THIÊN SƯ XEM BÓI 1: YÊU HỔ XUẤT HIỆN

Chương 11

Chương trước
Chương sau
Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Tôi cười, ánh mắt vẫn dán chặt vào hắn.

Càng nhìn, Hợp Sơn Quân càng lúng túng.

Nhưng hắn vẫn giữ nguyên vị trí, cố tình đứng che chắn thứ gì đó phía sau.

Tôi chậm rãi nói, giọng khẽ như gió đêm:

“Ấn đường hẹp, mắt nhìn trễ, ba tròng trắng [bạch nhãn lang], khóe miệng rủ xuống, miệng úp thuyền.”

(Cảnh sát hình sự sẽ gọi đây là “mặt bất lương”.)

“Những nét mặt kiểu này, chỉ cần trúng một thì đã là tướng xấu không đáng tin rồi. Còn anh? Có tới ba cái. Vậy tôi hỏi thật tôi có nên tin anh không?”

Hợp Sơn Quân toàn thân run lên, cố gắng gượng cười:

“Chuyện này … chỉ là mấy thuyết tướng số mê tín dân gian thôi, không thể tin được, không đáng tin đâu …”

Tôi nhướng mày:

“Vậy thì… sao không dám cho tôi xem thứ anh đang che phía sau?”

Không khí chợt lạnh hẳn.

Hợp Sơn Quân khẽ khom lưng như dã thú sắp phát điên.

Nhưng cuối cùng, hắn vẫn còn khôn hơn Giang Giảo, không chọn ra tay.

Bước chân nặng nề, hắn chậm rãi dịch người sang bên, để lộ ra phía sau là một viên châu.

Yêu đan.

Tôi móc điện thoại, nở một nụ cười xán lạn:

“Bắt được một tên chồng tồi dám giấu của quý của vợ, cảnh tượng sau đây có hơi m.á.u me, nên tôi xin phép ngắt livestream nhé, không lại bị cấm kênh lần nữa~ Bye~”

Tắt điện thoại, tôi nhìn Hợp Sơn Quân đang há mồm trợn mắt, bình thản hỏi:

“Thông tin về yêu đan của Sơn Nữ… là anh bán đứng cho Giang Giảo, đúng không?”

Hợp Sơn Quân mặt trắng bệch như giấy.

“Yêu đan không phải đại yêu vài trăm năm, thậm chí cả ngàn năm thì không thể kết thành.”

“Mà Sơn Nữ hơn anh cả trăm tuổi, đoán chừng cũng là nhờ cô ấy mà anh mới hóa được thành hình người.”

“Thế mà anh lại thèm thuồng yêu đan của cô ấy.”

“Từ Lăng Hải đến Hợp Sơn cách cả trăm dặm. Nếu không có ai mật báo, làm gì có người nào biết ở đó có một con hổ kết thành yêu đan chứ?”

“Anh cấu kết với Giang Giảo, âm mưu cướp yêu đan của vợ mình.”

“ Nhưng đến lúc chia chác, hai người trở mặt.. Anh quá tham lam, chọc giận Giang Giảo, bị lột da dạy dỗ một trận.”

“Anh ghi hận, mặc kệ vợ bị thương, lôi cô ấy đi khắp nơi tìm Giang Giảo trả thù. Đứa con trong bụng Sơn Nữ không phải bị trúng độc, mà là do hai người cướp yêu đan khiến thai nhi bị tổn thương bẩm sinh!”

“Tên nhặt rác à, anh vốn không phải là hổ, mà anh là một con ch.ó điên bị giẫm phải đuôi, chạy khắp nơi tru tréo mà thôi!”

Lời vừa dứt, sấm sét vang trời!

Hợp Sơn Quân run như cầy sấy, “phịch” một tiếng quỳ rạp xuống!

Hắn vốn tâm cơ trùng trùng, toan tính hơn người nếu gặp phải người thường, kiểu gì cũng là ngư ông đắc lợi, âm thầm cười sau lưng.

Chỉ tiếc… hắn lại đụng nhầm tôi.

Một con sói già luyện 3.000 ván ma sói online, mà chỉ thắng được 21 ván cũng đủ biết …

Tôi đây căn bản không tin ai hết, đến đồng đội tôi cũng chẳng tin, anh nghĩ anh sống nổi sao?

“Xin chưởng môn thương tình tha mạng! Tôi xin được hối cải! Ngày ngày đốt nhang cầu phúc cho chưởng môn!”

