Tiệc tối vẫn đang diễn ra trong không gian lộng lẫy, tiếng nhạc dập dìu nhưng trong lòng tôi căng như dây đàn. Hệ thống nhấp nháy:
Nhiệm vụ phụ tiếp theo: Xử lý Diệp Cẩm Y tại bữa tiệc mà không để Lục Dạ Thần mất uy tín.
Thưởng: +15 điểm chiến lược.
Thất bại: -20 uy tín và giảm điểm quan hệ với Lục Dạ Thần.
Tôi hít sâu, bước tới bàn tiệc, nụ cười nhạt nhưng ánh mắt đầy quyết tâm.
Ngay khi tôi vừa ngồi xuống, Diệp Cẩm Y lại tiến tới, tay cầm ly rượu đỏ rực:
“Tô Thiển Huyên, hôm nay cô thật đẹp … nhưng đừng quên, tôi cũng là người thân cận anh Dạ Thần.”
Nụ cười của cô ta vừa dịu dàng vừa mang theo sát khí, nhấn mạnh vị thế “chính thống” của mình.
Trước ánh mắt khách mời tò mò, tôi nhẹ nhàng đặt tay lên ly rượu, mỉm cười:
“Cảm ơn cô, nhưng tôi cũng sẽ chăm sóc anh Dạ Thần thật tốt. Ai cũng có cách riêng để yêu thương người mình quý trọng.”
Hệ thống lập tức báo:
Nhiệm vụ hoàn thành. Uy tín +15.
Nhưng Diệp Cẩm Y không bỏ cuộc. Cô ta vừa rút lui, vừa thì thầm vào tai một vài vị khách:
“Cô ấy … chưa xứng.”
Những lời nói khẽ nhưng đủ để khiến không khí xung quanh tôi trở nên nặng nề.
Bỗng, giọng Lục Dạ Thần vang lên từ phía sau, trầm thấp và uy quyền:
“Diệp Cẩm Y, đủ rồi. Hãy tôn trọng quyết định của tôi.”
Mọi người lặng đi. Anh bước tới gần, đặt tay lên vai tôi, ánh mắt nghiêm nghị nhưng ấm áp:
“Thiển Huyên, cứ bình tĩnh. Tôi đứng đây.”
Trái tim tôi khẽ rung lên. Đây là lần thứ hai anh ra mặt bảo vệ tôi, nhưng lần này, trước mặt bao người, Lục Dạ Thần đã công khai quyền lực của mình – đồng thời gửi thông điệp rằng tôi không thể bị coi thường.
Hệ thống nhấp nháy lần nữa:
Bonus đặc biệt: Quan hệ với Lục Dạ Thần +20, điểm uy tín +10.
Tôi hít sâu, cảm nhận được sức mạnh đang dần chảy trong mình. Không còn nghi ngờ gì nữa, nếu muốn sống sót trong hào môn này, tôi phải dùng sự thông minh, bản lĩnh và hệ thống để đánh bại Diệp Cẩm Y… nhưng không làm Lục Dạ Thần thất vọng.
Và nhiệm vụ của tôi mới chỉ bắt đầu.