Sau khi có tác dụng của Chân ngôn phù, cả gia đình Dịch Hồng Hàn lập tức tiến hành tra hỏi Dịch Lương Trì ngay trong phòng bệnh. Mọi chuyện đúng như Mộc Tịch Vãn đã nói, người đứng sau giật dây chính là tên đạo sĩ áo đen bí ẩn.
Dịch Hồng Hàn nổi cơn thịnh nộ, đôi mắt ông đỏ ngầu. Ông không chút do dự phế bỏ tu vi của Dịch Lương Trì ngay tại chỗ, đồng thời phong ấn và sửa đổi ký ức của hắn ta. Tuy nhiên, vì vẫn chưa tìm ra tung tích của kẻ chủ mưu, ông vẫn ra lệnh cho người đưa Dịch Lương Trì về Dịch gia để tiện quản thúc.
Khi mọi chuyện dần lắng xuống, không gian phòng bệnh cuối cùng cũng trở về vẻ tĩnh lặng. Dịch Hồng Hàn nhìn Mộc Tịch Vãn đang ngồi trên sofa, vẻ mặt đầy sự biết ơn, chậm rãi cất lời:
“Mộc đại sư, hôm nay thật sự cảm ơn cô rất nhiều. Nếu không có cô, Tinh Duệ nhà chúng tôi không biết sẽ ra sao nữa.”
Giọng ông vẫn còn mang theo một chút may mắn và sợ hãi. Ông biết rõ, đến cả những bác sĩ có kinh nghiệm phong phú cũng phải bó tay với bệnh tình của Dịch Tinh Duệ. Giờ đây, ông vô cùng may mắn vì Tinh Lỗi đã kịp thời tìm được Mộc Tịch Vãn. Nếu không, đứa con trai út này của ông có lẽ sẽ thực sự lâm vào tuyệt cảnh, mất đi hy vọng sống.
Phổ Bội Trân ở bên cạnh cũng tràn đầy lòng biết ơn, bà gật đầu liên tục phụ họa lời chồng. Trên gương mặt bà lộ rõ vẻ áy náy và tự trách. Nhớ lại thái độ hoài nghi của mình đối với Mộc Tịch Vãn lúc ban đầu, bà không khỏi cảm thấy vô cùng hổ thẹn.
Nằm trên giường bệnh, Dịch Tinh Duệ nhìn cha mẹ và anh trai đều đang cảm ơn Mộc Tịch Vãn, cậu khẽ mím môi. Hơn hai tháng trước, cậu còn nhớ rõ, sau khi tham gia gameshow trở về, Dịch Tinh Lỗi đã liên tục ca ngợi cô gái cùng tham gia chương trình là xuất sắc và lợi hại đến mức nào.
Lúc ấy, cậu chẳng hề bận tâm. Cậu nghĩ thầm, một cô gái cùng tuổi với mình thì có thể lợi hại đến đâu? Có thể bằng cậu sao? Cậu chính là tiểu thiên tài được công nhận trong giới huyền học, mới 18 tuổi đã đạt Luyện Khí tầng sáu. Hỏi xem, Mộc Tịch Vãn có làm được không?
Thế nhưng, cái "thiên phú" mà cậu vẫn luôn tự phụ lại bị đánh bại một cách không thương tiếc ngay trong ngày nhập học. Chỉ với một phù chú cao cấp Mộc Tịch Vãn vẽ tùy tiện, cậu đã phải choáng váng.
Và nếu lúc đó cậu còn nghĩ Mộc Tịch Vãn chỉ giỏi vẽ phù, thì sau khi xem kỹ tất cả các video livestream của cô, cậu dần chìm vào im lặng. Cho dù trong lòng không muốn thừa nhận, cậu cũng hiểu rõ một điều: ngay cả với tu vi Luyện Khí tầng sáu, cậu cũng không thể làm được như Mộc Tịch Vãn. Chỉ cần nhìn qua video livestream, cô đã có thể biết rõ quá khứ và tương lai của một người.
Đây là lần đầu tiên Dịch Tinh Duệ, người vẫn luôn sống dưới hào quang "thiên tài", gặp phải một bước ngoặt lớn trong con đường huyền học. Cậu từng nghĩ Mộc Tịch Vãn chỉ có thiên phú hơn mình về phù chú và xem bói, nhưng không ngờ cô còn có năng lực siêu phàm trong Đạo y và thậm chí còn cứu được mạng sống của cậu.
Lần "thất bại" này không hề khiến cậu cảm thấy chán nản hay uể oải, ngược lại còn mang đến một cảm giác hoàn toàn mới. Giờ đây, cậu như có một động lực mới, một mục tiêu rõ ràng. Cậu âm thầm hạ quyết tâm, sẽ lấy Mộc Tịch Vãn làm hình mẫu, vận dụng những tri thức huyền học mình đã học được để giúp đỡ và cứu chữa nhiều người hơn nữa.
Nghĩ đến đây, Dịch Tinh Duệ cũng ngẩng đầu nhìn Mộc Tịch Vãn, giọng nói còn chút khàn khàn:
“Mộc Tịch Vãn, cảm ơn cậu.”
