Tôi Làm Mẹ Kế Của Người Yêu Cũ

Chương 914

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

“Quá hợp lý luôn!” Tôi chợt bừng tỉnh như được khai sáng, đúng là đừng có mà coi thường tâm lý học tội phạm! Tôi lục trong túi xách ra một cây son môi mới mua còn chưa bóc tem, nịnh nọt đưa qua.

“Chị ơi, cái này tặng chị nè, em thấy màu này đặc biệt hợp với phụ nữ thời đại mới như chị, vừa thông minh, lại vừa có ‘võ’ nữa. Vừa nãy chị nói đúng quá, em thấy đúng là như vậy luôn, được rồi, vấn đề chị đã phân tích ra rồi, giờ thì nói cho em biết làm sao để chữa cái bệnh này của bà ấy đi.”

Tiểu Nhan cũng chẳng khách sáo gì với tôi, nhận lấy cây son rồi nhìn tôi bằng ánh mắt phức tạp, “Cậu có cách nào thuyết phục bà ấy đi gặp bác sĩ tâm lý không?”

Tôi lắc đầu lia lịa như trống bỏi, “Không thể nào! Em mà bảo bà ấy đi gặp bác sĩ tâm lý, bà ấy mắng cho em không nhận ra cả nhà mình là ai.”

“Vậy cậu có thể bình tĩnh ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng với bà ấy không? Cứ nói những điều vừa nãy cậu nói với tôi, cũng nói với mẹ cậu ấy?”

“Không được, bà ấy sẽ nghĩ em làm thế là thù dai, bà ấy sẽ nổi điên tại chỗ!” Tôi nghĩ đến cảnh đó thôi đã thấy đau đầu rồi.

“Thế thì còn gì nữa, cách nào cũng không được, còn nói gì đến chữa với chả trị, cái kiểu của bà ấy, vô phương cứu chữa!” Tiểu Nhan trực tiếp kết luận.

Tôi nghẹn lời, “Hóa ra cậu phân tích nửa ngày chỉ để xem trò vui chứ không phải để giải quyết vấn đề à?”

Tiểu Nhan thong thả nói, “Cũng không hẳn, dù không thể thay đổi cái thói đó của mẹ cậu, nhưng giúp cậu đối phó tạm thời với chuyện trước mắt thì vẫn có thể.”

Mắt tôi lại sáng rỡ lên, đối phó được chuyện trước mắt cũng tốt rồi, lần sau gặp lại thì tìm cô ấy thôi.

“Vậy chị nói cho em nghe đi.” Tôi khiêm tốn và thành kính nhìn cô ấy.

Tiểu Nhan rất nghiêm túc hỏi tôi, “Cậu chắc chắn sẽ đăng ký kết hôn với Tổng giám đốc Tiêu ngay bây giờ chứ?”

Vẻ mặt tôi có chút rối rắm, “Vốn dĩ em muốn đợi thêm, nhưng khi em do dự, lão Tiêu anh ấy dường như rất buồn, em lại không đành lòng để anh ấy buồn…”

Tôi liếc nhìn cô ấy một cái, đột nhiên chuyển chủ đề hỏi, “Nếu A Chí bây giờ muốn đăng ký kết hôn với chị, chị có đồng ý không?”

Sắc mặt Tiểu Nhan cứng đờ trong chốc lát, có chút buồn bực nói: “Sẽ… sẽ đồng ý thôi…”

Tôi nghe vậy lại phấn chấn lên, “Thế hai người sao vẫn chưa đi đăng ký kết hôn?”

“… Nhưng anh ấy cũng đâu có nói muốn đăng ký kết hôn với tôi đâu.” Tiểu Nhan thở dài nói.

Tôi có chút không dám tin, “Ơ, anh ấy một lòng một dạ với chị thế mà, anh ấy lại không định cưới chị à?”

Tiểu Nhan vậy mà lại có chút ngại ngùng, “Cũng không hẳn, anh ấy nói khi nào tôi muốn kết hôn thì cứ nói cho anh ấy một tiếng…”

Hóa ra anh trai này là đang chờ thông báo à, cái này đúng là làm tôi cạn lời!

Tôi không chịu bỏ cuộc mà hỏi tiếp, “Thế sao chị không nói cho anh ấy biết là chị muốn kết hôn?”

Tiểu Nhan đột nhiên ngẩng đầu, khí thế ngút trời: “Dù gì tôi cũng là con gái nhà lành, làm gì có chuyện chủ động cầu hôn, đương nhiên phải đợi anh ấy mở lời chứ!”

Cô gái này khí thế đúng là mạnh mẽ thật, nếu không phải thiếu đi vài phần kiều diễm thì đã hơi giống Hoàng Thiên Di rồi.

Nhưng nếu là Hoàng Thiên Di thì chắc sẽ không gượng gạo như vậy đâu, với phong cách của cô ấy, e là sẽ trực tiếp thông báo cho Đường Nghị: “Kết hôn không? Cho anh ba ngày, không cưới thì đổi người khác!”

Nghĩ lại thì, vẫn là lão Tiêu nhà tôi tốt nhất, chuyện gì cũng do anh ấy định đoạt, tôi cũng đỡ phải lo nghĩ.

Thôi vậy, đăng ký kết hôn sớm cũng chẳng có gì không tốt, sau này đỡ phải nghĩ ngợi, hai chúng tôi lại nằm chung một giường cũng xem như là ‘ có giấy phép hành nghề’ rồi.

Nghĩ vậy, tôi lại chợt thông suốt, nghiêm túc nhìn Tiểu Nhan nói, “Em thấy bây giờ em lại rất muốn đi đăng ký kết hôn rồi.”

“ Tôi thấy cậu đang đá xéo tôi đấy.”

--- Chương 915 ---

“Làm gì có chuyện đó, chị nghĩ nhiều rồi.” Tôi cười vô cùng rạng rỡ với cô ấy, “Nói cho em biết cách của chị đi.”

Tiểu Nhan vuốt cằm, ra vẻ suy tư, “Có ba cách!”

Trong lòng tôi lập tức dấy lên sự kính phục, đối phó với mẹ ruột mình mà tôi còn không nghĩ ra nổi một cách nào, vậy mà cô ấy chỉ trong chốc lát đã nghĩ ra ba cách rồi.

“Chị ơi, chị nói xem nào.” Tôi nhận lấy lõi táo cô ấy vừa gặm xong, rồi lại đưa thêm một quả đào trắng to.

Cô ấy hài lòng nhận lấy quả đào mọng nước, “Cách thứ nhất, đối mặt trực diện và cứng rắn, tôi sẽ đi cùng cậu về nhà để phân tích sự thật, giảng đạo lý với bà ấy, nếu thật sự không được thì sẽ khóc lóc, làm ầm ĩ, dọa tự tử…”

Tôi không thể nghe nổi nữa, đúng là phí hoài quả đào to của tôi.

“Dừng, dừng, dừng lại!~ Giáo sư tâm lý học của chị sẽ xấu hổ vì chị mất! Nói cách tiếp theo đi!”

Cô ấy lại cắn một miếng đào, “Cách thứ hai, cậu nói cho tôi biết sổ hộ khẩu nhà cậu giấu ở đâu, sau khi về, cậu đánh lạc hướng, tôi sẽ thay cậu đi trộm ra.”

Tôi ôm trán, không biết nói sao cho phải, “Sau khi không làm cảnh sát nữa, tầm nhìn của chị đã rộng mở đến thế rồi sao?”

Tôi Làm Mẹ Kế Của Người Yêu Cũ

Chương 914