Tôi Làm Mẹ Kế Của Người Yêu Cũ

Chương 940

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Nhậm Quỳnh Anh giơ lon coca lên: “Nào, chúng ta cạn ly, trừ Thi Thi còn phải ăn cơm tập thể ở đây ba năm nữa, mấy đứa chúng ta thì sắp chính thức bước vào xã hội rồi.”

Hoàng Thiên Di lập tức tiếp lời: “ Đúng vậy, sau này chị em chúng ta là người của xã hội rồi, phải tự trả tiền thuê nhà, tự nấu ăn, tự… Ôi, nghĩ thôi đã thấy đau đầu rồi.”

Nói xong còn liếc nhìn bố mình một cái, ngài Đại sứ lập tức bày tỏ, hoan nghênh về nhà ăn bám bố mẹ.

Bà Hoàng Nhã Nam lại có chút chê bai nói: “Khi bằng tuổi con, mẹ đã tự lập cuộc sống rồi, không chỉ mọi thứ đều phải tự làm, mà còn sắp có con rồi.

Trước đây con còn đi học thì thôi đi, cùng tốt nghiệp rồi, tự mình dọn ra ngoài mà ở đi, đừng suốt ngày ở nhà làm phiền thế giới hai người của bố mẹ.”

Hoàng Thiên Di nghe xong đều kinh ngạc: “Đuổi ra khỏi nhà nhanh thế sao? Vừa lấy bằng tốt nghiệp xong là con không phải bí ngô nhỏ, kẹo ngọt nhỏ của bố mẹ nữa rồi à??”

Ngài Đại sứ có chút ngượng ngùng cười: “Nhà chúng ta mẹ con nói là được, con thỉnh thoảng về thăm chúng ta, bố vẫn rất hoan nghênh.”

Hoàng Thiên Di bĩu môi: “Con không muốn dọn ra ngoài, con mới về nhà ở được bao lâu mà bố mẹ đã muốn đuổi con đi rồi.”

“Một triệu tệ, quỹ thuê nhà của con.” Bà Hoàng thuần thục bắt đầu đàm phán với con gái.

“Ở nhà vẫn thoải mái hơn, con thích ăn cơm mẹ nấu.” Hoàng Thiên Di không hề nhượng bộ.

Ngài Đại sứ trông có vẻ khó hiểu: “Mẹ con chỉ nấu cháo loãng hai lần, không thấy con yêu thích nhiều đến vậy.”

“Hai triệu tệ.” Bà Hoàng tiếp tục tăng giá.

Nhậm Quỳnh Anh không kìm được bắt đầu khuyên cô ấy: “Thiên Di, nghe theo đi, nếu mẹ tôi cho tôi hai triệu tệ, tôi sẽ lủi ngay.”

“Không, con yêu bố mẹ con, con thích ở cùng họ.” Hoàng Thiên Di không hề lung lay.

“Năm triệu tệ!” Bà Hoàng mặt không biểu cảm tăng giá.

“Thành giao, hai người cứ sống tốt cuộc sống hai người đi, cố gắng sinh cho con thêm một đứa em trai hay em gái gì đó, thật sự không được thì nuôi một con ch.ó cũng được.” Hoàng Thiên Di nói với vẻ mặt tươi cười.

Sau bữa cơm, các phụ huynh lần lượt về trước, ngay lúc chúng tôi chuẩn bị về ký túc xá thu dọn đồ đạc thì Tiêu Thế Thu đột nhiên liếc mắt ra hiệu cho Tiểu Dương.

Tiểu Dương từ túi xách cá nhân lấy ra một túi tài liệu đưa cho tôi.

“Đây là quà tốt nghiệp dành cho em.” Tiêu Thế Thu nói.

Tôi nhận lấy mở ra xem, sững sờ, đó là giấy chứng nhận quyền sở hữu cả một tầng văn phòng cao cấp, tòa nhà đó còn rất gần STG, điều quan trọng là trên giấy chứng nhận quyền sở hữu là tên của tôi.

