi Dương Giai Dân Chủ nhật này trở về sẽ đến nhà cầu hôn.
Buổi tối hôm đó, Khương Mật và Khương Miểu bàn bạc chút về chuyện đi học. Khương Miểu kinh ngạc vui vẻ hỏi: "Em cũng được đi học trong thành phố sao?"
Khương Mật xoa xoa khuôn mặt bầu bĩnh của cô bé: "Chắc chắn rồi, nhưng chị phải xem ký túc xá thế nào. Nếu không thích hợp thì thuê phòng ở riêng. Còn cả Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng, nên để chúng ở lại đại đội hay là thả vào trong núi? Nếu chị thuê nhà thì chúng sẽ ở đâu?"
Thật ra cô càng muốn thu Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng vào trong không gian. Môi trường sinh thái bên trong tốt hơn nhiều. Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng đều đã quen rừng núi, để chúng ở trong sân nhà cũng không ổn.
Về sau lại tìm bạn tình cho Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng, rồi cũng đưa chúng vào trong không gian. Hiện giờ trong không gian chẳng thiếu thứ gì, gà vịt cá thỏ hay các loài vật nhỏ khác đều đủ cả.
Khương Miểu ôm Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng, không nỡ nói: "Chờ lớn hơn chút, thả chúng lên núi đi."