Cô ta từng khóc ròng suốt một đêm vì chuyện Cố Dục Hàn vội vàng kết hôn. Nhờ người dò la tin tức về cô gái đó, Hoàng Vũ Vi biết cô ta chỉ là người nhà quê, diện mạo cũng tạm nhưng chẳng thể sánh bằng mình, không có công việc ổn định, học đến cấp hai là dừng lại... Dù vậy, Hoàng Vũ Vi không thể phủ nhận rằng mình chưa từng ngừng yêu đơn phương Cố Dục Hàn, thậm chí còn ảo tưởng một ngày nào đó anh sẽ ly hôn rồi tìm đến mình.
Thế nhưng lúc này, khi nhìn thấy Hà Loan Loanmột cô gái xinh đẹp rạng rỡđôi mắt cô bỗng cay xè. Sao lại là một người đẹp như thế kia chứ?
Mọi người đăng ký tên xong, một chàng thanh niên trẻ tuổi phát cho từng người một dãy số rồi cười nói: “Đại sư Thương Tế bảo mọi người tự bắt mạch, chẩn bệnh cho nhau rồi ghi kết quả vào giấy này. Đại sư Thương Tế sẽ tới kiểm tra sau.”
Không ai bảo ai, mọi người bắt đầu thay phiên bắt mạch cho nhau. Hà Loan Loan nhanh chóng nhận ra thói quen ăn uống của nhiều người: thường dùng ngũ cốc nguyên hạt nhưng vẫn gặp đủ loại vấn đề sức khỏe. Có những người trông khỏe mạnh nhưng lại mắc không ít bệnh vặt.
Cô dần chẩn đoán ra những căn bệnh nhỏ như thiếu nước, mất ngủ, khí huyết kém, dạ dày yếu, bệnh đốt sống cổ… Rất nhanh, đến lượt Hoàng Vũ Vi bắt mạch cho Hà Loan Loan.
Dù Hoàng Vũ Vi học Tây y nhưng cô từng theo học vài vị bác sĩ Đông y, nên kiến thức về Đông y cũng không tệ. Ngón tay cô đặt lên mạch Hà Loan Loan, ánh mắt thoáng chút kinh ngạc.
Hà Loan Loan nhỏ bé, yếu ớt nhưng mạch lại chắc khỏe, mạnh mẽ, thân thể không tệ chút nào!
Hoàng Vũ Vi buông tay, đến lượt Hà Loan Loan bắt mạch cho cô. Chỉ trong nửa phút, cô chau mày, nhìn Hoàng Vũ Vi đầy thắc mắc.
Hoàng Vũ Vi ngạc nhiên hỏi: “Mỗi năm tôi đều kiểm tra sức khỏe, cũng thường xuyên dùng Đông y theo dõi cơ thể, ngoài mất ngủ và mơ nhiều thì tôi không có bệnh gì khác mà?”
Lúc đó, đại sư Thương Tế bước ra, khuôn mặt đầy nếp nhăn quan sát mọi người: “Các vị đã xem kỹ chưa? Ai cảm thấy tình trạng sức khỏe kém nhất?”
Hầu hết mọi người đồng loạt chỉ vào một thanh niên đang ho khan liên tục. Chàng trai đó sốt ruột nói: “Đại sư Thương Tế, tôi muốn bái sư làm học trò, sau đó chữa khỏi bệnh ho khan của mình.”
Đại sư Thương Tế không đáp lời anh ta, chỉ nhìn về phía Hà Loan Loan: “Còn cô? Cô thấy tình trạng ai nghiêm trọng nhất?”
Hà Loan Loan nhìn thẳng vào Hoàng Vũ Vi, thành thật đáp: “Tình trạng của cô gái này nghiêm trọng nhất. Thanh niên ho khan kia chỉ bị phổi tích nhiệt, trước uống thuốc không đúng, chỉ cần dùng thuốc đúng sẽ khỏi. Nhưng tuyến nhũ của cô gái này không thông, bên trong có bướu, nếu không can thiệp kịp thời, sẽ phát triển thành khối u theo cách gọi của Tây y.”
Hoàng Vũ Vi trợn mắt, chiếc túi nhỏ rơi xuống đất. Một quyển sổ nhỏ xinh cũng rơi ra, vô tình mở ra.
Trên trang sổ là tấm ảnh đen trắng của một người đàn ông cực kỳ tuấn tú, mày kiếm mắt sáng, rực rỡ lóe mắt. Người đó... quá đỗi quen thuộc.
Hà Loan Loan chớp mắt, hình chồng cô sao lại nằm trong sổ tay của người con gái khác?
Nhìn Hà Loan Loan chăm chú vào bức ảnh dưới đất, Hoàng Vũ Vi nhanh chóng cúi người nhặt quyển sổ rồi cất vào túi.
Đại sư Thương Tế quay sang nhìn mọi người rồi nói với Hoàng Vũ Vi: “Để ta xem mạch cho cô.”
Ông bắt đầu chẩn mạch cho Hoàng Vũ Vi, còn Hà Loan Loan trong lòng chợt nhớ đến chuyện kiếp trước. Khi đó, Cố Dục Hàn đã qua đời, không lâu sau thân thể Hạ Quân cũng suy yếu vì không chịu được đả kích.
Một hôm, có người đến nhà họ Cố nói với Hạ Quân rằng có một cô gái họ Hoàng vì chuyện Cố Dục Hàn qua đời mà buồn bực, đột ngột phát bệnh hiểm nghèo rồi qua đời.
Hà Loan Loan âm thầm kinh ngạc, chẳng lẽ đó chính là Hoàng Vũ Vi?
Nhưng từ khi cô kết hôn với Cố Dục Hàn đến giờ, chưa từng nghe anh nhắc tới Hoàng Vũ Vi, người trong đại viện cũng không ai biết đến cô ta. Đây cũng là lần đầu tiên Hoàng Vũ Vi xuất hiện trước mặt cô.
Bức ảnh ấy khiến Hà Loan Loan cảm thấy khó chịu, nhưng trong lòng lại dấy lên một sự kích động mãnh liệt cô càng muốn khiêu chiến, dùng sức mạnh chữa bệnh để đối đầu với Hoàng Vũ Vi!