Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới

Chương 30 (3)

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Tại Dã nhìn những giọt nước mắt của mình rơi trên má con bé, con bé chớp mắt, không biết đang nghĩ gì, đột nhiên, nó nói: "Bố ơi, con kể cho bố nghe một bí mật nhé."

Con bé lúc nào cũng có những bí mật kỳ lạ.

Tại Dã ghé sát lại, nghe con bé nói: "Thực ra con đến từ tương lai, sau này bố và người bố thích nhất sinh ra một đứa con, chính là con."

Tại Dã không nói gì.

Cơ thể mềm mại trong lòng dần trở nên lạnh lẽo, nhà anh lại trở nên tĩnh lặng đến vậy.

Mơ tỉnh dậy, con gái anh sẽ không bao giờ gọi anh là bố nữa.

“Tại Dã, đừng buồn nữa, nếu Tiểu Thiên còn ở đây, chắc chắn nó cũng không muốn thấy cậu buồn.” Lý Tụ khuyên nhủ anh như vậy, nhưng bản thân anh ta vừa nói vừa không kìm được khóc nức nở, ngay cả vợ anh ta cũng không giữ được anh ta.

Cả đám bạn bè cùng thế hệ với anh, những người đã nhìn thấy con bé lớn lên, đều không kìm được nước mắt, cả một đám các cô gái vốn hay tặng quà, tặng váy cho con bé nay khóc đến không đứng vững, ngồi phịch xuống ghế sofa rồi lại khóc thêm một trận.

Trong đám người bi thương này, Tại Dã, người thực sự mất đi con gái, chỉ đỏ hoe mắt.

Anh họ Ôn Thừa thấy anh ta biểu hiện không bình thường, lo lắng vỗ vai anh: “Tại Dã, cậu ổn không, cậu đang nghĩ gì vậy?”

Tại Dã: “Em đang nghĩ, có lẽ con nhóc ch/ết t/iệt này đang l/ừa em.”

Nếu không phải là l/ừa anh, vậy anh phải đi tìm ai để kết hôn, mới có thể sinh ra được nó? Chẳng phải người ta nói, chính anh ta cũng không sinh ra được đứa trẻ giống như vậy sao?

Vậy nên, nó thực sự đến từ tương lai sao?

Tại Dã không biết, anh chỉ biết, nếu không tin, có lẽ anh sẽ không thể chấp nhận những gì đang xảy ra trước mắt.

Mười năm sau

Nhà hàng Vân Đoan, ông trùm game, người đàn ông độc thân vàng ở tuổi ba mươi hai, vừa kết thúc một buổi xem mắt.

Bạn nữ vì thái độ quá lạnh lùng của anh nên đã sớm rời đi, chỉ còn mình anh ta mặc vest ngồi trong nhà hàng tầng cao, nhìn xuống thành phố nhộn nhịp bên dưới.

Lý Tụ gọi điện thoại, hỏi kết quả buổi xem mắt lần này.

“Không có kết quả.”

“Bao nhiêu lần rồi, cậu vẫn không thích sao?”

“Không thích.”

“Tại Dã… cậu có thật sự muốn tìm bạn đời không?”

Lý Tụ không hiểu nổi cậu ta, nếu nói cậu ta không muốn tìm, cậu ta sẽ đi gặp mặt người mà họ giới thiệu, nhưng nếu nói cậu ta muốn tìm, bao năm qua gặp nhiều người như vậy, anh ta cũng chưa từng thấy cậu ta để ý ai.

Tại Dã qua loa vài câu rồi cúp máy, nhấp một ngụm rượu vang.

Anh ta ngồi ở đây rất lâu mà không ai dám đến làm phiền, dù sao thì Ông chủ Tại nổi tiếng cũng không có tính tình tốt đẹp gì.

Tại Dã đang tận hưởng khoảng thời gian rảnh rỗi hiếm hoi, đầu óc thư thả, suy nghĩ về những chuyện vụn vặt trong quá khứ.

Đột nhiên, một hộp sữa chua được đặt lên bàn, chạm vào khuỷu tay anh.

Tại Dã khựng lại, cúi đầu nhìn xuống. Thấy một cô bé hai tay chống trên bàn. Con bé quá thấp, phải nhón chân mới lộ ra được nửa khuôn mặt.

Đứa trẻ lớn lên cực kỳ xinh đẹp, con bé lại đẩy hộp sữa chua về phía anh: “Cho bố uống.”

Tại Dã nhìn con bé.

Tuy đứa trẻ xinh đẹp này không giống anh chút nào, nhưng Tại Dã lại có cảm giác kỳ lạ…

“Tiểu Thiên, sao con lại đến đây?” Một người đàn ông đi tới.

“Tiểu Thiên?” Tại Dã nhìn người đàn ông đang đi tới. Có chút quen thuộc, anh ta không mấy để ý đến giới giải trí, chỉ mơ hồ nhớ ra đây có lẽ là một ảnh đế.

Ảnh đế lịch sự chào hỏi: “Ông chủ Tại, xin lỗi vì đã làm phiền, đây là con gái tôi.”

Hai người không quen biết, anh ta cũng không có ý định nói thêm, nhanh chóng dẫn con bé rời đi.

Tại Dã nhìn bóng lưng họ, thấy đứa bé còn quay đầu lại lén nhìn anh, dáng vẻ đó đặc biệt lén lút. editor: bemeobosua. Con bé từng lục lọi nước cạo râu của anh, nhân lúc anh ngủ dùng d/ao cạo râu cạo tr/ộm một mảng lông chân anh, mở máy tính của anh rồi mở chức năng họp hành và trò chuyện với cả đám nhân viên bị anh phát hiện… Đứa trẻ luôn lộ ra vẻ mặt lén lút như vậy.

Bị qu/ỷ thần xui khiến, Tại Dã đứng dậy bước theo, anh nghe thấy hai người phía trước đang nói chuyện.

“Tiểu Thiên, con có quen Ông chủ Tại không, sao lại chạy đi làm phiền người ta?”

“Con quen, chú ấy là… bố nuôi con ạ!”

Tại Dã: “…………”

Cảm giác quen thuộc, bị chiếc áo bông đen đ/âm sau lưng.

Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới

Chương 30 (3)