Chương 1:
Tôi là truyền nhân đời thứ 432 của phái Mao Sơn.
Sau khi tôi thành tài xuất sư, sư phụ tôi lại … ra khơi du ngoạn.
Trước khi đi, ông chỉ để lại cho tôi một chiếc điện thoại và ba trăm tệ.
Tôi nghèo đến mức không xoay xở nổi, đành phải mở điện thoại ra live/stream bói toán kiếm sống.
Nghĩ bụng: live/stream vừa có ánh đèn, lại có danh tiếng, làm nghề này cũng coi như nở mày nở mặt tổ tiên!
Chắc chắn sư phụ trở về sẽ khen tôi hết lời!
Không ngờ, ngay đơn hàng đầu tiên tôi đã gặp phải một kẻ kỳ quặc.
Tôi mở phòng live/stream, treo bảng hiệu:
"Luận bàn thiên đạo, khuyên người hướng thiện, giúp người đổi vận."
Ngay lập tức, một người vào đầu tiên.
Mở miệng đã hỏi:
“Lần này lại là con gái à?”
Cực kỳ vô lễ.
ID của hắn là: Người Nhặt Rác.
Vì không kết nối video, cho nên tôi không thấy mặt hắn, mà lúc đó buổi live vừa bắt đầu, tôi cũng chẳng buồn phản ứng lại, chỉ chăm chú khám phá các tính năng của nền tảng livestream.
Đến khi tôi gõ lên màn hình:
"Ngàn vàng một quẻ."
Ý là: mỗi lần gửi hiệu ứng “pháo hoa” là được bói một quẻ.
Thế là chính thức khai trương!
Có lẽ bảng hiệu đủ bắt mắt, người xem bắt đầu kéo đến, bình luận nhảy loạn:
“Trời đất, có cả livestream bói toán kìa!”
“Chị streamer dễ thương ghê, muốn xoa đầu quá cơ~!”
“Hahaha, chị gái này biết coi thật không đó? Hay là lại treo đầu dê bán thịt chó rồi.”
“Giá cả chát thế, thôi tui out đây!”
Tôi lập tức nghiêm túc lại. Dù sao cũng là truyền nhân Mao Sơn, không thể để người ta coi thường được.
Tôi cầm đạo cụ hành nghề, hô to:
“Lại đây xem bói đi bà con ơi! Không linh thì giảm giá, mà linh quá trả gấp đôi, công bằng văn minh nha!”
Tôi còn định tặng một phần quà khai trương, chọn ngẫu nhiên một khán giả may mắn để xem quẻ miễn phí.
Ai dè...
【Người Nhặt Rác đã tặng một pháo hoa】
Người Nhặt Rác:
“ Tôi đang gặp một số chuyện nhỏ, cô streamer này giúp tôi xem thử xem tôi có suôn sẻ qua được không?”
Thấy có khách, tôi lập tức phấn khởi, khí thế đầy mình nói:
“Tất nhiên rồi! Tôi nhất định sẽ phục vụ anh như vua chúa! Phiền anh yêu cầu kết nối video, chúng ta sẽ xem bói trực tiếp nhé~”
Năm đó đạo quán hết tiền, sư phụ từng dắt tôi đi làm nhân viên CSKH của shop Taobao.
bàn về nghiệp vụ thì tôi vô cùng chuyên nghiệp nha.
Một lúc sau, Người Nhặt Rác mới nhắn lại:
“Được.”
Anh ta gửi yêu cầu kết nối, video lập tức được thông qua.
Trong khung hình là một căn phòng với ánh sáng mờ mờ. Người Nhặt Rác vóc dáng gầy gò, trông như sinh viên, đang ngồi nghiêm chỉnh trước bàn trà trong phòng khách.
Đáng chú ý là chiếc bàn khá thấp, anh ta hơi cúi người, lại còn đeo khẩu trang che mặt.
“ Tôi như vậy cô xem được không?” – anh ta hỏi.
Trong phòng chat bắt đầu xôn xao:
“Xem kiểu gì đây? Ít nhất cũng phải lộ mặt chứ, thế này thì làm khó cho cô streamer quá!”
