Trọng Sinh Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mang Không Gian

Chương 150

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Lúc Giang Minh Ngạn bưng đồ ăn đi ngang qua, Trương Huệ còn vỗ nhẹ vào người anh một cái, tấm tắc khen ngợi: “Đồ ăn hôm nay nấu ngon lắm, giỏi lắm!”

Giang Minh Ngạn chỉ mỉm cười, ánh mắt thâm trầm khó dò, nhưng Trương Huệ lại không hề nhận ra, vẫn cười nói đồ ăn hôm nay nấu rất ngon, giỏi lắm.

Sau khi Trương Huệ hết cữ, Trần Lệ Phương không còn nuông chiều con gái nữa, cô phải tự mình bế con, chăm sóc bé, những người khác trong nhà cùng lắm chỉ giúp đỡ một chút.

Sinh được một em bé thơm tho, ngoan ngoãn như vậy, Trương Huệ rất sẵn lòng chăm sóc. Điều này nằm ngoài sự mong đợi của hai bà mẹ, không ngờ Trương Huệ lại chăm con rất khéo léo, mọi việc đều đâu vào đó.

Phan Lạc Tinh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cháu gái, xoa đầu bé mà nói: “Thật là không nỡ xa con bé chút nào.”

Ngày về đã định, chính là ngày mai.

Ngày mai bọn họ sẽ xuất phát. Ngày đến thủ đô trùng hợp là ngày nghỉ, tiện thể có thể báo cho gia đình đến nhà ga đón.

Trần Lệ Phương cười nói: “Mấy tháng nữa là Tết rồi, lúc ấy Tiểu Giang và Huệ Huệ đưa con đến thủ đô, chị lại có thể gặp mặt cháu.”

Phan Lạc Tinh nắm tay thông gia: “Tết này nếu chị và cha Huệ Huệ có rảnh thì đến thủ đô cùng Huệ Huệ nhé. Cháu cũng có rồi, anh chị cũng nên đến xem nhà con rể ở đâu chứ.”

Trần Lệ Phương cười khẽ: “Nhìn chị nói kìa, gửi đồ bao nhiêu lần như thế, sao tôi lại không biết địa chỉ nhà chị được.”

“Chưa thấy tận mắt thì sao mà giống nhau được.”

Phan Lạc Tinh chân thành mời, Trần Lệ Phương có chút cảm động: “Đến lúc đó tính sau nhé.”

Văn Diễm Thu cũng đệm lời vào: “Thôi tính toán làm gì. Con trai, con dâu cháu đều đi làm, cháu chỉ lo không có người chăm sóc Mập Mạp. Đến lúc đó các cháu cứ mang Mập Mạp theo đi, đưa cháu nó đi dạo thủ đô một chút.”

Trần Lệ Phương do dự một lát, rồi cười đồng ý: “Vậy đến lúc đó phải phiền mọi người rồi.”

“Chúng ta là người một nhà, không nói những lời khách sáo này.”

Văn Diễm Thu thở dài: “Trẻ con lớn nhanh như thổi, chẳng mấy chốc đã khác rồi, không biết đến Tết sẽ thay đổi như thế nào.”

Cô sờ cằm bé, bé con vui vẻ nhoẻn miệng cười toe.

Trương Huệ chậc chậc: “Nhóc con chưa có răng!”

“Đừng trêu con bé nữa, không phải con muốn rim cá khô à? Đi rim đi. Mẹ tìm được mấy lọ thủy tinh to, rửa sạch rồi, lát nữa con bỏ vào nồi hấp khử trùng nhé.”

“Con biết rồi ạ.”

Đưa con cho mẹ bế, Trương Huệ đi vào bếp. Cá khô đã được ngâm trong nước lạnh chừng hai mươi phút rồi.

Cá khô được rửa sạch, để ráo nước. Dùng d.a.o thái thành từng miếng vừa ăn rồi đặt sang một bên. Đun nóng chảo gang, cho dầu hạt cải vào thật nhiều, sau đó thả cá vào chiên trên lửa nhỏ cho đến khi vàng ruộm.

Gắp cá ra, thêm ớt khô, hạt tiêu, chao, tương đậu, tương ớt cùng gừng tỏi thái lát vào xào cho dậy mùi thơm. Cuối cùng, lại cho cá khô vào đảo đều.

Món cá khô xào có vị mặn mà, thơm lừng, cay nồng và hơi tê đầu lưỡi, đặc biệt thích hợp để nhắm rượu hoặc làm món ăn vặt lai rai.

Làm xong cá, phần nước sốt gia vị còn lại trong chảo có thể tận dụng để xào rau, trộn nộm hay trộn với mì ăn đều rất ngon.

Sáu cân cá khô cần ít nhất hai cân gia vị đậm đà như vậy mới có thể xào ra hương vị thơm ngon đến thế.

Để nguội mấy lọ thủy tinh lớn đã được luộc qua nước sôi, cá khô cũng phải nguội hoàn toàn. Một nồi lớn thu được năm lọ cá khô cay, còn thừa lại một ít, Trương Huệ gắp vào một chiếc đĩa để tối ăn.

Không thể lãng phí chút nước sốt còn lại trong nồi. Cô vội vã làm mấy cân mì lạnh, thêm vào hai bát giá đỗ chần, rắc thêm nắm hành lá và rau mùi thái nhỏ, cuối cùng rưới dầu ớt rồi trộn đều với mì lạnh. Trông vừa đẹp mắt lại vừa ngon miệng.

Mì lạnh có vị đậm đà, nhưng nước canh dưa leo đi kèm lại rất thanh đạm. Ăn mì lạnh xong, được húp thêm một bát canh dưa leo thì còn gì tuyệt vời hơn.

Trương Huệ, người vẫn đang cho con bú, im lặng nhìn mọi người ăn uống ngon lành. Cô chỉ ôm bát mì nấu cá đơn giản mà nuốt từng miếng một.

Cô thở dài thườn thượt, nghĩ bụng sao mà vô vị đến vậy.

Văn Diễm Thu và Giang Trường An đều cảm thán, không hổ danh là người miền Nam, quả thực rất biết cách ăn uống.

Khí hậu ở đây ôn hòa, cây cối đa dạng, quanh năm không thiếu rau củ quả. Lại có nhiều gia vị phong phú nên có thể chế biến theo vô vàn cách khác nhau.

Trong nhà mà có người nấu ăn khéo léo thì đúng là một phước phần lớn.

---

Trọng Sinh Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mang Không Gian

Chương 150