Tiểu Thư Nhà Giàu Yêu Anh Livestream

Chương 5

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Tôi không lên Douyin nữa, không dám đối mặt với Phong Minh, không muốn biết sau khi tôi chạy trốn, họ sẽ nói gì. Tôi háo hức mua chiếc Switch đời mới nhất, còn nợ thì chẳng trả cái nào. Cứ thế sau mấy tháng, điểm tín dụng của tôi cuối cùng cũng "nát bét".

Tôi cầm điện thoại lên, gọi cho người đó.

"Nghe nói Tô Nhược Dao sắp kết hôn rồi, với tiểu thiếu gia nhà họ Minh phải không?"

Đầu dây bên kia giọng nói khô khan: "Cô muốn gì?"

"Cũng không có gì, đưa cho tôi một căn nhà ở trung tâm thành phố, thêm một trăm vạn nữa."

"Quả nhiên cô chỉ muốn đòi tiền! Giống hệt lũ tiểu nhân nhà họ Lâm, đúng là loại người được họ nuôi lớn."

" Tôi nói cho cô biết, chúng tôi đã nhân từ hết mức với cô rồi, đừng hòng lấy đi một xu nào từ tay chúng tôi!"

Tôi cười lạnh thành tiếng: "Thế à? Vậy tôi sẽ lên mạng vạch trần tất cả."

"Con gái ruột của ông chủ tập đoàn thương hiệu nổi tiếng lại phải làm thân trâu thân ngựa bên ngoài, từ nhỏ đã bị cha mẹ nuôi ức h.i.ế.p mà lớn lên, chịu đủ mọi khổ sở."

"Giờ đây tôi một thân một mình chen chúc trong phòng trọ chật chội ăn mì gói, nợ nần chồng chất."

"Còn thiên kim giả mạo thì từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, đi du học, chu du khắp thế giới, còn lợi dụng thân phận tiểu thư để trở thành hot girl mạng."

"Hiện tại còn sắp gả cho thiếu gia nhà họ Minh môn đăng hộ đối, quả nhiên những kẻ đê tiện đều sống tốt hơn mà."

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng hít khí, giọng điệu đầy vẻ hoảng loạn.

"Cô còn mắc nợ ư? Cô làm gì mà mắc nợ thế?"

Tôi lười nói nhảm với bà ta: " Tôi đã nói rồi, cho tôi một căn nhà, và một trăm vạn, chuyển vào tài khoản của tôi. Bằng không, tôi sẽ công khai chuyện bẩn thỉu của nhà họ Tô các người."

"Dù sao tôi cũng chẳng có gì, tôi không sợ. Vả lại, tôi là con gái ruột của các người, các người ngược đãi con gái ruột, yêu thương thiên kim giả, đây chẳng phải sự thật sao?"

Bà ta bị tôi chọc tức đến không nói nên lời, cuối cùng nghiến răng đồng ý yêu cầu của tôi. Bảo ngày mai đến một phòng riêng tại câu lạc bộ nào đó đợi bà ta, sẽ có tài xế đến đón.

Tôi cười lạnh: " Tôi còn phải đi làm, thời gian địa điểm tôi sẽ tự định!"

Đi làm chẳng khác gì đi đưa tang. Năm nay tôi 26 tuổi, nhưng thật sự đã chịu đủ khổ sở vì việc đi làm rồi. Tôi đã đi làm được mười năm, mười sáu tuổi vừa tốt nghiệp cấp hai đã bị gia đình ép đi làm thêm. Tôi chưa bao giờ là đứa trẻ ngoan ngoãn, cũng không phải là đứa trẻ khéo ăn nói để lấy lòng người khác. Vì vậy bố mẹ đều rất ghét tôi, em trai cũng vậy.

Việc nhà gì cũng do tôi làm, lại còn phải chịu đòn roi, mắng chửi. Lâm Vũ Hiên cái đồ chó c.h.ế.t đó, từ nhỏ đã ức h.i.ế.p tôi, gây chuyện gì cũng đổ lỗi cho tôi. Bố mẹ luôn không phân biệt đúng sai mà trực tiếp đánh tôi. Tôi mà dám đánh Lâm Vũ Hiên, lập tức sẽ đổi lại những trận đòn độc địa hơn từ bố mẹ. Tôi luôn là người không biết mềm mỏng, tôi hận trời hận đất, hận đến tận xương tủy sự thiên vị của họ. Tiền kiếm được tôi đều tự mình giấu đi.

