Tin sốt dẻo ! Thiên kim giả huyền học trở hào môn !

155

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Mộc Tịch Vãn nhìn Ma Chính Duệ với vẻ chột dạ rõ rệt, giọng nói vẫn bình thản:

“Anh vừa không nghe Dịch thiếu nói sao? Không phải ai sau khi c.h.ế.t cũng sẽ an tâm đi đầu thai. Nếu trong lòng họ còn oan khuất, còn oán hận, họ sẽ tìm những người đã có lỗi với họ để báo thù trước rồi mới an tâm siêu thoát.”

Nghe Mộc Tịch Vãn nói vậy, Ma Chính Duệ sợ hãi ra mặt. Mồ hôi lạnh trên người hắn bắt đầu túa ra, thấm đẫm cả những nốt mụn đen sần sùi đang rỉ dịch.

Bà Khương đứng bên cạnh, thấy con trai mình như vậy thì ngạc nhiên hỏi:

“Chính Duệ, sao con lại ra nhiều mồ hôi thế?”

Ma Chính Duệ vội vã dùng tay áo lau mồ hôi, nhưng mồ hôi chạm vào những vết lở loét trên da thịt thối rữa lại gây ra cảm giác đau rát.

“Mẹ, con không sao, chỉ là hơi nóng thôi ạ,” Ma Chính Duệ trả lời một cách lơ đãng.

Thấy con giải thích, bà Khương không hỏi thêm gì nữa. Không gian bỗng chốc trở nên tĩnh lặng một cách kỳ lạ.

Cận Ngữ Vi thấy vậy liền hướng về phía Mộc Tịch Vãn, dịu dàng hỏi:

“Tịch Vãn, em có thể giải quyết vấn đề trên người Ma tiên sinh đúng không?”

Trước khi đến chương trình này, Cận Ngữ Vi đã xem tập trước của Mộc Tịch Vãn, về vụ giúp ông Nghiêm và bà Úc giải quyết chuyện âm hôn. Cô ta chỉ xem lướt qua một đoạn đã khẳng định chương trình có kịch bản. Cô ta tin rằng Mộc Tịch Vãn không có bản lĩnh thật sự mà chỉ là được kịch bản “nâng đỡ”. Với kinh nghiệm tham gia nhiều chương trình tạp kỹ, cô ta quá hiểu chiêu trò này.

Nhưng khi nhìn những nốt mụn trên mặt Ma Chính Duệ, cùng với chất dịch màu vàng rỉ ra không ngừng, Cận Ngữ Vi – người thường xuyên ở phim trường – biết rõ đây không phải kỹ năng của chuyên viên trang điểm có thể tạo ra được. Cô ta muốn xem Mộc Tịch Vãn sẽ xử lý chuyện này ra sao. Điều khiến cô ta bực mình là đạo diễn Kim lại không hề tiết lộ kịch bản cho cô ta. Chẳng lẽ chỉ vì Mộc Tịch Vãn là tiểu thư của Mộc gia nên mới được ưu ái "cho đáp án"?

Nghĩ đến đây, Cận Ngữ Vi cúi đầu, một tia tàn nhẫn lóe lên trong mắt. Mục đích cô ta tham gia chương trình này là để Mộc Tịch Vãn mất mặt. Cô ta muốn nhìn xem Mộc Tịch Vãn sẽ giải quyết chuyện trên người con trai bà Khương thế nào.

Nghe Cận Ngữ Vi nói, Mộc Tịch Vãn thầm nghĩ: Ấy, bạch liên hoa bắt đầu thiếu kiên nhẫn rồi. Cô còn tưởng phải đợi đến khi chương trình bắt đầu một lúc lâu cô ta mới lộ mặt cơ.

“ Tôi có thể giải quyết, nhưng mà…”

Mộc Tịch Vãn nhìn Cận Ngữ Vi, bình thản nói, rồi lại chuyển ánh mắt sang Ma Chính Duệ:

“... nhưng tôi không muốn cứu anh ta!”

Cận Ngữ Vi nghe vậy, trong lòng thầm vui. Cô ta mừng thầm vì Mộc Tịch Vãn quả nhiên muốn dùng chương trình này để nổi tiếng. Thế là cô ta lập tức lộ ra vẻ mặt chần chừ, ái ngại:

“Tịch Vãn, nếu em có thể cứu Ma tiên sinh thì tại sao lại không cứu chứ? Em xem bộ dạng anh ta đáng thương biết bao!”

【 Đúng vậy, có thể cứu tại sao không cứu? Quá nhẫn tâm. Xem nữ thần Vi Vi của chúng ta lương thiện biết bao! 】

【 Tôi nghĩ Mộc Tịch Vãn không có cách nào cứu được đâu! 】

【 Vốn dĩ đây là kịch bản, làm sao có chuyện cứu thật. Mọi người đừng tin quá! 】

【 Tôi sẽ chờ xem mấy bạn fan Cận Ngữ Vi bị vả mặt như thế nào, lát nữa nếu có đau quá thì cũng cố mà ngậm chặt miệng lại nhé, kẻo bị chê cười đấy. Biết không ? 】

【 Thấy không, Ma Chính Duệ có vấn đề thật rồi, nên Vãn Vãn đại sư mới không cứu! 】

...

“Đáng thương? Người đáng thương ắt có chỗ đáng giận!”

