Trọng sinh làm giàu

Chương 469

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Chỉ một câu nói ấy thôi cũng đủ khiến lòng Quý Vân Vân nở hoa. Quả nhiên, trong lòng Lý Thiên Thắng vẫn ấp ủ ý định muốn giành lại hai mẹ con cô. Có suy nghĩ này là tốt rồi, sau này cô ta tự có cách để khiến anh ta hành động. Nhưng trước mắt, cô vẫn không thể đồng ý ngay với anh ta được. " Tôi thấy anh đúng là điên thật rồi, lại dám có suy nghĩ này trong đầu. Tôi là vợ của ông Quách, là bạn bè của anh, anh dám cướp vợ của người khác sao?" Quý Vân Vân nói. Mấy chữ cuối cùng khiến Lý Thiên Thắng không thể che giấu được vẻ hưng phấn và dũng khí hiện rõ trên gương mặt. Anh ta khẳng khái tuyên bố: " Tôi chính là muốn cưỡng đoạt vợ của người khác đó!"

" Tôi không muốn nhìn thấy anh nữa, anh mau đi đi, lập tức đi ngay!" Quý Vân Vân đắc ý trong lòng, cô ta đoán trúng phóc tâm tư Lý Thiên Thắng, nhưng ngoài miệng vẫn không chịu thua, nghiến răng nói.

" Tôi đến thăm con trai nuôi của mình, đi đâu chứ?" Lý Thiên Thắng cười nói: "Mà này, chị cũng không cần cáu kỉnh như vậy. Chị còn đang ở cữ, đừng nghĩ tới những chuyện vớ vẩn."

Muốn giành lại con trai của mình, anh ta thật sự phải chuẩn bị một kế hoạch chu đáo, không thể để thanh danh bị tổn hại, phải không?

Có điều, nếu trước đây Quý Vân Vân không thường xuyên đi xã giao cùng ông Quách, mọi chuyện đã dễ dàng hơn nhiều. Nhưng bây giờ cô ta đã để không ít người biết cô ta là người phụ nữ của ông Quách, anh ta chắc chắn không thể cưới cô ta được nữa. Nếu không, anh ta sẽ không thể vượt qua rào cản từ phía gia đình.

Người nhà anh ta có thể cho phép anh ta làm càn, nhưng tuyệt đối không cho phép một người phụ nữ tai tiếng như vậy bước chân vào nhà.

Quý Vân Vân không hề biết những gì anh ta đang suy tính, nhưng cô vẫn kiên quyết đuổi anh ta ra ngoài.

Đợi đến khi ông Quách tắm rửa xong cho con trai lớn rồi đi ra, ông liền nhìn thấy Lý Thiên Thắng đã rời đi. "Đi thì đi thôi. Một tháng nay anh ta tới nhiều lần như vậy, quan hệ giữa anh ta và chúng ta lẽ nào lại thân thiết đến mức đó sao?" Quý Vân Vân lẩm bẩm.

"Vân Vân, em sao có thể nói vậy được? Ông chủ Lý bây giờ chính là cha nuôi của Tiểu Vũ, quan hệ với chúng ta sao có thể không tốt chứ?" Ông Quách cười nói.

"Tiểu Vũ cần gì ba nuôi như anh ta chứ? Có anh làm ba ruột là quá đủ rồi. Những mối quan hệ ngoài luồng đó có ích gì đâu, một vạn người cũng chẳng bằng người ba ruột đích thực như anh." Quý Vân Vân nói, giọng đầy vẻ kiêu ngạo.

Một câu nói, khiến Quách Kiến Minh (Ông Quách) vui vẻ ra mặt, cười khuyên cô: "Dù sao cũng là người thân thích trong nhà mình, biết đâu sau này lại có lúc cần đến. Hơn nữa, anh cũng có tuổi rồi, chờ Hạo Hạo và Tiểu Vũ trưởng thành, về sau vẫn cần nhờ anh Lý Thiên Thắng giúp đỡ nhiều."

