Mộc Tịch Vãn nhấp một ngụm nước, khóe môi khẽ cong, sau đó lên tiếng:
“Giờ thì bắt đầu quay số phúc khí thứ ba thôi!”
Ngay khi giọng nói của cô dứt, vòng quay may mắn đã dừng lại. Cái tên “Yêu như thủy triều” sáng lên rực rỡ trên màn hình. Sau khi kết nối thành công, mọi người trong livestream đều thấy được một cô gái có gương mặt rạng rỡ, xinh xắn.
[Oa, hôm nay cả ba người may mắn đều là các chị gái xinh đẹp hết!]
[ Đúng vậy, vận khí của các chị ấy tốt thật, tôi đoạt mãi mà chẳng bao giờ được!]
[Không biết cô gái này sẽ nhờ Vãn Vãn đại sư xem gì đây?]
...
Nhìn thấy bản thân xuất hiện trên màn hình livestream, “yêu như thủy triều” nở một nụ cười tươi tắn, chủ động chào hỏi Mộc Tịch Vãn:
“Chào chủ phòng!”
Hôm nay rảnh rỗi, cô lướt video và vô tình thấy được phòng livestream này. Sau khi xem liền hai buổi, cô cảm thấy vô cùng kỳ lạ và nhận ra Mộc Tịch Vãn thật sự có bản lĩnh. Thế là cô thử vận may đoạt phúc khí, không ngờ lại trúng thật.
Mộc Tịch Vãn mỉm cười đáp lời, ánh mắt quan sát kỹ đối phương một lượt: “Chào cô! Cô muốn xem gì?”
Yêu như thủy triều nghe Mộc Tịch Vãn hỏi, nụ cười vẫn rạng rỡ và chân thành như cũ:
“Chủ phòng, ban đầu tôi và chồng tôi đã thống nhất cả đời không sinh con. Nhưng gần đây, tôi thấy ánh mắt anh ấy thường xuyên hướng về những đứa trẻ."
"Thế nên tôi nghĩ, có lẽ nào anh ấy muốn có con nhưng lại ngại nói ra. Anh ấy là người luôn nghĩ cho cảm nhận của tôi, nên lần này tôi cũng muốn làm một điều gì đó vì anh ấy!”
Nói đến đây, gò má “yêu như thủy triều” ửng hồng, một nụ cười ngượng ngùng xuất hiện, rồi cô tiếp tục nói:
“Vậy nên, chủ phòng... tôi... tôi chỉ muốn nhờ chủ phòng xem giúp, tôi đã ngoài ba mươi rồi, liệu có còn cơ hội có con hay không?”
Mộc Tịch Vãn chăm chú lắng nghe, rồi lại cẩn thận quan sát tướng mạo của cô gái. Sau đó, cô khẽ lắc đầu:
“Nếu hôm nay cô không tìm tôi, có lẽ cô vẫn sẽ tiếp tục sống cùng chồng mình. Nhưng mà...”
Mộc Tịch Vãn dừng lại một chút, ánh mắt cô trở nên kiên định:
“ Nhưng mà, khi cô đã tìm đến tôi, thì kết cục của cô và người chồng hiện tại, chính là... ly hôn. Thế nên, càng không thể có con.”
Từng câu từng chữ của Mộc Tịch Vãn nói ra rõ ràng và mạnh mẽ, như một nhát d.a.o c.h.é.m thẳng vào trái tim “yêu như thủy triều”.
“Chủ phòng, cô nói vậy là có ý gì? Tôi tin tưởng cô mới tìm đến xem, tại sao xem xong lại bảo tôi sẽ ly hôn? Vậy tôi không xem nữa là được, tiền xem quẻ cũng không cần, coi như tặng cho cô!”
Khuôn mặt “yêu như thủy triều” bỗng chốc trở nên xám xịt, giọng nói đầy khó hiểu và phẫn nộ. Cô đưa tay định tắt kết nối livestream. Đúng lúc này, giọng nói trầm tĩnh của Mộc Tịch Vãn lại vang lên:
“Gia thế của cô rất tốt, tự mình sở hữu một công ty, cha mẹ cùng anh chị dâu rất mực yêu thương cô. Sau khi cô kết hôn, họ đã mua cho hai vợ chồng một căn biệt thự trong cùng khu để tiện chăm sóc cô.”