Mấy cô bạn tôi lập tức xôn xao: “Trời ơi, cậu có văn phòng mà không nói sớm, vậy mấy ngày nay tôi chạy gãy chân để tìm địa điểm thì là cái gì?”

“Là cậu chịu khó chịu khổ đấy chứ.” Hoàng Thiên Di nói mát.

Ngay lúc họ đang tíu tít bàn tán về chuyện này, điện thoại của Tô Dật gọi đến.

“Chị dâu, ca phẫu thuật của đứa bé thành công rồi, nhưng mẹ và bố chị gặp nhau rồi, trông họ có vẻ không được hòa thuận cho lắm, chị nên chuẩn bị tâm lý nhé.”

Cái gì đến rồi cũng sẽ đến.

--- Chương 932 ---

Phương pháp hòa giải thất bại rồi

“Chị dâu, chị xem chị có tiện qua đây một chút không, chú dì cãi nhau hơi to, chị đến khuyên can đi.” Giọng Tô Dật nghe có vẻ khó xử.

“ Tôi, tôi không đi đâu, hai người họ có nghe lời tôi đâu, tôi đến cũng vô ích thôi.” Bảo tôi đi khuyên can ư? Phản ứng đầu tiên của tôi là nhanh chóng từ chối, với khả năng cãi vã mạnh mẽ và logic rõ ràng của mẹ tôi, liệu tôi có thể khuyên được bà ấy không?

“ Nhưng mà…” Giọng Tô Dật nghe càng thêm khó khăn, đến mức tôi còn có thể tưởng tượng ra vẻ mặt nhíu mày của cậu ấy. “Nếu còn cãi nhau nữa, e rằng sẽ gọi cảnh sát đến mất. Vừa nãy có người nhà bệnh nhân đã định báo cảnh sát rồi.”

Tôi lập tức cảm thấy đau đầu. Cha mẹ người ta thì lo lắng không xuể cho con cái, sao đến lượt tôi thì lại ngược đời thế này? Cha mẹ tôi đúng là hay, khiến tôi cứ phải lo lắng không ngừng.

Tôi đang phân vân không dứt thì Tiêu Thế Thu nhẹ nhàng vỗ vai tôi. “Đừng lo, cha mẹ chúng ta đều là người hiểu chuyện. Anh sẽ đi cùng em, cùng họ nói chuyện đàng hoàng.”

“Ài, đúng là vậy. Họ nhìn thì có vẻ rất hiểu chuyện, nhưng ba em thì dễ mềm lòng, thấy ai yếu thế là sẽ cho là người đó có lý. Còn mẹ em thì tự ái cao, nếu bà ấy không thuyết phục được anh, bà ấy sẽ không nghĩ là lý lẽ của mình có vấn đề, mà là anh có vấn đề, nên bà ấy sẽ kiên trì đến khi nào thuyết phục được anh thì thôi.”

Tiêu Thế Thu nháy mắt với tôi. “Em quên rồi sao? Anh đã làm thế nào để mẹ em chủ động gửi sổ hộ khẩu cho em vậy?”

Tôi nghĩ thầm đúng rồi, có lẽ mấy chuyện dàn xếp kiểu này phải cần đến cáo già như Tiêu Thế Thu mới xử lý được.

“Được thôi, vậy chúng ta thử xem sao,” tôi nói với Tô Dật. “Thật sự xin lỗi cậu nhé, lại gây phiền phức cho cậu rồi.”

Tô Dật có vẻ khó hiểu trước lời xin lỗi của tôi. “Chị dâu sao lại xin lỗi? Đâu phải chị và anh Thu cãi nhau ở chỗ tôi đâu. Chị dâu yên tâm, nếu anh Thu có con riêng bên ngoài, tôi chắc chắn sẽ không cứu đâu!”

Tôi Làm Mẹ Kế Của Người Yêu Cũ

Chương 940