Tháng 9:năm 1980.
Khương Mật tan ca sớm, nói với Thôi Hội Phương một tiếng rồi trực tiếp đến nhà trẻ đón Hoài Cẩn và Cẩn Du.
Dương Cẩn Du mặc một chiếc váy màu hồng xinh xắn. Nhìn thấy Khương Mật đến, bé cười càng rạng rỡ, kéo tay cô giáo nói: "Cô giáo, mẹ em đến đón em rồi!"
Chờ sau khi cô giáo dẫn Hoài Cẩn và Cẩn Du ra ngoài, Dương Cẩn Du tạm biệt cô giáo trước, sau đó nhấc chiếc váy nhỏ chạy ào ra: "Mẹ ơi, hôm nay mẹ mặc váy, đi giày cao gót, lại còn đeo kẹp tóc nữa. Mẹ ơi, sao mẹ còn xinh đẹp hơn cả công chúa Bạch Tuyết trong truyện cổ tích vậy?"
Khương Mật khom lưng xuống. Dương Cẩn Du bĩu cái miệng nhỏ nhắn, chụt một tiếng hôn lên má Khương Mật.
"Mẹ thơm quá! Mẹ ơi, mẹ mau thơm con một cái xem con có thơm không!"
Khương Mật hôn cô bé một cái: "Kiều Kiều cũng thơm lắm, lại còn ngọt ngào nữa. Buổi trưa con ăn gì thế?"
Dương Cẩn Du vui vẻ đáp: "Buổi trưa con ăn mì ạ, còn được phát sữa nữa, sữa ngọt đúng không mẹ?"
Khương Mật một tay nắm một cục cưng, đi về phía nhà.
Dọc đường về gặp không ít hàng xóm láng giềng, Dương Cẩn Du mở miệng một tiếng chị, dì, bà nội, gọi vô cùng thân thiết. Bé còn khen người khác mặc quần áo đẹp, giày đẹp, trông trẻ ra nữa. Quả đúng là người khéo léo, miệng lúc nào cũng ngọt như bôi mật.
Đợi đến khi về đến nhà, trong túi đã đầy ắp kẹo hạt dưa mọi người cho, Dương Cẩn Du hào phóng chia cho Dương Hoài Cẩn và Khương Mật.
Chia xong xuôi đâu đấy, cô bé lại hí hửng ôm kẹo chạy vào bếp tìm bà nội Thôi Hội Phương. Vừa thấy bà, Dương Cẩn Du đã lém lỉnh nói: "Bà nội, bà mặc bộ quần áo này đẹp thật đó! Ai tinh mắt thế, chọn được đồ đẹp vậy cho bà ạ?”
Thôi Hội Phương cười bế Dương Cẩn Du lên, gắp một con tôm chiên bóc vỏ rồi đút cho bé con ăn, dịu dàng đáp: "Là Tiểu Kiều Kiều nhà chúng ta chọn đó, con bé tinh mắt thật."
Dương Cẩn Du tấm tắc khen: "Ngon quá, thơm lừng luôn!" Rồi bé lại tấm tắc khen thím Chu nấu cơm ngon tuyệt.
Thím Chu là người giúp việc nhà họ Dương đã hơn ba năm nay, tay nghề nấu nướng thì khỏi phải nói.
Thím Chu nghe vậy thì mặt mày hớn hở hẳn lên.
Thôi Hội Phương lại bóc thêm mấy con tôm lớn cho Dương Cẩn Du ăn chơi, dặn dò: "Con ra ngoài chơi đi, trong bếp nóng lắm."
Dương Cẩn Du cười tít mắt chạy ra ngoài, vào trong đình tìm Khương Mật và Dương Hoài Cẩn. Bé con cùng Khương Mật chơi oẳn tù tì.
Chờ sau khi Dương Giai Hòa tan ca, cô bé lại nhanh nhẹn chạy đi tìm anh, nịnh nọt: "Ba ơi, ba mặc âu phục trông thật là bảnh bao!"
Dương Giai Hòa cười tủm tỉm bế bé con lên.
Dương Cẩn Du miệng nhỏ nhắn luyên thuyên kể chuyện ở nhà trẻ, còn nói có một bạn nhỏ muốn lấy cô bé.
Dương Giai Hòa mỉm cười nói: "Con là công chúa nhỏ của ba, sau này sẽ lấy hoàng tử, không thể tùy tiện lấy ai được đâu."
Dương Cẩn Du: " Đúng rồi! Con muốn lấy anh Niên Niên, anh Niên Niên đẹp trai như một hoàng tử."
Nghe vậy, Dương Giai Hòa liền thay đổi sắc mặt, nghiêm nghị nói: "Công chúa nhỏ của ba lớn lên rồi mới được lấy chồng. Chờ con lớn lên, Niên Niên đã già mất rồi, già rồi thì làm sao còn là hoàng tử nhỏ của con nữa?"
Dương Cẩn Du "ồ" lên một tiếng: "Vậy làm sao bây giờ ạ?”
Dương Giai Hòa đáp: "Đến lúc đó ba sẽ tìm cho con một hoàng tử bé khác."
Dương Cẩn Du gật đầu: "Được ạ! Ba, con muốn cưỡi ngựa!" Rồi bé con theo cánh tay Dương Giai Hòa trèo lên, đòi cưỡi lên cổ anh.
Cảnh tượng ấy thật đáng yêu.
Dương Hoài Cẩn cúi đầu tháo tung chiếc ô tô đồ chơi bé con, cặm cụi dùng tua vít vặn mở từng linh kiện nhỏ. Khương Mật cũng chẳng ngăn cản thằng bé, chỉ là mỗi lần tháo rời món đồ chơi ra, thằng bé nhất định phải tự mình lắp lại nguyên vẹn như cũ. Nếu lỡ làm hỏng, thằng bé phải tự tìm cách nhờ người lớn sửa giúp.
Khi Dương Cẩn Du đã chơi thấm mệt, Dương Giai Hòa liền ôm bé con xuống, đoạn bế cô bé đến ngồi cạnh Khương Mật, rồi nghiêng đầu hôn nhẹ lên má cô. Cả hai cùng ngắm Dương Hoài Cẩn cặm cụi mày mò chiếc ô tô đồ chơi.
Dương Hoài Cẩn đối với mọi thứ đều tràn đầy tò mò. Thằng bé muốn biết chiếc ô tô đồ chơi chạy bằng cách nào, muốn biết cái quạt máy quay ra sao, muốn biết chiếc tivi đen trắng chiếu phim hoạt hình như thế nào, và càng muốn biết tủ lạnh lại làm lạnh được đồ ăn ra sao. Chỉ có điều, quạt máy, tivi hay tủ lạnh trong nhà đều là những món đồ Dương Hoài Cẩn bị cấm đụng vào.