Tôi Làm Mẹ Kế Của Người Yêu Cũ

Chương 121

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Hơn nữa bố con cũng nói rồi, chiếc xe đó dù có mua được, anh ấy cũng không nuôi nổi, sao, đến lúc đó còn để chị gái nuôi xe cho anh ấy à?”

--- Chương 136 ---

Tôi sắp làm dì nhỏ rồi

Hạ Tuấn Lương oán độc nhìn tôi một cái, “Nếu không phải con ranh c.h.ế.t tiệt nhà mày cứ làm loạn đòi chú hai mua xe, chú ấy sao lại không đồng ý? Chú hai rõ ràng vẫn luôn rất nghe lời bà nội mà.”

“Ha, bố tôi muốn mua xe cho tôi, còn ảnh hưởng đến chuyện của anh à? Anh có bản lĩnh thì bảo bố anh mua cho anh ấy.”

Tôi cũng không chịu nhịn cậu ta, ngay lập tức cãi lại, hơn nữa tôi còn phải mua một chiếc xe thật xịn để chọc tức cậu ta!

Chị họ tức cười, “Hóa ra là muốn chú hai mua xe cho mày không thành, thì bắt đầu đánh chủ ý vào tiền sính lễ của tao à, mặt mày dày thế hả?”

Bác trai “Bộp” một tiếng đặt đũa xuống, “Tuấn Đệ, con khó khăn lắm mới về một chuyến, chỉ để mắng em trai con thôi à?”

“Con đâu có rảnh như thế, lần này về một mặt là muốn gặp Manh Manh, mặt khác là lấy sổ hộ khẩu. Con có thai rồi, qua Tết định cùng Khải Thắng đi đăng ký kết hôn, đến lúc đó bố mẹ hai bên cũng gặp mặt nhau.”

Chị họ bình tĩnh nói, “Về phần đám cưới, con định làm đơn giản thôi, mọi người cũng có thể nói chuyện trực tiếp với bố mẹ Khải Thắng.”

Bác trai và bà nội họ nhất thời đều chưa phản ứng kịp, tôi là người đầu tiên vui mừng nói: “Chị, em sắp làm dì nhỏ rồi sao? Em nên mua gì cho cháu đây?”

“Em gấp gì chứ, chị mới có thai hơn hai tháng thôi, phải đợi em tốt nghiệp thì mới có thể làm dì nhỏ được.” Chị họ mím môi cười, trên mặt mới lộ ra một vẻ rạng rỡ mà tôi chưa từng thấy.

Bác gái nghe xong cũng rất vui, “Tuấn Đệ thật biết tranh thủ đấy, cố gắng một lần là có con trai luôn, vậy thì địa vị của con ở nhà chồng sẽ vững chắc rồi. Đừng như mẹ đây này, sinh đứa con gái đầu lòng, đến cả cữ cũng không được kiêng cữ đàng hoàng...” Nói rồi giọng bà nhỏ đi vài phần, liếc nhìn bà nội và bác cả, không nói tiếp nữa.

Tôi thấy buồn cười, chuyện có con trai thì tranh thủ thế nào được, cứ như thể cố gắng một chút là sinh được vậy.

Chị họ cười cười, an ủi bác gái: “Mẹ ơi, bố mẹ Khải Thắng nói rồi, trai gái gì họ cũng thích, bảo con cứ yên tâm. Em gái Khải Thắng cũng sinh con gái, mà nhà chồng đối xử với cô ấy tốt lắm, sau khi sinh còn đặt trung tâm chăm sóc mẹ và bé cho cô ấy, một tháng tốn ba vạn tệ lận. Mẹ Khải Thắng nói đến lúc đó cũng sẽ đặt trung tâm chăm sóc mẹ và bé cho con, để con được nghỉ ngơi đàng hoàng, đợi con hết nghỉ thai sản thì sẽ thuê người giúp việc về nhà trông con, không ảnh hưởng đến việc con đi làm.”

Tôi nghe xong thở phào nhẹ nhõm, nhà chồng thế này thì tốt quá, tôi rất sợ chị họ đi vào vết xe đổ của bác gái.

Bác gái nghe chị ấy nói vậy, có thể thấy là vui mừng từ tận đáy lòng: “Nhà chồng đối xử với con tốt như thế thì mẹ yên tâm rồi, Tuấn Đệ à, con đúng là rơi vào ổ phúc rồi.”

“Hừ, làm như con là vàng là ngọc vậy, còn trung tâm chăm sóc mẹ và bé ba vạn tệ một tháng nữa chứ, đẻ con có khác gì đẻ trứng đâu mà tốn ba vạn tệ một tháng. Có tiền đó chi bằng đòi thêm sính lễ, hiếu kính cha mẹ, giúp đỡ anh em, chỉ biết hưởng thụ cho riêng mình.” Bà nội ở bên cạnh âm dương quái khí nói.

Tôi thầm nghĩ hỏng rồi, lần này bà nội e là sẽ đòi sính lễ cao hơn nữa.

Tôi khẽ kéo tay chị họ, thì thầm vào tai chị ấy: “Chị ơi, cẩn thận chút, bà nội mà biết thì sẽ đòi nhiều hơn đấy.”

Chị họ cười lạnh một tiếng: “Bà ấy muốn thì còn lâu em mới cho. Cứ để bà ấy tự nằm mơ đi.”

Nói thì là vậy, nhưng tôi vẫn cảm thấy không yên tâm.

Bữa cơm kết thúc trong không vui, tối đó chị họ ngủ cùng phòng với tôi. Lần trước tôi ngủ cùng chị ấy là hồi tiểu học, thoáng cái đã hơn tám năm rồi.

Nằm trên giường trò chuyện với chị họ, tôi vẫn kể ra những bất an trong lòng.

“Chị ơi, một bà già có thể xé giấy báo dự thi của cháu gái ruột mình, làm ra chuyện gì khó tin hơn nữa cũng chẳng có gì lạ đâu. Chị vẫn nên đề phòng thì hơn.”

“Bà ấy còn có thể ăn thịt em à?” Chị họ khinh thường nói, “Bà ấy muốn tiền, em không cho là xong chứ gì, bà ấy có thể cướp trắng trợn được chắc?”

--- Chương 137 Bố con có người bên ngoài rồi ---

“Em cũng không nghĩ ra bà nội còn có thể làm gì nữa, nhưng nói chung em vẫn thấy bất an, chị cẩn thận một chút thì không sai đâu.”

Ai ngờ cái miệng quạ của tôi lại linh nghiệm như được khai quang vậy, những chuyện xảy ra sau này chứng minh rằng bà nội tôi vì đứa cháu trai quý giá của mình mà thực sự có thể không có giới hạn nào.

Chị họ vô thức đặt tay lên bụng dưới, dường như có tâm sự gì đó, có vẻ muốn nói lại thôi.

“Chị ơi, chị có tâm sự à?” Tôi tự nhận mình là người rất biết thông cảm.

Chị ấy quay sang tôi, nghiêm túc nhìn tôi: “Manh Manh, bây giờ em đã trưởng thành rồi, chị thấy có một số chuyện có thể nói cho em biết, em phải hứa với chị là không được quá kích động, được không?”

Tôi Làm Mẹ Kế Của Người Yêu Cũ

Chương 121