Đương nhiên, hành động này của Mộc Tịch Vãn đã nhận được vô số "khích lệ" từ cộng đồng mạng trong phòng livestream, chủ yếu là "khích lệ" cô ăn nghèo chương trình. Mà người quay phim cũng rất "thiện giải nhân ý", khi Mộc Tịch Vãn nhón chân cắt chùm nho, đã cho cô một cảnh đặc tả.
Trên màn hình, cô gái nhỏ không hề trang điểm phấn son, nhưng làn da vẫn trắng hồng, ngũ quan thanh tú. Ánh mắt chăm chú nhìn chùm nho, hàng mi cong dài, khẽ chớp động, ngay lập tức làm say đắm biết bao người.
Lúc này, không chỉ cư dân mạng đang say sưa khen ngợi nhan sắc của Mộc Tịch Vãn, mà ngay cả Dạ Mặc Diễm, đang nghỉ trưa tại doanh trại quân đội, cũng không kìm được mà vươn tay, nhẹ nhàng lướt qua hàng mi dài của cô trên màn hình điện thoại.
Thật ra, ban đầu Dạ Mặc Diễm không hề biết hôm nay Mộc Tịch Vãn có livestream. Sau bữa trưa, khi anh trở về ký túc xá chuẩn bị nghỉ ngơi, điện thoại chợt vang lên tiếng tin nhắn.
Anh cầm điện thoại lên, phát hiện là tin nhắn từ hội bạn thân trong nhóm. Quý Hàng Hãn đã gửi liên tiếp mấy tin:
【 Cảnh Trần, hôm nay có livestream của em gái Vãn Vãn mà cậu lại không nói với bọn tớ! 】
【 Mà cậu không nói thì tớ cũng đã xem rồi, em gái Vãn Vãn quá ăn ảnh! 】
【 Em gái Vãn Vãn có phải thường xuyên rèn luyện không, thể chất còn tốt hơn cả con trai! 】 …
Nhìn thấy tin nhắn của Quý Hàng Hãn, Dạ Mặc Diễm không nhịn được tìm đến phòng livestream của Mộc Tịch Vãn và Mộc Cảnh Vũ. Đúng lúc đó, anh thấy được khoảnh khắc quay phim đặc tả Mộc Tịch Vãn đang hái nho!
Chỉ một cái liếc mắt, trái tim Dạ Mặc Diễm lại rung động mạnh mẽ. Vào lúc này, anh dường như đã hiểu ra một điều, vì sao trong lòng anh, Mộc Tịch Vãn lại khác biệt hoàn toàn với mọi cô gái khác!
Anh "nhất kiến chung tình" !
Dạ Mặc Diễm chưa từng nghĩ rằng, một ngày nào đó mình sẽ "nhất kiến chung tình" với một cô gái. Không ngờ, chỉ từ một bức ảnh, vào cái ngày Mộc Cảnh Trần đưa anh xem tài liệu về Mộc Tịch Vãn, anh đã bị dáng vẻ tự tin, xinh đẹp, đầy khí chất của cô thu hút sâu sắc.
Dạ Mặc Diễm đưa tay, nhẹ nhàng đặt lên lồng n.g.ự.c đang đập rộn ràng của mình. Cảm giác này đối với anh mà nói có chút lạ lẫm, nhưng lại khiến anh cảm thấy ... đặc biệt vui mừng.
**
Sau khi hái xong nho, Mộc Tịch Vãn và Mộc Cảnh Vũ đi vào bếp, phụ giúp chuẩn bị bữa ăn. Thật ra Mộc Tịch Vãn cũng biết nấu cơm, dù sao từ hồi trung học, để tiện cho việc luyện chế thuốc, cô đã bắt đầu thuê nhà ở riêng.
Nhưng Đinh Dĩ Nhàn là một food blogger nổi tiếng, cô ấy đến tham gia chương trình này là để phô diễn tài năng của mình, cho nên Mộc Tịch Vãn và Mộc Cảnh Vũ chỉ phụ trách nhặt rau rửa củ.
Mộc Tịch Vãn đang lẳng lặng nhặt rau thì nghe Đinh Dĩ Nhàn vừa làm vừa nói: “Hôm nay có thịt, có trứng, mỗi tội lại không có cá. Nếu có cá thì hay quá, mình có thể làm món cá sốt chua ngọt sở trường cho mọi người nếm thử!”
Phạm Yến Minh nghe vậy liền xung phong nhận việc: “ Tôi để ý thấy có một cái ao nhỏ gần đây, hay là sau khi kết thúc công việc, mấy anh em mình đi xem thử có bắt được con cá nào không!”
Vừa dứt lời, Đinh Dĩ Nhàn đã phấn khích nói: “Thật tốt quá, lúc đó nhớ gọi tôi với nhé, tôi còn chưa từng thấy ngoài đời thực người ta bắt cá như thế nào!”
Đinh Dĩ Nhàn nghĩ thầm, nếu đi hồ bắt cá, chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều khán giả và người hâm mộ, khi đó cô có thể tận dụng để “lên sóng” thêm.
Buổi chiều bắt đầu công việc từ 2 giờ đến 5 giờ. Giữa giờ ăn trưa và giờ làm việc vẫn còn một khoảng thời gian, mọi người tranh thủ quay về phòng đã được chương trình sắp xếp để nghỉ ngơi một lát.
Vì điều kiện có hạn, chương trình đã sắp xếp hai phòng lớn làm ký túc xá cho khách mời. Bốn nam sinh một phòng, ba nữ sinh một phòng.
Mộc Tịch Vãn bước vào phòng ký túc xá, thấy điều kiện cũng khá ổn, bên trong có ba chiếc giường, cũng đủ rộng rãi.
