Tiểu Thư Nhà Giàu Yêu Anh Livestream

Chương 1

Chương trước
Chương sau
Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Mỗi ngày, tôi đều không muốn đi làm, chỉ muốn sớm biến mất khỏi thế gian.

tôi có bệnh và bệnh không hề nhẹ, tôi đã sớm biết trước được điều đó. Nhưng khi bác sĩ chẩn đoán tôi mắc chứng trầm cảm mức độ trung bình, lo âu mức độ trung bình và rối loạn ám ảnh cưỡng chế nhẹ, tôi vẫn thấy sốc. Cùng lắm thì tôi chỉ bị trầm cảm nhẹ và rối loạn ám ảnh cưỡng chế thôi, lo âu là cái quái gì chứ? Lười đi khám bệnh uống thuốc, không có sức lực làm bất cứ việc gì.

Rồi tôi gặp Phong Minh. Hệ thống đề xuất cho tôi livestream của anh, giọng nói dịu dàng mà không giả tạo, ánh mắt cũng rất ấm áp. tôi liền nhấn vào. Cứ như một liều thuốc thần kỳ, xoa dịu sự bồn chồn trong tôi .

Anh đang hát, rất nhập tâm, giọng hát trầm hơn giọng nói một chút. Lần đầu tiên tôi nán lại xem một streamer. Hát xong, anh cười hỏi mọi người: "Còn muốn nghe gì nữa không?"

"Nửa tiếng nữa thôi nhé?"

"Ở lại với mọi người thêm nửa tiếng nữa nhé."

Giọng anh hơi khàn, có lẽ vì đã livestream cả một đêm rồi. tôi lại không ngờ, lần đầu tiên tình cờ xem Phong Minh, lại gặp đúng lúc anh thông báo tạm nghỉ livestream. Anh nói sau ngày hôm nay, sẽ rút lui một thời gian. Chưa hẹn ngày quay lại.

Không hiểu sao, lòng tôi bỗng rối loạn, rồi tôi liền tặng ba chiếc xe lễ hội. Khiến cả phòng chấn động. Phong Minh khựng lại một chút, rồi đọc tên tôi .

"Cảm ơn Linh Hi đã tặng Quà, Linh Hi là fan mới sao?"

Tôi lúc đó còn chưa theo dõi anh.

"Linh Hi muốn nghe bài gì?"

Tôi gõ chữ: "Không muốn nghe gì cả, anh có thể đừng tạm nghỉ được không?”

Phong Minh đọc lời bình luận của tôi, rồi bật cười. Anh vẫn dùng giọng điệu dịu dàng giải thích: "Vì ngoài đời có chút chuyện, thêm vào đó cơ thể tôi cũng không được khỏe, nên vẫn phải tạm dừng một thời gian." tôi im lặng. Chỉ một mực tặng Quả Tên lửa. tôi cũng không hiểu vì sao mình lại như vậy, cứ như thể sau khi vào phòng livestream tôi lập tức bị một thế lực vô hình điều khiển. Có một loại ma lực đang điều khiển tôi .

"Đừng tặng nữa, đừng tặng nữa Linh Hi."

"Được rồi."

Giọng Phong Minh bất lực mà lại đầy cưng chiều.

"Thế này đi, tôi sẽ cố tranh thủ thời gian livestream, tôi sẽ thử xem có thể livestream thêm vài ngày nữa."

"Được không Linh Hi?"

Tôi thích cái cách mà anh gọi tên mình. Phòng livestream có nhiều người như vậy, biết bao nhiêu dòng bình luận. Vậy mà anh lại nhìn thấy tôi. Gọi tên tôi. Còn hỏi tôi rằng được không?

Tôi bật cười.

"Được."

Sau đó, Phong Minh quả nhiên ngày nào cũng livestream đúng chín giờ tối. Có hôm anh livestream đến mười hai giờ, đôi khi đến mười một rưỡi là off.

