Trọng Sinh Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mang Không Gian

Chương 306

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Mấy ngày sau, thịt khô đã phơi xong, Lâm Tây đích thân tới lấy, ngay trong ngày liền cắt một miếng để đầu bếp trong nhà chế biến.

Không thêm bất kỳ gia vị nào khác, chỉ rửa sạch miếng thịt khô rồi cho vào nồi hấp chín, thái lát ra ăn ngon tuyệt.

“Hương vị khác hẳn luôn.”

Miền Nam cũng có đồ khô, nhưng so với vị mặn ngọt thanh tao thường thấy ở đó, thịt khô của nhà họ Giang lại mang một hương vị tê cay nồng, thơm lừng mùi tiêu đặc trưng.

Lâm Tây vừa ăn vừa khen: “Em thích ăn món sườn tê tiêu này lắm, ngon quá đi mất.”

Hà Khang Hoa cũng rất đỗi hài lòng.

Lâm Tây ăn đến thỏa mãn: “Năm sau nhà mình cũng phải học làm món này mới được.”

Năm nay thì không kịp nữa rồi. Hôm sau, Lâm Tây lại chạy đến nhà họ Giang, dùng đủ lời ngon ngọt để dỗ dành Trương Huệ lấy thêm mấy cân thịt khô nữa.

Dịp Tết Nguyên đán, Hà Khang Hoa và Lâm Tây đến nhà họ Giang chúc Tết, mang theo rất nhiều quà cáp hậu hĩnh. Trẻ con đều được lì xì những phong bao đỏ chót, còn Lâm Tây thì tặng Trương Huệ một chiếc túi xách hàng hiệu nhập từ nước ngoài.

Trương Huệ không hỏi giá, cười tươi nhận lấy.

Lâm Tây nói: “Chị không biết em thích gì nên chọn đại thứ chị ưng ý nhất, đợi khi nào có cơ hội chúng ta sẽ đích thân đến cửa hàng chọn lựa sau.”

Trương Huệ nghĩ thầm, có khi phải mất vài năm nữa ấy chứ.

Khoảng thời gian này Trương Huệ cũng chẳng rảnh rỗi mấy, cô đi đăng ký tất cả đồ cổ trong kho riêng của mình. Còn những món mẹ chồng tặng thì đương nhiên không thể động vào. Cô tự mình dùng tiền riêng mua về, lập danh mục phân loại theo mức độ quý hiếm, để khi nào thuận tiện sẽ đưa cho nhà Lâm Tây đấu giá.

Có những bảo bối này trong tay, Trương Huệ chưa bao giờ cảm thấy nhà mình thiếu thốn tiền bạc. Sau này có cơ hội thì trả lại cho Lâm Tây là được.

Đầu năm mới, Giang Minh Ngạn thi nghiên cứu sinh rất thuận lợi. Anh vốn có kiến thức lý thuyết vững vàng và kinh nghiệm thực tế phong phú, nên chẳng có gì đáng lo ngại mà đã trúng tuyển vào Đại học Thanh Hoa danh tiếng.

Đến kỳ nghỉ hè, anh sẽ đến đơn vị làm thủ tục, sau khi khai giảng thì cùng vợ đến trường đi học.

Lúc trước Trương Huệ vào trường đã thu hút không ít bạn học nam lấy lòng, cuối cùng vẫn là Giang Minh Ngạn ngày nào cũng đến đón vợ tan học, mới khiến cho những kẻ có ý đồ xấu muốn chia rẽ vợ chồng họ phải nản lòng.

Sau khi Giang Minh Ngạn đến trường học, dáng vẻ anh khoác áo phong độ lập tức làm không ít bạn nữ trẻ thầm thương trộm nhớ. Giang Minh Ngạn công khai nói mình đã có gia đình cũng chẳng thể ngăn cản những bóng hồng si mê ấy vây quanh.

Một ngày cuối tuần, Giang Minh Ngạn đang ở nhà làm bài tập mà thầy giáo giao. Trương Huệ đưa con đến nhà tổ thăm Thược Thược, ăn trưa xong thì lại đưa con về nhà. Đúng lúc ấy, cô nhìn thấy một cô gái trẻ mặc váy trắng, tết hai b.í.m tóc đang gõ cửa nhà họ.

Chú Khải mở cửa, đứng bên trong hỏi cô ta tìm ai.

“Xin chào, cháu là Mạnh Linh, đàn em của anh Giang, thầy giáo dặn cháu đến đưa sách cho anh ấy ạ.”

Biết cô ta tìm chủ nhà, chú Khải đánh giá cô ta một lượt: “Cô đưa sách cho tôi đi, tôi mang vào giúp cô.”

Mạnh Linh nắm chặt sách trong tay: “Không sao đâu ạ, cháu sẽ tự đưa cho anh Giang.”

Mạnh Linh kiên trì, chú Khải cũng đành chịu: “Vậy thì mời cô vào.”

Chú Khải gọi thím Vạn đến dẫn đường, còn lén nháy mắt ngụ ý với thím Vạn.

Vợ chồng chủ nhà đều lớn lên xinh đẹp, mấy năm nay thím Vạn cũng đã nhìn ra một vài điều. Bà ấy cười nhưng trong lòng không cười, nhìn Mạnh Linh: “Cô đi theo tôi.”

Mạnh Linh đi theo qua cửa, tiến thẳng vào sân. Thím Vạn bảo cô ta đợi ở ngoài.

Thím Vạn một mình vào phòng làm việc, nói với Giang Minh Ngạn có người tìm anh.

Giang Minh Ngạn: “Ai tìm tôi?”

“Cô ấy nói là đàn em của cậu.”

Giang Minh Ngạn đứng lên lắc đầu: “ Tôi làm gì có đàn em?”

Trong lòng thím Vạn càng thêm chắc chắn, cô bé kia có ý đồ khác.

Giang Minh Ngạn ra khỏi phòng làm việc, Mạnh Linh vui mừng nói: “Đàn anh Giang, không ngờ nhà anh lớn như vậy, suýt nữa thì em bị lạc rồi.”

“Có một sân chính với một sân tường thì lạc kiểu gì?”

Mạnh Linh tủm tỉm cười: “Đây là lần đầu em đến mà.”

Giang Minh Ngạn khẽ nhíu mày: “Cô đưa sách cho tôi.”

Mạnh Linh ôm sách trước n.g.ự.c cười duyên: “Giáo sư Lý nói đàn anh Giang nên đọc cuốn sách này, em liền mang đến cho đàn anh Giang. Đàn anh Giang phải cảm ơn em thế nào đây?”

---

Trọng Sinh Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mang Không Gian

Chương 306