Sau khi mọi người nghỉ ngơi một lát, đã đến giờ làm việc buổi chiều. Khi mọi người đang lấy giỏ, Mộc Tịch Vãn phát hiện vầng khí đen kịt trên ấn đường của Mộc Cảnh Vũ càng lúc càng đậm, không chỉ có vậy, Phạm Yến Minh, Đinh Dĩ Nhàn và Nguyên Chính cũng có tình trạng tương tự.
Mộc Tịch Vãn suy nghĩ một lát, rồi dùng túi áo nguỵ trang, lấy ra bốn lá bùa hộ mệnh từ không gian. Trước hết, cô đưa cho Mộc Cảnh Vũ một lá: “Anh Hai, tặng anh một lá bùa hộ mệnh này!”
Đang lấy giỏ, Mộc Cảnh Vũ nghe thấy tiếng em gái gọi, tuy rất tò mò vì sao lúc này Vãn Vãn lại đưa bùa hộ mệnh cho mình, nhưng hắn vẫn bình tĩnh nhận lấy.
Hắn vừa về nhà được hai ngày, đã được Mộc Cảnh Hãn kể lại một cách sống động việc Vãn Vãn dùng bùa hộ mệnh để cứu cậu ấy và thím Hai như thế nào.
Mộc Cảnh Vũ nghĩ thầm, Vãn Vãn lúc này đưa bùa hộ mệnh cho hắn, chắc là vì em ấy đã nhìn ra hắn sắp gặp nguy hiểm rồi.
Bên này, chuyện Mộc Tịch Vãn đưa bùa hộ mệnh cho Mộc Cảnh Vũ cũng lọt vào tai Phạm Yến Minh đứng bên cạnh. Hắn ta làm bộ ngạc nhiên nói: “Anh Cảnh Vũ, anh cũng tin mấy thứ này sao! Thời đại nào rồi, chúng ta phải tin tưởng khoa học chứ!”
Lúc này, trên mạng cũng nổ ra một cuộc tranh luận sôi nổi:
【 Anh nhà mình nói không sai, không ngờ Mộc Cảnh Vũ lại mê tín như vậy, chẳng lẽ người càng nổi tiếng, càng có tiền thì lại càng tin mấy thứ này sao? 】
【 Mấy người biết cái gì mà nói, các người không tin là do các người chưa từng gặp thôi. Chờ các người tự mình trải qua rồi, các người sẽ tin! 】
【 Đúng đó, tôi từng gặp rồi, sau đó vẫn là người nhà giúp tôi tìm thầy phong thủy mới giải quyết được. Chỉ có thể nói, các người không biết thì tốt, nếu mà gặp phải thật, các người cả đời cũng không quên được đâu! 】
【 Mấy người nói tin huyền học đều là fan của Mộc Cảnh Vũ đúng không, fan của Mộc ảnh đế các người đúng là nịnh hót vua nịnh hót, trên đời này làm gì có ma quỷ, đều là người tự hù dọa mình mà thôi! 】 …
Mộc Tịch Vãn không biết, chỉ một hành động đưa bùa hộ mệnh cho anh trai mình lại gây ra tranh cãi lớn đến vậy trên mạng.
Ban đầu cô còn định đưa bùa hộ mệnh cho Phạm Yến Minh và những người khác, nhưng sau khi nghe Phạm Yến Minh nói, Mộc Tịch Vãn liền nhàn nhạt lên tiếng: “Buổi chiều anh sẽ gặp một tai nạn nhỏ, tin hay không là tùy anh. Nếu anh tin, tôi có bùa hộ mệnh ở đây, có thể tặng miễn phí cho anh. Nếu không tin, vậy ... bỏ đi!”
Nói xong, Mộc Tịch Vãn lại nhìn về phía Nguyên Chính và Đinh Dĩ Nhàn: “Hai người cũng vậy, tôi còn bùa hộ mệnh, hai người có muốn không?”
Đinh Dĩ Nhàn và Nguyên Chính còn chưa kịp nói gì, đã nghe Phạm Yến Minh nói tiếp: “Tịch Vãn, em là sinh viên đại học đó, còn trẻ như vậy sao lại tin mấy chuyện này!”
Đinh Dĩ Nhàn và Nguyên Chính nghe Phạm Yến Minh nói xong, đều lịch sự lắc đầu. Đinh Dĩ Nhàn cười cười nói: “Cảm ơn ý tốt của Tịch Vãn, nhưng chị cũng không tin mấy chuyện này!”
Cô ta nghĩ rằng nếu cố ý từ chối Mộc Tịch Vãn, sẽ làm cô ấy mất mặt trước ống kính. Nghĩ đến đây, Đinh Dĩ Nhàn trong mắt liền lộ ra một tia đắc ý.
Sau đó, cô ta sợ bị máy quay bắt được nên giả vờ cúi đầu chỉnh trang lại quần áo để che giấu biểu cảm.
Mộc Tịch Vãn nhìn thái độ của ba người họ, cũng không nói gì thêm, cô bình thản cất bùa hộ mệnh vào trong túi áo của mình.
Thật ra, khi Phạm Yến Minh nói lời đó về anh trai cô, Mộc Tịch Vãn đã đoán trước được rằng họ sẽ không nhận bùa hộ mệnh của mình. Hơn nữa, chỉ cần nhìn thái độ của họ đối với Mộc Cảnh Vũ, Mộc Tịch Vãn cũng không còn muốn cho họ bùa hộ mệnh nữa. Cứ để họ nếm chút đau khổ cũng tốt, không trải qua một chút, sao họ biết được việc cô và anh trai làm là vì muốn tốt cho họ.