Mộc Tịch Vãn nhìn Cận Ngữ Vi, giọng nói lãnh đạm.

“Tịch Vãn, em…!”

Cận Ngữ Vi làm ra vẻ mặt bất lực, như thể cô ta đã cố hết sức khuyên nhủ Mộc Tịch Vãn, nhưng Mộc Tịch Vãn vẫn không chịu ra tay giúp Ma Chính Duệ. Điều này làm cho cô ta cảm thấy vô cùng khó xử.

Lúc này, các fan của Cận Ngữ Vi trong phòng livestream càng thêm nghi ngờ Mộc Tịch Vãn.

Bà Khương chợt nhớ lại lời Mộc Tịch Vãn vừa nói với con trai mình, bà ngờ vực hỏi:

“Đại sư, vừa nãy cô nói quỷ khí trên người con tôi là do chồng tôi để lại, có phải là thật không?”

Mộc Tịch Vãn nhìn bà Khương, khẽ gật đầu: “ Đúng vậy!”

“Thật sao? Vậy có phải tình trạng gần đây của con tôi là do chồng tôi gây ra không? Đại sư, cô có thể nói với chồng tôi rằng cái c.h.ế.t của ông ấy là một tai nạn, không ai muốn điều đó xảy ra không? Cô giúp chúng tôi nói với ông ấy một tiếng, để ông ấy an tâm đi đầu thai đi!”

Mộc Tịch Vãn nhìn bà Khương đang lo lắng cho con trai, bình thản nói:

“Chồng bà trong lòng có oan khuất, có oán hận, cho nên mới không đi đầu thai. Bà không muốn biết tại sao ông ấy lại có oan khuất sao?”

【 Đến ! Đến ! Chân tướng có thể đến muộn chứ không bao giờ vắng họp ! 】

【 Vẫn kiên trì suy đoán của tôi, con trai bà Khương chắc chắn có vấn đề! 】

【 Tôi muốn xem ma quỷ, tuy rằng lúc này có chút sợ hãi, nhưng vẫn muốn nhìn ! 】

...

Bà Khương nghe Mộc Tịch Vãn nói, bà ngờ vực hỏi:

“Chồng tôi có phải vì xảy ra chuyện ở công trường nên mới có oan khuất và oán hận không? Vậy làm phiền đại sư nói với chồng tôi một chút, chủ công trường đã đối xử rất tốt, chồng tôi là c.h.ế.t do tai nạn, nhưng họ vẫn bồi thường cho chúng tôi một khoản tiền lớn. Cô nói với ông ấy, chúng tôi đã dùng số tiền đó để xây nhà, con trai tôi cũng có thể đi xem mắt. Xin ông ấy đừng quấn lấy con trai tôi nữa, làm nó ra nông nỗi này, nó không thể đi xem mắt được.”

“Mẹ, trên đời này không có ma quỷ, mẹ đừng nghe bọn họ nói bậy!”

Lúc này Ma Chính Duệ đã bình tĩnh lại, nghe mẹ mình nói thì vội vàng can ngăn. Thực chất hắn nói vậy cũng là để tự trấn an bản thân và ngăn cản mẹ hỏi tiếp.

Nhưng bà Khương không để ý đến lời con trai. Bà vốn đã cảm thấy chuyện xảy ra với con gần đây quá bất thường, hơn nữa bây giờ đại sư đã nói vậy, bà muốn thử một lần.

Mộc Tịch Vãn nhìn bà Khương đang chờ đợi câu trả lời của mình, cô nghiêm túc hỏi:

“Hay là để tôi gọi chồng bà đến, bà tự mình hỏi xem rốt cuộc ông ấy có oan khuất gì?”

Ma Chính Duệ nghe Mộc Tịch Vãn nói vậy, càng thêm lo lắng, vội vàng ngăn cản mẹ:

“Mẹ, trên đời này làm gì có ma quỷ. Toàn là lừa bịp cả! Mẹ bảo những người này về đi, chúng ta không xem nữa!”

Bà Khương tò mò không biết tại sao con trai mình lại đột nhiên thay đổi thái độ, bà nhìn con:

“Chính Duệ, con nghĩ lại xem, từ khi con nói chuyện xem mắt, mọi chuyện đều trở nên không thuận lợi. Con không thấy những việc này quá trùng hợp sao? Mẹ nghĩ vẫn nên để đại sư xem thử.”

Nói rồi, bà Khương quay sang Mộc Tịch Vãn:

“Đại sư, vậy thì làm phiền cô gọi chồng tôi ra. Tôi và chồng đã sống với nhau hơn hai mươi năm, tôi không sợ. Cho dù ông ấy muốn mang tôi đi, tôi cũng đồng ý, chỉ cần ông ấy buông tha cho con trai chúng tôi!”

【 Phải nói, bà Khương và chồng bà ấy tình cảm chắc chắn rất tốt! 】

【 Điểm tôi chú ý là ở con trai bà Khương, tôi thấy hắn có vẻ sợ hãi, còn có chút chột dạ nữa! 】

【 Tôi sẽ xem kịch bản này diễn tiếp thế nào, chẳng lẽ chương trình còn có thể hóa trang ra một con ma sao? 】

...

Tin sốt dẻo ! Thiên kim giả huyền học trở hào môn !

155