Tôi Làm Mẹ Kế Của Người Yêu Cũ

Chương 31

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

“Tiểu Tống, anh theo Tổng giám đốc Tiêu bao nhiêu năm rồi? Mỗi lần anh ấy đưa người đến thành phố S chơi đều là anh đón đưa sao?”

“ Tôi làm việc ở công ty của Tổng giám đốc Tiêu đã lâu rồi, anh ấy đến thành phố S công tác cơ bản đều do tôi phụ trách đón đưa.”

“Chúng ta lần này đi bãi biển nào vậy? Nơi anh ấy từng đi lần trước thì chúng ta không đi nữa nhé.”

“ Tôi không biết Tổng giám đốc Tiêu từng đi bãi biển nào, trước đây tôi chưa từng đưa anh ấy đến bờ biển thành phố N.”

Đúng là cáo nhỏ bên cạnh lão hồ ly mà.

Thành phố N có một bãi cát trắng, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy biển cả, tiếc là bây giờ là mùa đông, dù là miền Nam cũng không thể xuống biển được.

“Tiếc quá, bây giờ lạnh lắm, thật sự muốn xuống biển bơi lội quá.” Tôi cảm thán vu vơ một câu.

“Nếu Tết Dương lịch em không về nhà, anh sẽ đưa em đến đảo nhiệt đới, ở đó có thể bơi lội thoải mái.” Anh kéo tay tôi chầm chậm tản bộ trên bãi biển.

“Anh mua một hòn đảo ở phía Nam, chưa từng khai thác, chỉ xây vài căn nhà nghỉ dưỡng nhỏ. Nếu em muốn đi, anh sẽ cho người qua đó dọn dẹp trước.” Anh nói một cách rất bình thản, cứ như chỉ đơn thuần là thông báo với tôi rằng anh mua một món đồ chơi lớn và mời tôi cùng chơi.

Đó là một hòn đảo đấy, không phải một căn nhà, một khu vườn đâu.

“Anh còn mua những thứ động trời nào nữa không? Chọn mấy thứ không khiến em bị diệt khẩu mà kể cho em nghe đi, để em sốc một lần cho đủ luôn.”

Thực lực của anh ấy đã vượt xa nhận thức của tôi về những người giàu có bình thường. Mặc dù tôi không rõ bố mình có bao nhiêu tài sản, nhưng trong giới của ông ấy cũng có vài người bạn tài sản cả trăm triệu, những khoản chi lớn nhất của họ thường chỉ là mua xe mua nhà, còn hòn đảo thì rõ ràng không nằm trong danh sách mua sắm của họ.

“Cũng không có gì quá đặc biệt đâu nhỉ,” anh ấy dường như đang nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, “chỉ là vài thứ đàn ông sẽ thích thôi. Để anh nghĩ xem nào, anh đã mua vài chiếc xe, mấy chiếc du thuyền, ở châu Âu còn có hai vườn nho và nhà máy rượu vang. À phải rồi, còn một thứ mà em chắc chắn sẽ thích, anh có mấy con ngựa rất đẹp, lần sau anh sẽ đưa em đi cưỡi.”

Anh nhìn tôi một cái, cười rất mờ ám, “Anh thấy em cũng khá giỏi cưỡi ngựa đấy.”

--- Chương 27 Danh tính sắp được hé lộ

Tôi chắc chắn nếu những gì anh ấy nói là thật, thì tài lực của anh ấy ở thành phố A này cũng chẳng có mấy ai sánh bằng.

Anh ấy họ Tiêu, rốt cuộc có quan hệ gì với Tiêu Thiềm Thiềm, thiên kim của nhà giàu số một trong truyền thuyết? Nếu nói là bố của cô ta thì có vẻ hơi trẻ, mười mấy tuổi đã sinh con thì quá phi lý. Chẳng lẽ là chú của cô ta?

Anh ấy dường như nhìn ra tôi đang nghĩ gì, “Em có điều gì muốn hỏi anh à?” Tôi có trực giác rằng anh ấy đang đợi tôi chủ động hỏi, nếu tôi không hỏi, anh ấy sẽ không nói.

Tôi đương nhiên rất muốn biết thêm nhiều điều về anh ấy, nhưng tôi rất sợ câu trả lời cho một số câu hỏi nào đó sẽ thay đổi mối quan hệ giữa chúng tôi.

Tôi thà giả vờ không biết gì cả, như vậy sẽ có lý do để tiếp tục ở bên anh ấy. “ Tôi không hề biết tình hình gia đình anh ấy ”, “ Tôi không biết mình làm thế là không đạo đức”.

Vì vậy, chỉ cần anh ấy không chủ động nói, tôi kiên quyết không hỏi.

Hai chúng tôi ngầm hiểu mà tránh né một số vấn đề.

“Phải rồi, có phải em hỏi gì anh cũng sẽ nói không?” Tôi cố ý hỏi một cách bí ẩn.

Anh ấy dường như đang hạ quyết tâm, hít một hơi thật sâu rồi nói, “ Đúng vậy, chỉ cần em hỏi, anh nhất định sẽ không lừa dối em.”

Tôi ghé vào tai anh ấy nói: “Vậy anh có từng mua máy bay, xe tăng, đại bác, s.ú.n.g đạn không?” Để che giấu tâm sự, tôi bắt đầu nói linh tinh.

Anh ấy dừng bước, nhìn tôi với vẻ mặt buồn cười, “Nhóc con, anh trông giống khủng bố sao? Hay em muốn tạo phản?”

Tôi cười gượng, “Em chỉ đoán xem anh có mua vài thứ đặc biệt hơn không.”

“Nếu anh thật sự là khủng bố, có lẽ em đã bị diệt khẩu rồi.” Anh ấy lại vò rối tóc tôi.

“ Nhưng đã là em hứng thú với những thứ đó, mua không phải là không được. Máy bay anh đã có rồi, xe tăng và đại bác có thể mua loại đã ngừng phục vụ ở nước R, nhưng mấy thứ đó chỉ có thể trưng bày thôi, không chạy trên đường hay sử dụng được, chẳng có ý nghĩa gì. Còn về s.ú.n.g đạn, có thời gian anh sẽ đưa em đến biệt thự ở nước M, anh có sưu tầm một ít ở đó.”

Anh ấy dừng bước, đột nhiên đỡ nách tôi nhấc bổng tôi lên, “Em hài lòng với câu trả lời của anh không?”

Tuy tôi không nặng, nhưng cũng gần 45kg rồi, vậy mà anh ấy lại dễ dàng nhấc bổng tôi lên như vậy.

Đàn ông quả nhiên nên tập gym, lúc nào cũng có thể chơi trò ôm ấp, hôn hít, bế bổng mà các cô gái thích nhất.

“Em đang nhắc anh là phía trước còn thiếu hai công đoạn sao?” Anh ấy đặt tôi xuống, cúi đầu định hôn thì điện thoại của anh ấy reo. Anh ấy nhìn số gọi đến, lông mày bất giác nhíu lại.

Tôi Làm Mẹ Kế Của Người Yêu Cũ

Chương 31