Tôi mỉm cười, rút kiếm:

“Khó khăn lắm tôi mới phân rõ được ai là kẻ xấu, giờ mà tha anh ra ngoài làm bậy tiếp, cái đầu nhỏ của tôi … nó khó xử lý lắm nha~”

Tôi tiến về phía hắn, vung kiếm c.h.é.m xuống, Hợp Sơn Quân liền lật mặt!

“ Tôi không tin sau trận đánh với Giang Giảo, cô còn đỡ được đòn của tôi!!”

“Đó, lại tự tin thái quá rồi!”

Tôi thu kiếm, nghiêm giọng:

“Đạo pháp Mao Sơn, thứ mạnh nhất chưa từng là kiếm.”

“Tổ sư Mao Sơn dạy rằng, tất cả yêu tà đều không cần tiêu diệt, cái ác tự có trời phạt. Vậy thì… để trời định đoạt tội của anh đi.”

Tôi ngồi xếp bằng xuống đất, cao giọng niệm:

“Đệ tử xin thỉnh Cửu Thiên Huyền Nữ nương nương, Bắc Đẩu tinh quân, Thái Thượng đạo tổ, chư thiên thần thánh… Giáng hạ ngự giá, ngồi chấn mười phương, trên dưới hư không, đông tây nam bắc, không đâu không đến. Thành tâm khẩn thỉnh! Cấp cấp như luật lệnh!”

Ầm ——

Trời long đất lở!

Mây đen kéo đến, lôi điện vang trời!

Hợp Sơn Quân sợ đến phát run!

Tôi hét lớn:

“Ngươi, biết tội chưa!?”

Trên trời vọng xuống những tiếng phán xử lạnh băng:

“Có tội!”

“Có tội!”

“Có tội!”

“Có tội!”

“Phải phạt!”

Trong phòng bùng lên ánh chớp, lôi điện cuồn cuộn Hợp Sơn Quân thét gào thảm thiết, nhưng đã quá muộn.

Sau vài tiếng rên xiết, trước mắt tôi … chỉ còn lại một đống tro tàn.

Tôi đứng dậy, n.g.ự.c vẫn còn phập phồng.

Điện thoại trong phòng bỗng vang lên vài tiếng thút thít khe khẽ.

Là… Sơn Nữ.

Hóa ra lúc tôi tắt livestream, cô ấy đã gọi vào điện thoại bàn trong phòng, và nghe trọn toàn bộ quá trình xử lý Hợp Sơn Quân.

Vài ngày sau, Sơn Nữ mang theo yêu đan trở về Hợp Sơn.

Thuốc tôi đưa cô ấy hôm đó… thật ra chỉ là “Tĩnh tâm hoàn ”, giúp cô ấy ngủ một giấc yên lành.

Cô gái bị ngất trong ký túc xá Giang Giảo cũng đã tỉnh lại sau khi tôi trả lại hồn phách cho cô ấy.

Vừa tỉnh dậy, cô lập tức báo cảnh sát khóc lóc kể rằng mình và các bạn từng bị giảng viên lạm dụng, giam giữ và hành hạ.

Cảnh sát nhìn qua nhân chứng, vật chứng đều đủ… Vụ của Giang Giảo lập tức được đưa ra xét xử.

Tội mưu sát, giam giữ trái phép, nghi ngờ liên quan đến cái c.h.ế.t của nhiều sinh viên nữ, Giang Giảo bị tuyên án mười năm tù.

Sau khi kết án xong, tôi giao lại tro cốt của Hợp Sơn Quân cho Cảnh sát trưởng Cung Ngạn.

Cung Ngạn trầm mặc hồi lâu, cuối cùng vẫn ký đơn cấp cho tôi một khoản phí tư vấn 5.000 tệ.

Tôi vui sướng… được đúng một giây.

Vì ngay sau đó, một người từ ban quản lý nhà trường gào lên:

“Chính là cô! Là cô đã đập phá phòng Giang Giảo! Tôi tận mắt thấy cô đi ra từ đó qua camera giám sát!”

“Cô phải bồi thường! Đó là tài sản công đấy biết không hả!?”

Tôi: “……”

Không được rồi, sự nghiệp không thể dừng lại.

Chưởng môn này … sắp đói c.h.ế.t đến nơi rồi!!!

— Chính truyện 1 hoàn —

THIÊN SƯ XEM BÓI 1: YÊU HỔ XUẤT HIỆN

Chương 11

Chương trước
Chương sau