Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng

Chương 218: Bản vẽ sao lại có vấn đề?

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Còn vài ngày nữa là đến kỳ thi đại học, Tạ Vân Thư cảm thấy tinh thần hơi căng thẳng. Mấy ngày này Thẩm Tô Bạch đều không tới, ban ngày cô chạy giữa công trường và nhà ăn, thời gian buổi tối thì dành ra để học bài.

Quý Tư Viễn thấy cô gầy hẳn đi một cách rõ rệt, hiếm hoi không nói lời khó nghe: "Dù sao ban ngày tôi cũng không có việc gì, ngày em trai cô thi đại học, tôi sẽ lái xe đợi ở ngoài điểm thi, đảm bảo sẽ không xảy ra vấn đề gì."

Điểm thi đại học hiếm khi được bố trí tại khuôn viên trường của thí sinh, có người không may còn bị sắp xếp vào những nơi rất xa, có xe đưa đón quả thực sẽ thuận tiện hơn nhiều.

Tạ Vân Thư thầm thở phào nhẹ nhõm: "Vậy cảm ơn anh nhiều, đợi khi Minh Thành thi xong, tôi sẽ mời anh đi ăn."

Quý Tư Viễn bĩu môi: "Cô mời đi ăn thì được, đừng dẫn theo Thẩm Tô Bạch, tôi nhìn hắn không thuận mắt."

Tạ Vân Thư bất lực: "Hiện giờ tôi là người yêu của anh ấy."

Quý Tư Viễn thành công bị cô chọc tức, ngoảnh mặt sang tự nhìn sách, nghiến răng nói một câu: "Cả Hải Thành này, không ai thiếu não bằng cô!"

Theo như trước đây, Tạ Vân Thư chắc chắn sẽ mắng lại, nhưng hắn vừa mới nói sẽ làm tài xế cho Minh Thành, cô nghĩ một chút rồi vẫn nhịn xuống: "Hai ngày đó sẽ đốt bao nhiêu xăng, anh nói cho tôi biết, lúc đó tôi sẽ bù tiền xăng cho anh."

Quý Tư Viễn hít một hơi thật sâu: "Mấy ngày này sao không thấy Thẩm Tô Bạch tới đón cô?"

Bình thường nhìn rất chặt thế, sao bây giờ lại nỡ lòng buông lỏng cảnh giác rồi?

Tạ Vân Thư giải thích: "Anh ấy được điều động đến dự án khu phía đông, mấy ngày nay rất bận."

Việc này Quý Tư Viễn cũng đã nghe anh trai nói, không chỉ vậy, trong lời nói toàn là sự đánh giá cao dành cho Thẩm Tô Bạch, nói rằng sau khi dự án khu phía đông kết thúc, chức vụ của Thẩm Tô Bạch chắc chắn sẽ lại được điều động, mới đến Hải Thành chưa đầy một năm đã có thể thăng chức, đủ thấy năng lực cá nhân của hắn mạnh mẽ đến mức nào.

Nhưng điều Quý Tư Viễn nghĩ đến lại là, so sánh với vậy, có phải hắn thực sự quá yếu kém? Ngoại trừ việc nhà có tiền, hắn không có sự nghiệp riêng, không như anh trai trẻ tuổi đã gánh vác được doanh nghiệp của gia tộc họ Quý, càng không như Thẩm Tô Bạch có địa vị cao quyền trọng, ở Hải Thành chỉ cần vẫy tay một cái là có quan hệ.

Thậm chí hắn căn bản chưa từng nghĩ sau này mình sẽ làm gì, nhưng bây giờ, hắn muốn thay đổi rồi.

Tạ Vân Thư đã cúi đầu chìm đắm vào việc học, công trình tòa nhà viễn thông khởi công thuận lợi là tốt, nhưng cô không thể bằng lòng với hiện tại, khi nào có thể xây dựng hoàn chỉnh một tòa nhà mới là mục tiêu mà cô muốn.

Sáng hôm sau, Tạ Vân Thư từ nhà ăn đi ra, đi thẳng đến công trường tòa nhà viễn thông, liền thấy Lý Thắng Lợi vội vã đi tới: "Vân Thư muội muội, cô tới rồi, bản vẽ ở đây, xem thử nào, sao lại khác với hiện trường vậy?"

Tạ Vân Thư trong lòng thắt lại, lẽ nào chính mình đã làm sai bản vẽ? Nếu đúng như vậy, thì thật là làm hỏng chuyện lớn rồi!

Cô cũng không kịp nghĩ đến việc đất dơ, trực tiếp ngồi xuống tấm bê tông bên cạnh, bắt đầu kiểm tra dữ liệu bản vẽ một cách cẩn thận, một lúc sau, mồ hôi thấm ra trên mặt, thần sắc cũng trở nên nặng nề: "Dữ liệu không sai, chắc là bản vẽ có vấn đề."

Lý Thắng Lợi sửng sốt: "Bản vẽ sao lại có vấn đề?"

Tạ Vân Thư im lặng một lúc, lại xem kỹ lại một lần nữa, rồi cầm bản vẽ so sánh với hiện trường một lúc lâu, cuối cùng đã xác định, lỗi không phải ở bên họ, mà là ở bên thi công.

Lý Thắng Lợi thấy cô không nói gì, trong lòng cũng trở nên căng thẳng, công trình tòa nhà viễn thông vốn luôn tiến triển rất thuận lợi, mấy ngày trước hắn còn phấn khích nói có lẽ sẽ hoàn thành sớm.