"Em cũng là nể mặt anh thôi, chứ nếu không em chẳng hề mong nhà mình cứ có khách khứa ra vào thường xuyên, ồn ào không được yên tĩnh chút nào." Quý Vân Vân bĩu môi nói.

"Một tháng cũng chỉ ghé hai ba lần như vậy, hơn nữa còn từ xa cố ý tới thăm Tiểu Vũ, đây cũng là thật lòng yêu quý Tiểu Vũ nhà mình." Quách Kiến Minh cười nói. Anh ta cảm thấy việc Lý Thiên Thắng thường xuyên mang quà tới thăm con trai mình là một chuyện vô cùng vinh hạnh.

Bởi vì Lý Thiên Thắng hơn ba mươi tuổi vẫn chưa có một người phụ nữ đàng hoàng bên cạnh, việc anh ta khao khát có con trai là chuyện hết sức bình thường. Có lẽ, anh ta muốn đến đây để "kiếm vía" sinh con trai, rồi trở về sẽ sớm có quý tử.

"Tiểu Vũ nhà chúng ta đáng yêu như vậy, ai mà nhìn không thích chứ?" Quý Vân Vân đắc ý nói, ánh mắt đầy tự mãn.

"Phải, phải." Quách Kiến Minh liên tục gật đầu.

Tuy rằng quãng thời gian ở cữ vất vả, nhưng vừa ở cữ xong, cả người Quý Vân Vân như được giải thoát, vui vẻ khôn xiết.

Thằng bé cũng không uống sữa mẹ, mà dùng sữa bột hoàn toàn, lại có bảo mẫu trông coi, căn bản không cần cô động tay vào việc gì. Tháng ngày ở cữ khiến cô vô cùng ngột ngạt, vừa hết một tháng, cô lập tức đến spa làm đẹp để chăm sóc da và tóc.

Mái tóc được nhuộm vô cùng thời thượng và đẹp mắt, phối hợp với đôi giày cao gót hàng hiệu mua từ Thượng Hải, cùng một chiếc váy thiết kế tinh xảo, vô cùng sành điệu, quả thực giống như người mẫu bước ra từ tạp chí thời trang, vô cùng lóa mắt.

Đi tới đâu, ai nấy đều phải dừng chân lại ngắm nhìn. Quý Vân Vân sau khi sinh con, trên người toát ra một vẻ quyến rũ khó cưỡng, thật khiến người ta c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt.

Lúc đến nhà chị dâu cả họ Vân, người chị vừa nhìn thấy đã thốt lên: "Vân Vân, sao em lại đẹp như vậy chứ?"

Chị dâu cả họ Vân vẫn chưa sinh, còn khoảng hai, ba tháng nữa mới tới ngày dự sinh, lúc này bụng cũng không hề nhỏ.

Quý Vân Vân tuy rằng hài lòng với thái độ của chị ta, nhưng trong lòng vẫn ghét bỏ, trực tiếp rút một xấp tiền lớn trong túi xách ra, ném qua nói: "Cầm lấy số tiền này đi, biết điều thì hãy ngậm miệng lại cho em!"

"Cảm ơn em rất nhiều, chị biết rồi, chị biết rồi!" Chị dâu cả họ Vân vui mừng khôn xiết, liên tục nói.

Cái vẻ luồn cúi, nịnh bợ này khiến cho Quý Vân Vân trong lòng cảm thấy sảng khoái lạ thường.

