Tôi Bị Dàn NPC Đẹp Trai Trong Game Kinh Dị Bám Lấy

Chương 6

Chương trước
Chương sau
Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

"Các vai đều sắp xếp xong rồi, chỉ còn lại vai Hoàng hậu độc ác chưa có ai nhận, cậu có muốn diễn không?"

"Tớ muốn."

Chỉ cần có vai diễn là được.

Ủy viên văn nghệ đánh dấu một cái trên danh sách biểu diễn, rồi đưa cho tôi kịch bản của vai Hoàng hậu độc ác.

"Đây là kịch bản, cậu làm quen trước đi, chiều tối sẽ phải lên sân khấu rồi."

Tôi cầm kịch bản quay về chỗ ngồi học thuộc.

Bạn cùng bàn đang viết vẽ linh tinh trên giấy nháp, dùng bút chọc chọc rồi đưa cho tôi một tờ giấy.

"Tớ thích cậu, muốn ở bên cậu."

Tôi nhìn giá trị hắc hóa 95% trên đầu cậu ấy, mím môi, đáp:

"Tớ sẽ nghiêm túc suy nghĩ, đợi sau khi diễn xong sẽ cho cậu câu trả lời."

Cậu ấy gật đầu.

Được NPC tỏ tình làm tôi có chút không tự nhiên, thế là trốn ra hành lang học thuộc kịch bản, kết quả lại đụng ngay phải anh trai nhà bên.

Anh đưa cho tôi một túi bánh quy mới nướng.

"Vì bánh quy này, có thể cân nhắc cho anh làm bạn trai em không?"

Tôi nhìn giá trị hắc hóa 95% trên đầu anh, khẽ gật đầu, nhận lấy bánh quy.

"Em sẽ suy nghĩ, sau khi biểu diễn xong sẽ trả lời anh."

Anh trai nhà bên cong nhẹ mày:

"Vậy anh chờ em."

Ngay sau đó, thanh mai trúc mã đưa cho tôi một bức thư tình viết tay khá vụng về.

"Tớ tự viết, em đọc xong nhớ trả lời."

Giá trị hắc hóa của cậu ta cũng 95%, tôi cứng ngắc nhận lấy lá thư.

Rồi tới giáo sư ca ca, anh đưa tôi một cây thước dài mảnh, kính gọng vàng dưới ánh mặt trời phản chiếu những tia sáng lấp lánh.

"Anh sẽ chờ câu trả lời của em."

Đàn em cũng chạy đến:

"Em muốn ở bên chị, học tỷ có thể cho em cơ hội này không?"

Tên bá vương trường học không cam chịu:

"Cho dù cậu chọn ai, tớ cũng có thể tham gia. Hai người yêu nhau thì quá cô đơn, ba người mới vừa đủ."

Học thần yên lặng nhìn tôi, hỏi:

"Cậu sẽ chọn tôi chứ?"

95%... 95%... 95%... 95%...

Bảy NPC, toàn bộ giá trị hắc hóa đều đã đạt mức cực kỳ nguy hiểm.

Chỉ còn cách 100% đúng 5%.

Game sắp đi đến hồi kết, tôi có thể thấy rõ ác ý sắp không giấu nổi trong mắt bọn họ, bọn họ mong đợi được xé xác g.i.ế.c c.h.ế.t tôi.

Tôi nhắm mắt, rồi mở ra, nói với họ:

"Sau khi biểu diễn xong, tôi sẽ đưa ra câu trả lời."

Rồi nghiến răng, tiếp tục học thuộc kịch bản vai Hoàng hậu.

《Bạch Tuyết và bảy chú lùn》

Chỉ cần diễn thành công tiết mục, có thể tăng thêm 20% học lực.

Tôi tranh thủ ban ngày cày đề như điên, học lực đã lên đến 10%.

Rất nhanh, buổi biểu diễn văn nghệ buổi tối bắt đầu.

《Bạch Tuyết và bảy chú lùn》 được xếp ở vị trí thứ ba. Tôi diễn vai Hoàng hậu độc ác ganh ghét công chúa Bạch Tuyết, còn vai Bạch Tuyết do một bạn nữ xinh xắn trong lớp đảm nhận.

Còn vai bảy chú lùn thì là bạn cùng bàn, thanh mai trúc mã, tiểu học đệ, giáo sư ca ca, bá vương trường học, học thần, và anh trai hàng xóm.

Bảy mỹ nam tuấn tú vây quanh tôi.

Tôi cảm thấy... cảm thấy... so với "bảy chú lùn", thì tiết mục này gọi là "Bạch Tuyết và bảy vị hoàng tử" còn hợp hơn.

Chương trình nhanh chóng bắt đầu. Tôi theo kịch bản, chuẩn bị đưa quả táo độc cho Bạch Tuyết.

Nhưng tên bá vương trong bộ đồ chú lùn bước ra sân khấu.