“Không biết cô streamer này sẽ xử lý sao nhỉ, nếu là tui thì tui bắt gỡ khẩu trang ra liền!”
Những bình luận đó người Nhặt Rác cũng thấy được, nhưng hắn chỉ cười nhạt, không đáp trả gì.
“Xem được không?” – giọng nói mang chút châm chọc.
Tôi khẽ cười, đáp đầy ẩn ý:
“Dĩ nhiên là xem được rồi. Dù gì… anh cũng là một đại ác nhân mà.”
“Trên người anh … đang vướng ba mạ/ng người lận đó.”
Vừa nói xong, phần bình luận lập tức bùng nổ:
“Cái gì cơ?! S/á/t nhân hả?!”
“Chị gái đừng hù dọa tụi em chứ, mới chỉ liếc qua đã biết người ta diec người á??”
“Đừng tin! Theo kinh nghiệm làm seeding nhiều năm của tôi, chắc chắn đây là có kịch bản sẵn rồi!”
“Nhìn nè, cô streamer này dù nói vậy nhưng chắc chắn không dám báo cả/nh s/á/t đâu!”
“Tui cũng thấy vậy, bói toán mà thần kỳ vậy thì quá phi lý rồi.”
Tôi không để tâm, chỉ mỉm cười nhìn người trong video.
Đồng tử hắn vừa rồi co lại, tay bất giác rút về phía ngực, phản xạ như vậy rõ ràng là bị tôi nói trúng tim đen.
Mà trong lòng hắn, có lẽ đang giấu thứ gì khiến hắn cảm thấy an toàn …
Là hu/ng khí sao?
Tôi bỗng thấy việc livestream bói toán này … tự nhiên kích thích quá chừng!
Người Nhặt Rác vẫn cố giữ bình tĩnh, cười đáp:
“Cô đừng nói đùa, tôi chỉ là sinh viên, sao có thể diec người chứ?”
Thấy hắn chối, tôi thong thả nói tiếp:
“ Tôi nói anh diec người, dĩ nhiên là có lý do. Không tin… thì anh thử lấy thứ đang giấu trong n.g.ự.c ra, cho tôi xem xem?”
Sắc mặt hắn lập tức thay đổi.
Khoảnh khắc ấy không chỉ tôi mà cả phòng live/stream đều nhận ra có gì đó không ổn.
Giọng hắn bắt đầu run:
“Cô… cô nhìn ra bằng cách nào?!”
Tôi mỉm cười:
“Vì… trên lưng anh, đang có ba con quỷ bám lấy đấy~.”
Người Nhặt Rác lập tức hoảng loạn, lao người về phía trước định tắt livestream.
Ngay khoảnh khắc ấy từ trong n.g.ự.c hắn, một chuôi d/a/o nhọn lộ ra...
Phòng live/stream bùng nổ!
“Trời ơi! Tôi thấy thật nè, rõ ràng trong n.g.ự.c hắn có d/a/o! Không lẽ là thật sao??”
“Má ơi, tôi tin rồi. Chú tôi làm ở cục cảnh sát, dạo gần đây có dặn tôi phải cẩn thận, có vụ vài học sinh bị diec, không biết có đúng ba người không nữa. Tôi báo chú tôi rồi!”
“Lúc đó tôi có coi phỏng vấn hiện trường luôn nè! Kích thích muốn xỉu!”
“Không lẽ mấy người tin thiệt á? Lúc thì nói có quỷ, lúc thì nói sát nhân, rõ ràng là có kịch bản live/stream còn gì. Mà báo cảnh sát lỡ không có vụ gì thì làm sao?”
Tôi đang phát live/stream theo khu vực, nên có rất nhiều người cùng thành phố Linh Hải đang xem.
Người thì la hét, người thì hoài nghi, nhưng chẳng ai chịu… gửi thêm pháo hoa để xem quẻ nữa.
Tôi thở dài, nói:
“Thôi thì tôi tắt live nhé… Một ngày một pháo hoa, chắc cũng đủ sống qua ngày rồi …”
“Đừng đừng đừng! Streamer ơi cô đừng đi mà!”