Bàn tay đang định tắt điện thoại của “yêu như thủy triều” khựng lại, như bị điểm huyệt. Những gì Mộc Tịch Vãn nói hoàn toàn chính xác. Trước đó cô đã xem hai buổi livestream và không hề nghi ngờ năng lực của Mộc Tịch Vãn.
Nhưng khi Mộc Tịch Vãn nói cô sẽ ly hôn, trái tim cô như bị một tảng đá đè nặng, u ám và nghẹt thở. Nỗi sợ hãi khiến cô không muốn tiếp tục, cô muốn trốn tránh, không dám đối diện với sự thật đó.
Trong lúc “yêu như thủy triều” còn đang chìm trong suy nghĩ rối bời, Mộc Tịch Vãn lại tiếp tục:
“Cô và chồng quen nhau trong công ty của cô. Sau khi tốt nghiệp đại học, cha mẹ sợ cô buồn chán nên đã sắp xếp cho cô một vị trí nhàn hạ. Vào công ty chưa được bao lâu, cô đã gặp người chồng hiện tại và yêu anh ta từ cái nhìn đầu tiên, rồi ra sức theo đuổi, tôi nói có đúng không?”
Yêu như thủy triều gật đầu một cách vô thức. Đôi mắt cô nhìn màn hình điện thoại chợt trở nên mơ màng, như đang sống lại những ký ức ngọt ngào:
“Gia đình tôi rất khá giả, nhưng trước khi gặp chồng tôi, tôi chưa từng yêu đương. Vì tôi không có cảm xúc với những người theo đuổi mình. Tôi luôn nghĩ tình yêu là chuyện của hai người, phải là cả hai cùng yêu nhau thì tình yêu đó mới trọn vẹn.”
[Oa, chị gái này vừa xinh đẹp, gia thế tốt mà lại còn chung thủy như vậy, thật sự rất hiếm có!]
[ Đúng đó, hồi đi học, mấy đứa con nhà giàu xung quanh tôi coi chuyện yêu đương như uống nước ấy, đơn giản lắm.]
[Suy nghĩ của người giàu không phải chúng ta có thể hiểu được. Nhưng cũng không phải tuyệt đối, như chị gái này, tôi thấy tam quan của chị ấy thật sự rất tốt!]
...
Nhìn những bình luận khen ngợi, “yêu như thủy triều” mỉm cười khiêm tốn, pha chút ngượng ngùng:
“Sau đó, khi gặp chồng tôi trong công ty, chỉ một cái liếc mắt thôi, tôi đã biết tình yêu của mình đã đến. Trước đây tôi không tin vào ‘yêu từ cái nhìn đầu tiên’, nhưng khi nhìn thấy anh ấy, tôi đã hiểu trên đời này thật sự có thứ tình cảm kỳ diệu đó.”
Lúc này, trên gương mặt cô ửng hồng, ánh mắt tràn ngập hạnh phúc. Niềm hạnh phúc ấy dường như lan tỏa qua màn hình, khiến ai cũng có thể cảm nhận được.
“Từ đó về sau, tôi lấy hết dũng khí để theo đuổi anh ấy. Nhưng chồng tôi là một người chất phác, thật thà, lại còn rất rụt rè. Anh ấy luôn nghĩ mình chỉ là một cậu sinh viên nghèo từ quê ra, không xứng với một cô tiểu thư con nhà giàu như tôi. Vì vậy mà anh ấy đã từ chối tôi rất nhiều lần.”
“Sau này, anh ấy bị sự kiên trì của tôi làm cho cảm động, hơn nữa cũng có tình cảm với tôi, nên mới đồng ý. Chuyện này là sau khi chúng tôi quen nhau, anh ấy mới kể lại cho tôi biết!”
Khi nói những lời này, khóe miệng “yêu như thủy triều” cong lên, nụ cười không thể giấu nổi, như đang đắm chìm trong những kỷ niệm đẹp đẽ.
[Oa, cảm giác chị ấy hạnh phúc quá!]
[Qua màn hình thôi, tôi cũng có thể cảm nhận được hương vị hạnh phúc từ chị ấy!]
[Hạnh phúc quá chừng, ghen tị quá đi! Xem xong tôi cũng muốn yêu đương!]
[ Tôi lại có linh cảm rằng chồng của chị này có vấn đề, nếu không Vãn Vãn đại sư đã không nói như vậy!]
[ Đúng rồi, chỉ lo cảm nhận hạnh phúc của chị ấy mà suýt nữa quên mất lời của Vãn Vãn đại sư!]