Kiếp trước cô ta vì kiếm chút tiền, chẳng phải cũng phải chịu cảnh như vậy sao? Nhưng vận mệnh của cô ta rốt cuộc cũng đã khác. Cô ta sống lại ở kiếp này là một cuộc đời phú quý, khắp nơi đều là thời đại của những cơ hội vàng. Vốn dĩ lúc mới trở về, cô ta muốn tự mình khởi nghiệp, nhưng khi đích thân đi qua mới biết được quá trình này gian nan đến nhường nào, tiền thu được quá chậm, hơn nữa còn làm việc cực nhọc. Chắc là đến khi cô ta kiếm đủ tiền để hưởng thụ thì đã già nua cả rồi, vậy còn hưởng thụ được cái gì nữa chứ?

Còn bây giờ thì khác hẳn. Bây giờ tận hưởng cuộc sống thoải mái thế này không phải tốt hơn sao? Tiền bạc cũng không cần cô ta tự mình đi kiếm, sẽ có rất nhiều tiền tự động đến tay để cô ta tha hồ tiêu xài, mặc sức hưởng thụ.

Ăn diện lộng lẫy, dùng toàn đồ hàng hiệu, hà cớ gì phải tự mình cặm cụi làm lụng vất vả nữa?

Quả nhiên, câu nói mà kiếp trước cô từng nghe không thể nào chuẩn xác hơn: đàn ông dùng thực lực để chinh phục thế giới, còn phụ nữ chỉ cần dùng nhan sắc để chinh phục đàn ông là đủ.

Cuộc sống hiện tại chính là minh chứng rõ ràng nhất. Nhìn chị dâu cả Vân mà xem, sống lay lắt như một con ch.ó vậy, đàn ông không cần đến cô ta thì cô ta chẳng còn lại gì cả.

"Bây giờ em đưa tiền cho chị, nhưng chị phải nhớ kỹ lời em. Nếu để em biết có bất kỳ tin đồn nào lọt ra ngoài, số tiền này chị không những phải nôn ra hết mà em còn có thể khiến chị phải hối hận cả đời này!" Quý Vân Vân nhếch mép cười lạnh.

Giờ đây, cô ta thậm chí còn chẳng ngán chuyện trở mặt với ông Quách. Đúng vậy, nếu lật bài ngửa, cô ta vẫn có thể bám lấy Lý Thiên Thắng!

Thậm chí, cô ta còn ước gì được trở mặt với ông Quách sớm hơn. Như vậy cô ta có thể danh chính ngôn thuận ở bên Lý Thiên Thắng, cần gì phải lằng nhằng với một ông già như ông Quách nữa chứ?

Chỉ là thời điểm đó vẫn chưa đến, cô ta phải đợi đến khi mọi chuyện diễn ra đúng theo kế hoạch, rồi mới tiện đường "đá" ông Quách ra khỏi cuộc đời.

Phải biết rằng, nhà họ Lý khao khát có một đứa con trai của cô ta đến mức nào!

"Em cứ yên tâm đi, chị chỉ cần tiền thôi. Được chút tiền này để sinh hoạt nuôi con, chị đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi, chị không có ý đồ gì khác đâu." Chị dâu cả Vân vội nói.

Quý Vân Vân liếc nhìn cô ta với ánh mắt miệt thị ra mặt, rồi lạnh lùng nói: "Đi gọi Vân Đại Hải xuống đi, tôi có chuyện muốn nói với anh ta."

"Ừm, em đợi chút, chị sẽ lên gọi anh ta xuống. Có điều chị sẽ không nói cho anh ta biết chuyện giữa chúng ta đâu." Chị dâu cả Vân đáp.

Quý Vân Vân căn bản không thèm bận tâm.

Chị dâu cả Vân đi lên tìm Vân Đại Hải, nói rằng nhìn thấy Quý Vân Vân ở dưới nhà, hỏi anh ta Quý Vân Vân có phải đến tìm anh ta không.

Vân Đại Hải vừa nghe thấy, trong lòng anh ta mừng như nở hoa, hoàn toàn không để ý đến những lời chất vấn oán giận của chị dâu cả Vân, lập tức ba chân bốn cẳng chạy xuống lầu.

Trọng sinh làm giàu

Chương 469