Mộc Tịch Vãn nhìn cả gia đình Dịch đang nói lời cảm ơn mình, cô vừa định mở miệng đáp lời thì thấy Dịch Hồng Hàn rút ra một tấm thẻ ngân hàng, đưa cho cô với vẻ mặt thành khẩn:
“Mộc đại sư, đây là chút lòng thành nhỏ của chúng tôi. Xin cháu hãy nhận lấy. Chú biết tấm thẻ này không thể nào đủ để bày tỏ hết lòng biết ơn của chúng tôi, nhưng Dịch Hồng Hàn xin thề, sau này chỉ cần Mộc đại sư cần, Dịch gia sẽ dốc toàn lực giúp đỡ!”
Giọng Dịch Hồng Hàn đầy nghiêm túc và kiên định. Ông nói ra từ tận đáy lòng và chắc chắn sẽ làm như thế.
Nghe lời Dịch Hồng Hàn, Mộc Tịch Vãn trong lòng hơi rung động. Cô vẫn nhận lấy tấm thẻ, mỉm cười nói:
“Dịch gia chủ, thẻ ngân hàng cháu xin nhận. Còn về việc giúp đỡ, cháu thật sự có một chuyện muốn bàn bạc với Dịch gia chủ.”
Mộc Tịch Vãn không thiếu tiền, nhưng cô hiểu rõ, chỉ khi cô nhận tấm thẻ này, Dịchgia mới cảm thấy lòng mình được an ủi và sự biết ơn được thể hiện trọn vẹn. Dù sao cô cũng sẽ dùng số tiền này để quyên góp, vậy tại sao lại không nhận chứ?
Dịch Hồng Hàn nghe Mộc Tịch Vãn nói xong, ông hơi nghi hoặc hỏi:
“Mộc đại sư, cháu muốn nói về kẻ đứng sau, tức là tên đạo sĩ áo đen đó sao?”
Khi Mộc Tịch Vãn yêu cầu được gặp Dịch Lương Trì, Dịch Hồng Hàn đã sớm nhận ra cô rất hứng thú với kẻ chủ mưu này.
Mộc Tịch Vãn không hề bất ngờ khi Dịch Hồng Hàn đoán trúng ý mình. Cô gật đầu, sau đó nói:
“Vâng, bởi vì gần đây cháu vẫn luôn tìm kiếm tung tích của tên đạo sĩ áo đen đó.”
Sắc mặt Dịch Hồng Hàn hơi trở nên nghiêm túc. Ông nhận ra, chuyện này phức tạp và khó giải quyết hơn nhiều so với ông nghĩ. Xem ra, kẻ đứng sau không chỉ muốn đối phó với Dịch gia. Nghĩ đến đây, ánh mắt ông chuyển sang Mộc Tịch Vãn, hỏi:
“Mộc đại sư có tiện tiết lộ một chút lý do vì sao cháu tìm hắn ta không?”
Mộc Tịch Vãn gật đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm trang:
“Ba tháng trước, Dạ lão gia tử của Dạ gia, một trong Tứ đại gia tộc, đã từng bị trúng loại cổ trùng giống hệt trên người Dịch Tinh Duệ. Một tháng trước, ông nội của cháu cũng bị hạ cổ trùng, nhưng trên người ông có bùa hộ mệnh, nên bọn chúng không thành công…”
Mộc Tịch Vãn kể lại tất cả những gì cô biết về tên đạo sĩ áo đen một cách chi tiết.
Dịch gia nghe càng lúc càng nghiêm trọng. Dịch Tinh Lỗi không kìm được hỏi:
“Tên đạo sĩ áo đen này là người của gia tộc nào? Rốt cuộc bọn họ muốn làm gì?”
Mộc Tịch Vãn nhìn vẻ mặt nghiêm túc của mọi người, chậm rãi nói:
“Ngày hôm qua, tôi đã nhìn thấy trên tướng mạo của Bạch Duyệt Toàn, tiểu thư Bạch gia, rằng tên đạo sĩ áo đen này đã đi ra từ thư phòng của Bạch gia chủ!”
Dịch Hồng Hàn nghe Mộc Tịch Vãn nói xong, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc. Ông nhìn cô, hỏi:
“Mộc đại sư, xin hỏi ... cháu có Thiên Nhãn sao ? Cháu có thể chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn ra quá khứ của một người?”
Thật ra, bản thân Mộc Tịch Vãn cũng không biết mình có phải là có Thiên Nhãn hay không. Từ khi cô bắt đầu học huyền thuật, cô dần dần có thể nhìn thấu mọi chuyện trên người một người qua tướng mạo của họ.
Mộc Tịch Vãn đang định nói ra nghi hoặc của mình thì Dịch Tinh Lỗi vội vàng nói:
“Ba, Mộc đại sư có Thiên Nhãn ạ. Ngay cả khi livestream, cô ấy cũng có thể thông qua màn hình mà nhìn ra cả cuộc đời của người đó!”