Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới

Chương 22 (3)

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Trái ng/ược với cô con gái dần trở thành “thủ lĩnh” ngoan ngoãn, Tại Dã lại là một ông bố từng làm "đại ca" trường học suốt nhiều năm.

"Dã ca, dạo này anh ít đến trường hẳn, bọn em bị mất địa bàn hết rồi."

 "Học kỳ này trường mình bên ngoài hay có đám du côn lởn vởn, cứ bám theo đòi xin số điện thoại con gái. Con gái lớp em tối đi học về còn không dám ra ngoài một mình, bọn mình kiếm dịp xử lý đám kh/ốn n/ạn đó đi?"

Tan học, Tại Dã khoanh tay bỏ vào túi áo, thong thả bước ra cổng trường, phía sau là một đám đàn em hò nhau theo sau, ai nấy đều xắn tay áo, sẵn sàng nghênh chiến.

Đêm đó, sau buổi tụ họp hiếm hoi, cả đám quây quần ăn khuya, mọi người cố níu chân Tại Dã: 

"Dã ca, lần này không thể bỏ đi giữa chừng được đâu nhé." 

Tại Dã: "Hôm nay thức trắng cũng được."

Vì chiều nay đã nhận được tin, con gái đã được bà Ôn Linh đón đi chơi, cuối tuần này cũng ở bên đó luôn.

Cả đám ban đầu bàn tán về đám lư/u m/ anh bị dạy cho một bài học nhớ đời, sau đó chuyển sang chủ đề game, và cuối cùng là cuộc t.h.i t.h.ể thao sắp tới.

"Cuộc t.h.i t.h.ể thao có hai ngày, cuối cùng cũng được xả hơi! Trước đó có mấy vị lãnh đạo trường bảo khối mười hai không nên tham gia thi đấu, sợ ảnh hưởng việc học, đúng là có b/ệnh trong đầu."

 "May mà hiệu trưởng biết điều, không tước quyền tham gia thi đấu của bọn mình, không thì tôi đi kiện cho xem!" 

"Cô chủ nhiệm không nói, trước khi thi đấu còn có một bài kiểm tra sao?"

 "Xong rồi, chắc chắn là làm bài tệ hại thôi."

 "Thi xong còn có họp phụ huynh nữa, mẹ tôi mà thấy cái điểm bài thi như c/ứt của tôi chắc lại cho ăn đòn."

Giữa tiếng than khóc ồn ào, Tại Dã thờ ơ nhấp một ngụm bia.

Lâu rồi anh không uống bia. editor: bemeobosua. Trước đây tủ lạnh nhà anh lúc nào cũng đầy, nhưng từ khi con gái biết mở tủ lạnh tự lấy nước uống, thì bia rượu tuyệt nhiên không còn xuất hiện trong nhà nữa. Anh bị ép cai bia, thậm chí cả nước ngọt cũng bị cai, hoặc là uống nước lọc, hoặc là phải uống sữa chua giống con gái.

Đám đàn em đang than khóc bên cạnh liếc nhìn Tại Dã, vừa thấy ngưỡng mộ vừa có chút thương hại. Họ đều biết, suốt ba năm cấp ba, chưa từng có ai đi họp phụ huynh cho "Dã ca".

Chẳng mấy chốc, không ai nhắc đến chuyện họp phụ huynh hay thi cử nữa, mà bắt đầu hào hứng mong chờ cuộc t.h.i t.h.ể thao sắp tới, bàn tán xem sẽ tham gia môn nào, vì cuộc t.h.i t.h.ể thao thường là sân khấu để họ thể hiện bản thân.

Khi Tại Dã đến nhà bà Ôn Linh đón con gái, không biết bà ấy nghe phong thanh từ đâu, đột nhiên hỏi về buổi họp phụ huynh của anh: 

"Bố con chắc sẽ không đi họp phụ huynh của con đâu, con có muốn mẹ đi thay không?" 

Tại Dã thẳng thừng từ chối: "Không cần." 

Bà Ôn Linh: "Để anh họ con đi một chuyến nhé?" 

Tại Dã: "Cũng không cần."

Bà Ôn Linh không nói gì nữa, chỉ tiễn hai cha con ra về.

Trên đường về, anh nhận được một tin nhắn từ bà Ôn Linh: "Mẹ và bố con đều không phải là những bậc cha mẹ có trách nhiệm đối với con, vì vậy chúng ta cũng không có tư cách yêu cầu con phải là một đứa con tốt. Bây giờ mẹ chỉ mong con có thể sống khỏe mạnh, vui vẻ. Trong quá trình học cách làm bố của Tiểu Thiên, hãy dần rũ bỏ những điều tiêu cực về gia đình mà bố mẹ đã mang lại cho con."

Tại Dã đột nhiên bế con gái lên cao, trong tiếng cười khúc khích của cô bé, anh nói: 

"Bố cũng không yêu cầu con phải thật xuất sắc, chỉ cần khỏe mạnh và vui vẻ là được."

Dư Thiên phản ứng lại, vặn vẹo người, lấy chiếc cặp nhỏ của mình, lật ra một cuốn sổ nhỏ và đưa cho anh xem. Bên trong là những hàng chữ nhỏ xinh đại diện cho sự xuất sắc, những con dấu hình bông hoa đỏ đã gần kín cả cuốn sổ.

Tại Dã: "..."

Vào ngày họp phụ huynh ở trường cấp ba, trường mầm non của Dư Thiên lại đúng dịp nghỉ lễ. Lý Tụ lại đi du lịch nước ngoài chưa về, dì Ngô xin nghỉ để đi họp phụ huynh cho con gái, bà Ôn Linh cũng đi họp phụ huynh cho Lộ Lãng.

Chuyện gì thế này, các trường gần đây hẹn nhau cùng ngày họp phụ huynh sao?

Tại Dã đành phải đưa cô con gái không có ai trông nom đến trường cùng mình.

Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới

Chương 22 (3)