Tôi đậu vào một trường cấp ba trọng điểm, còn là á khoa của huyện. Nếu tôi học trường cấp ba bình thường, tôi sẽ được miễn học phí. Lúc đó tôi mới mười sáu tuổi, bản thân đã do dự rất lâu, cuối cùng nghiến răng, vẫn chọn vào trường cấp ba trọng điểm bởi lẽ môi trường ảnh hưởng rất lớn đến con người. Tôi không dám đảm bảo nếu vào trường cấp ba bình thường, tôi sẽ không bị ảnh hưởng, vì khả năng tự chủ của tôi rất kém. Để được học cấp ba, tôi đã phải " làm chó" một lần, dỗ dành bố mẹ rằng tôi sẽ báo đáp họ thế nào sau khi học xong. Lại nói dù sau này có lấy chồng, học vấn cao thì tiền sính lễ cũng sẽ cao hơn. Vì vậy họ chửi bới nhưng cũng chịu trả học phí,chỉ có vậy mà thôi.

Tiền sinh hoạt trong suốt quá trình học, các loại học phí linh tinh, tiền mua sách tài liệu, mua đề thi, và cả chi phí đi lại, tất cả đều không có. Họ còn nghĩ hai tháng hè tôi kiếm được không ít tiền, nên đề phòng tôi. Tôi nghèo đến nỗi không có tiền mua băng vệ sinh, nói gì đến việc như các bạn khác, muốn uống trà sữa lúc nào thì uống, muốn mua đồ ăn vặt gì thì mua. Ba năm cấp ba, kỳ nghỉ hè và nghỉ đông, ngoài việc đi làm thêm thì vẫn là đi làm thêm.

Tôi học khá giỏi, nhưng chưa đến mức thiên tài, cũng không có điều kiện bồi dưỡng thêm, không có điều kiện phát triển thì làm sao so sánh được với những người còn đi học thêm ngoại khóa. Càng về sau việc học càng khó khăn, cuối cùng cũng không lật ngược được tình thế, nhưng cũng thi đỗ được một trường đại học thuộc top khá. Lên đến đại học, tôi vẫn tiếp tục đi làm thêm, thời gian căn bản không đủ dùng. Tôi vừa học vừa làm, nghỉ lễ còn phải tranh thủ từng giây từng phút đi làm. Tốt nghiệp đại học, tôi đã "ám mùi công sở", sống dở c.h.ế.t dở.

Tôi làm thiết kế, sau khi tốt nghiệp vào được một công ty khá tốt, lương nhận được hơn một vạn tệ, tôi rất hài lòng. Đúng lúc này, ông trời đột nhiên đùa giỡn với tôi. Tôi thấy trên mạng có một hot girl, là tiểu thư nhà giàu, tôi ấy trông rất giống bố mẹ tôi. Cũng rất giống em trai tôi. Tôi vào xem các tác phẩm của cô ấy thì thấy mẹ cô ta xuất hiện trong video.

Mẹ cô ấy... trông giống tôi đến sáu bảy phần! Thế giới của tôi bắt đầu nổ tung. Lập tức khẳng định mình và cô ấy chắc chắn là hai đứa trẻ bị hoán đổi thật-giả giả -thật. Giống như thể, tôi có thể an ủi bản thân rằng: hóa ra bố mẹ không yêu tôi … là vì tôi không phải con ruột của họ.. Chẳng trách từ nhỏ mọi người đều nói, tôi không giống bố cũng không giống mẹ. Tôi lúc đó còn rất tự hào nói, tôi giống chính mình. Hóa ra tôi từ nhỏ đến lớn sống khổ sở như vậy, là vì có người đã cướp đi hạnh phúc của tôi! Vậy thì mọi chuyện đều có lý rồi.

Thế là, tôi vẫn luôn âm thầm quan sát hot girl tên Tô Nhược Dao đó, cuối cùng cũng tìm được cơ hội. Hôm đó cô ấy và mẹ của mình đang đi mua sắm ở một trung tâm thương mại nào đó, cô ấy đã đăng video. Tôi lập tức xin nghỉ phép, mang theo tinh thần không chùn bước, lao đến trung tâm thương mại đó.

Tiểu Thư Nhà Giàu Yêu Anh Livestream

Chương 5