Tôi Làm Mẹ Kế Của Người Yêu Cũ

Chương 245

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Mẹ tôi không thể nghe nổi nữa, “Minh Thành, anh có ý gì? Em nuôi con gái của em gái ruột em mà anh lại không vừa mắt đến thế sao? Nhà chúng ta thiếu mấy đồng tiền nuôi con sao? Mà đáng để anh bây giờ so đo với em? Anh cả ngày chạy ngoài đường không có mặt ở nhà, về đến nơi thì lại chê em đối xử không tốt với con gái anh, anh còn chút lương tâm nào không?

Còn con nữa, Hạ Nghệ Manh, mấy năm nay mẹ đã từng đối xử tệ bạc với con sao? Ăn mặc chi tiêu của con có điểm nào không tốt hơn Tư Tư? Các lớp năng khiếu, lớp sở thích, lớp phụ đạo đã tốn bao nhiêu tiền? Tư Tư ngoài việc học thêm ở thành phố huyện ra, những thứ khác con bé chẳng có gì cả, thế mà con vẫn còn chê mẹ thiên vị sao?”

Mẹ tôi càng nói càng tức giận, tức đến mức mắt cũng đỏ hoe, bố tôi một bên im lặng không nói gì, dượng cũng bị tôi và bố tôi cãi lại đến mức không thốt nên lời.

“Mẹ, mẹ lấy con so với Tư Tư vốn đã không đúng rồi, cuộc sống của con bé thế nào chẳng lẽ không phải là trách nhiệm của bố mẹ con bé sao? Tại sao mẹ cứ luôn nghĩ cái gì con có thì con bé cũng nên có, nếu không thì mẹ cảm thấy có lỗi với con bé? Mẹ cứ như vậy con còn tưởng con bé cũng là con gái mẹ đó. Chẳng lẽ là mẹ và bố đã cho dì nhận con gái út của hai người làm con nuôi sao?”

--- Chương 291 ---

Bố tôi bị khống chế rồi

Bố tôi không hề suy nghĩ liền nói: “Làm sao có thể chứ, con của tôi sinh ra làm sao tôi lại không nuôi, đâu phải là không nuôi nổi.”

Lúc này tôi để ý thấy Đặng Tư Tư đang đứng ở cửa nghe chúng tôi nói chuyện, khi tôi nói cô ta có phải là con của bố mẹ tôi sinh ra, được cho dì nhận làm con nuôi hay không, cô ta rõ ràng lộ vẻ vui mừng, nhưng lời phủ nhận của bố tôi lại khiến mặt cô ta xụ xuống.

Cô ta đã quen sống ở nhà tôi, trong lòng thật ra rất ghét bỏ điều kiện gia đình mình, chỉ hận không thể là con ruột của bố mẹ tôi. Mẹ tôi cũng nhìn thấy Đặng Tư Tư, sợ cô ta buồn, vội nói: “Tư Tư cũng là do mẹ nhìn lớn lên từ nhỏ, cũng chẳng khác gì con ruột của mẹ cả.”

Tôi thản nhiên nói một câu: “Sao có thể giống con ruột được chứ, rõ ràng là đứa con ruột của mẹ cái gì cũng phải nhường nhịn con bé.”

Dượng vốn thanh cao nghe lời tôi và bố tôi nói, không giữ được thể diện nữa, gào lên với Đặng Tư Tư: “Ai cho con ngày nào cũng chạy sang nhà dì con vậy? Con không có nhà riêng sao? Nhà chúng ta điều kiện không bằng nhà người ta, làm người phải có khí phách, đến nhà người khác bị người ta ghét bỏ con không thấy mất mặt chứ bố còn biết giữ thể diện đó!”

Tôi nghe vậy mừng rỡ khôn xiết, Đặng Tư Tư nhất định phải học bố cô ta có chút khí phách đi, mỗi lần về nhà đều gặp cô ta, tôi sắp phát điên vì khó chịu rồi.

Cơ hội ngàn năm có một, tôi còn phải đổ thêm dầu vào lửa.

“Lúc cô dọn ra khỏi phòng tôi thì nhớ dọn dẹp sạch sẽ vào, mấy năm nay phòng tôi chưa bao giờ bừa bộn như vậy!”

Đặng Tư Tư trông linh cữu mẹ cô ta còn chẳng rơi nước mắt, lúc này lại khóc thật sự, không chút giả dối.

Khóc thì cứ khóc đi, cô ta còn vừa khóc vừa chui vào lòng mẹ tôi, ngay lập tức khiến mẹ tôi đau lòng ôm lấy cô ta và mắng tôi: “Manh Manh, Tư Tư vừa mất mẹ, con còn muốn đuổi con bé đi, sao lòng con lại sắt đá vậy chứ? Sao con lại không thể dung thứ cho con bé được?”

Tôi hừ lạnh một tiếng, “Con bé mất mẹ thì chẳng phải vẫn có mẹ bảo vệ sao? Con, đứa có mẹ này, còn chẳng bằng con bé, đứa không có mẹ kia. Giữa con và con bé, mẹ đã từng bảo vệ con một lần nào chưa?”

Tôi quay đầu nghiêm nghị nói với bố tôi: “Bố, Đặng Tư Tư ở nhà chúng ta một ngày thì con sẽ không về nhà một ngày, nếu bố và mẹ muốn đổi một đứa con gái khác thì cứ đổi đi. À đúng rồi, của hồi môn bố định cho con tốt nhất nên đưa sớm cho con, kẻo đến lúc đó rơi vào tay mẹ, không chừng lại thành của hồi môn của ai khác đó.”

Lời đã nói trắng ra, tôi cũng không khách sáo nữa, mặc kệ tình chị em thắm thiết, tôi không diễn nữa. Mẹ tôi đã tức đến mức không nói nên lời, nhưng vì dượng ở bên cạnh nên bà rõ ràng đã kiềm chế hơn rất nhiều.

Tôi nghe thấy bà cố nén giận nói: “Manh Manh, nếu con không muốn ở nhà, thì sau khi tốt nghiệp tự thuê nhà mà ở, không cần dùng cái này để uy h.i.ế.p mẹ.”

Bố tôi không bằng lòng, “Thư Dao, tại sao người ngoài có thể ở nhà tôi, mà con gái tôi lại không thể ở, phải thuê nhà bên ngoài?”

Mẹ tôi lạnh lùng nhìn ông ấy: “Vậy tại sao anh có thể dùng tài sản chung vợ chồng để mua nhà mua xe cho cháu trai anh, mà cháu gái tôi lại không có? Mấy năm nay anh đã đưa cho mẹ và gia đình anh trai anh bao nhiêu tiền, anh nghĩ em không biết sao? Hay là chúng ta về nhà tính toán kỹ lưỡng một chút nhé? Em chỉ là cho Tư Tư ở nhà thôi, mà anh đã có ý kiến lớn đến vậy rồi. Hay là thế này, anh đòi lại tất cả số tiền anh đã đưa ra ngoài, thì em sẽ cho Tư Tư về trường ở.”

Tôi Làm Mẹ Kế Của Người Yêu Cũ

Chương 245