Hắn vặn gãy cổ Bạch Tuyết, hai tay dính đầy máu, nâng cái đầu lâu lên trao cho tôi:

" Hoàng hậu, đây là thủ cấp của Bạch Tuyết, xin người nhận lấy."

Đ-đợi đã...

Ngón tay tôi run rẩy. Kịch bản rõ ràng không phải như thế này.

𝑋𝑖𝑛 𝑐ℎ𝑎̀𝑜 𝑡𝑜̛́ 𝑙𝑎̀ 𝑄𝑢𝑎̂́𝑡 𝑇𝑢̛̉, 𝑑𝑢̛̀𝑛𝑔 𝑎̆𝑛 𝑐𝑎̆́𝑝 𝑏𝑎̉𝑛 𝑑𝑖̣𝑐ℎ 𝑛ℎ𝑒́.

Giáo sư ca ca từ phía sau bước ra, quỳ gối bên phải tôi, nâng tay tôi lên khẽ hôn:

"Thần nguyện dâng trọn lòng trung thành cho Hoàng hậu."

Học thần bước tới, một gối chạm đất bên trái tôi:

"Ta nghĩ, Hoàng hậu, xứng đáng để ta đi theo suốt đời."

Tiểu học đệ cắn gãy cổ hoàng tử diễn chung, đôi môi đẹp dính đầy máu, ngón tay nhuốm đỏ chạm lên má tôi:

"Hoàng hậu, người sẽ thuộc về ta."

Thanh mai trúc mã dâng lên một chiếc vương miện đính kim cương, đội lên đầu tôi:

"Ta sẽ vì Hoàng hậu mà đăng quang."

Anh trai nhà bên:

"Hoàng hậu, ta sẽ là kỵ sĩ trung thành nhất của người."

Bạn cùng bàn u ám đưa cho tôi một cây quyền trượng sang trọng quý giá:

"Hoàng hậu."

Khán phòng chìm trong bóng tối, đêm của trò chơi đã buông xuống.

[Cảnh báo: Bảy NPC đã biến thành lệ quỷ, mau chạy!!!]

Tôi nhìn thấy cảnh báo của hệ thống, nhưng cả người đã bị chúng nhốt chặt trên chiếc ngai vàng đạo cụ, không thể cử động.

Tôi mở to mắt, trơ trọi nhìn bảy NPC, ngay khi cảnh báo xuất hiện, giá trị hắc hóa của họ vọt thẳng lên 100%.

Đàn em, đôi bàn tay còn dính máu, nâng lấy gương mặt tôi:

"Người đang nhìn gì vậy, Hoàng hậu?"

Cậu ta nở nụ cười:

"Em thích người, Hoàng hậu. Người đã nói sau buổi diễn sẽ cho bọn em một đáp án.

"Vậy thì bây giờ, đáp án của người là gì?

"Người sẽ chọn ai?"

Tiết mục biểu diễn hoàn mỹ: 《Ác Nữ Hoàng hậu và Bảy Lệ Quỷ》

Học lực +20 → Tiến độ hiện tại: 30%

Bảy NPC với hắc hóa 100% trong hình thái lệ quỷ, từ bốn phương tám hướng vây quanh, ánh mắt sắc nhọn khóa chặt lấy tôi.

Tôi nghiến răng, lớn tiếng đáp:

" Tôi chẳng chọn ai hết!

" Tôi không muốn ở bên bất kỳ ai trong các người!"

Từ chối tình yêu ×1 → Học lực +10

Từ chối tình yêu ×1 → Học lực +10

Từ chối tình yêu ×1 → Học lực +10

......

Từ chối tình yêu ×7 → Học lực +70

Học lực đạt 100%

Đã thỏa mãn điều kiện thoát game. Nút thoát đã sáng lên.

Tôi lập tức nhấn mạnh nút thoát.

Thế giới ngưng bặt, bị bóng tối vô tận nuốt chửng. Tôi cảm giác ý thức mình mơ hồ, ngã xuống, lại cố gượng bò dậy, từng bước hướng về phía ánh sáng.

Trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi ý thức biến mất, tôi nghe thấy một giọng máy móc lạnh lẽo vang lên:

"Dù tôi chỉ là một đoạn dữ liệu... nhưng tôi yêu người. Tạm biệt, Người chơi ×."

Ý thức tôi rơi rụng. Không biết đã qua bao lâu, tôi mới chậm rãi tỉnh lại, trở về với hiện thực.

Tôi bừng tỉnh trước bàn máy tính, trên màn hình hiển thị trò chơi kinh dị tình yêu ấy, chỉ còn dòng chữ đỏ chói Game Over.

Trò chơi kết thúc.

Ở góc phải bên dưới, hiện lên một trái tim nhỏ kiểu pixel:

" Tôi yêu bạn."

Tôi Bị Dàn NPC Đẹp Trai Trong Game Kinh Dị Bám Lấy

Chương 6

Chương trước
Chương sau