Làm thầu phụ nhiều năm như vậy, dưới tay hắn ngoài những người mình mang theo, cũng quen biết không ít 'thợ cả' giàu kinh nghiệm, dự án lần này là do công ty mình tiếp nhận, nên cũng đặc biệt coi trọng, chuyên tổ chức bữa tiệc, mời những sư phụ này ăn uống, chỉ mong tiếng s.ú.n.g đầu tiên phải vang lên, không thể xảy ra sai sót.

Mấy ngày trước, Hoàng Hải Ba đã tới hiện trường một lần, còn tỏ ra rất hài lòng, hiện giờ tiến độ thi công đã được một phần ba, vậy mà lại xảy ra vấn đề.

Tạ Vân Thư trầm tư một lúc, trước tiên an ủi Lý Thắng Lợi: "Vấn đề không quá lớn, bản vẽ này không khớp với hiện trường, tôi nghi ngờ phía thi công đã lấy nhầm bản vẽ cũ, chỉ là e rằng chúng ta sẽ phải mất thêm ba bốn ngày thi công."

Lý Thắng Lợi nghe thấy phải mất thêm mấy ngày thi công, chau mày: "Nhiều công nhân như vậy, tiền lương một ngày đã hơn một trăm tệ, thêm ba bốn ngày thì chi phí nhân công của chúng ta là bốn trăm tệ."

Sai sót có thể sửa được, nhưng số ngày thi công tăng thêm này tính là của ai?

Tạ Vân Thư vỗ nhẹ bụi trên người: " Tôi sẽ đi tìm người phụ trách bên A hỏi tình hình."

Mỗi công trường đều có người phụ trách bên A quản lý hiện trường, lúc bàn giao tài liệu trước đây, một vị giám đốc họ Trương đã mang bản vẽ tới, nghe thấy Tạ Vân Thư nói có thể đã xảy ra sai sót, thái độ khá tốt: "Giám đốc Tạ, hiện trường thi công đã làm xong một nửa, chúng ta chắc chắn phải làm theo đúng."

"Cái nào là đúng?" Tạ Vân Thư đặt bản vẽ lên bàn, thái độ giữ bình tĩnh nhưng lời nói không nhượng bộ từng ly: "Giám đốc Trương, sai sót do bản vẽ gây ra, bên chúng tôi sẽ bị trì hoãn thời gian thi công bốn ngày, ít nhất là thiệt hại năm trăm tệ."

Nghe thấy thiệt hại, sắc mặt giám đốc Trương biến đổi, hắn lập tức đẩy bản vẽ về phía cô: "Giám đốc Tạ, các người là một công ty mới thành lập, ngay cả một kiến trúc sư chính quy cũng không có, lấy đâu ra tự tin để nói lỗi là ở chúng tôi?"

Tạ Vân Thư chỉ vào dữ liệu trên bản vẽ: "Bản vẽ và hiện trường rất rõ ràng, chỉ cần chúng ta kiểm tra lại dữ liệu là được."

Giám đốc Trương mặt mày khó chịu: "Cô một cô bé biết cái gì là công trường, đừng có đi học đêm mấy ngày mà cho mình ghê gớm lắm, là sinh viên đại học rồi! Tôi nói cho cô biết, toàn bộ Nhị Kiến có hơn chục sinh viên đại học, cho dù có sai sót cũng là do các người tự gây ra, chúng tôi không thể nào sai được!"

Tạ Vân Thư hít một hơi thật sâu, kìm chế cơn tức giận của mình: "Đã vậy, vậy tôi sẽ đi tìm giám đốc Hoàng."

Giám đốc Trương cười lạnh một tiếng: "Một chuyện nhỏ nhặt, cô muốn làm to chuyện tới chỗ giám đốc Hoàng, tùy cô! Xem anh ấy tin chúng tôi, hay tin cô!"

Đi ra khỏi văn phòng, Lý Thắng Lợi vội vàng đón lên, thấy sắc mặt Tạ Vân Thư không tốt, lòng trầm xuống: "Họ nói thế nào?"

Tạ Vân Thư lắc đầu: "Muốn đẩy lỗi cho chúng ta, cũng không muốn bồi thường, lát nữa tôi sẽ đi tìm giám đốc Hoàng."

Nghe thấy lời này, Lý Thắng Lợi do dự một chút: "Vân Thư muội muội, vừa rồi tôi ở ngoài nghĩ một chút, không được thì cái thiệt thòi ngậm đắng nuốt cay này cứ nhận vậy thôi, tôi và các anh em tăng ca buổi tối, sửa lại điểm thi công sai, cũng không làm hỏng việc lớn."

Bản vẽ để ngay đó, người ta không chịu phối hợp kiểm tra dữ liệu, cứ khăng khăng cho rằng chính họ đã sai, họ có thể chứng minh thế nào? Ở công trường, bên A vốn là ông chủ, người ta trả tiền thì người ta có quyền nói.

Hơn nữa, vạn nhất lỗi thực sự không phải ở bên A, để họ cử nhân viên tới kiểm tra, lúc đó sợ rằng còn tìm lý do ngược lại để khấu trừ tiền công trình của họ.

Mấy ngày thi công tính ra không nhiều, bên họ chỉ là người làm thuê, cứ coi như ít kiếm mấy ngày lương thôi.

Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng

Chương 218: Bản vẽ sao lại có vấn đề?