Còn tôi, mỗi tối đều nghe anh nói chuyện và hát hò. Người vốn mất ngủ như tôi, lại có thể ngủ ngon giấc cả đêm. Tôi bắt đầu bị nghiện tặng quà và tối hôm đó đã gia nhập Hội fan của anh, nạp luôn cả gói Hội viên đặc quyền một năm. Tôi gia nhập nhóm fan và cả nhóm hội viên đặc quyền. Nhưng tôi chưa bao giờ nhắn tin nói chuyện, chỉ đôi khi Phong Minh nói gì đó, tôi mới lên tiếng vài câu. Rồi mỗi tối tôi đều vào phòng livestream đúng giờ, tặng quà cho Phong Minh. Nhưng chưa từng yêu cầu bài hát nào.

Khi Phong Minh hỏi tôi muốn nghe bài gì.

Tôi nói: "Bài nào cũng được, hát bài gì anh thích hát đi."

Thấy dòng bình luận của tôi, Phong Minh thoáng ngẩn ra, rồi nheo mắt cười. Anh đeo khẩu trang, nhưng vẫn có thể nhìn ra là một người rất đẹp trai.

 Anh rất cao, dáng người lại đẹp, ngoại trừ gương mặt thì chỗ nào cũng để lộ. Đôi mắt anh rất đẹp, khi cười lên lại trông như những vì sao. Mỗi lần anh cười, tôi đều ảo giác anh có hai cái răng khểnh nhỏ, rất đáng yêu.

Các loại bài hát anh có thể hát rất đa dạng và đều không phải là loại nhạc thị trường, cũng chẳng phải kiểu dễ thương. Anh còn hát được cả nhạc trữ tình, thậm chí khiến tôi kinh ngạc vì có thể hát Opera. Mặc dù tôi chưa từng yêu cầu bài hát, nhưng mỗi lần Phong Minh tự do chọn bài, trùng hợp đều là những bài tôi thích nghe. Thế là tôi lại càng tặng quà thường xuyên hơn.

Tôi nhanh chóng trở thành nhân vật nổi tiếng trong phòng livestream của Phong Minh, mọi người đều một tiếng Chị Hi, hai tiếng Chị Hi mà gọi tôi. Trong nhóm fan của anh cũngthường xuyên nhắc đến tôi . Trong tưởng tượng của mọi người, tôi là phú bà lạnh lùng, chỉ yêu mình Phong Minh. Hơn nữa, vì số quà tôi tặng quá nhiều, bỏ xa các fan khác, nên lần nào Phong Minh cũng ưu tiên tôi trước. Hỏi tôi muốn yêu cầu bài hát gì, rồi tôi lại bảo anh tự do hát.

Đến mức các fan đều biết được một khía cạnh khác của Phong Minh. Anh biết hát nhạc rock, hát opera, và còn biết nhiều ngôn ngữ khác. Trước đây, vì anh khá dịu dàng, ngoại hình cũng thuộc kiểu thư sinh ôn hòa, nên mọi người đều yêu cầu những bài nhạc thị trường, hit trên Douyin, hoặc mấy bài sến súa. Còn giờ đây, vì được tự do thể hiện, anh bắt đầu hát một số bài hoàn toàn khác với các streamer thông thường, khiến đẳng cấp của anh tăng vọt. Vài fan lớn đua nhau cắt video,thế là anh trở nên nổi tiếng hơn.

Ban đầu anh chỉ có hơn tám ngàn fan. Sau này có hai video đạt lượt xem cực cao, giờ anh đã có năm vạn fan. Phòng livestream của anh cũng vô cùng náo nhiệt. Fan cũ nói anh: "Minh Bảo ơi, bản thân có tài như vậy sao anh không phô ra sớm hơn cơ chứ!"

"Minh Bảo dạo này vui vẻ hẳn, nụ cười cũng rạng rỡ hơn trước kia rất nhiều!"

"Sớm biết anh hát rock đỉnh thế này thì em đã không yêu cầu mấy bài ngọt ngào kia rồi!"

Tiểu Thư Nhà Giàu Yêu Anh Livestream

Chương 1

Chương trước
Chương sau