Cây ăn quả ở trên núi đều có
một phiến chín mu6i quả táo,
quả lê, quả đào, quả sung,
những thứ quả này đều đã chín,
còn có hai cây hạt dẻ, cũng là
kết quả đầy ngập cả cây.
Quả hồng ở trên cây hồng, lớn
lên thật sự rất tốt, có điều quả
hông chín hơi muộn, sợ là còn
phải hơn một tháng.
Hiện tại thì bắt đầu bận bịu với
những thứ quả lê, quả táo ở trên
núi này.
Một đoạn thời gian trước anh
đào được mùa cũng đã khiến đám người Quý Kiến Quốc, Quý Kiến Nghiệp, Phùng Phương Phương cùng với Quý Mẫu Đan đỏ mắt, bây giờ nhìn tới những cây ăn quả đây ray quả lớn này, khỏi nói trong lòng bọn họ có bao nhiêu chua chát.
Chú ba này thật sự không có nghĩa khí, mảnh vườn trái cây lớn như vậy, cũng không chia cho bọn họ một chút, đều là anh em trong nhà, cũng không phải là người ngoài không phải sao? Sao lại không thể chiếu cố một chút chứ?
Có điều những câu nói này sớm đã nói qua, lúc trước còn không được mùa, Quý Kiến Quân cũng không nhả ra, cũng không có ý định này, chớ nói chi là bây giờ nhìn được mùa đến như thế.
Bởi vì người làm rõ ràng là có chút không đủ, vì lẽ đó trên căn bản là Quý Kiến Quân đem người có thể mời đều mời tới. Ngay cả mẹ Tô - mẹ ruột của Tô Đan Hồng, cũng bị cô mời đến, cho tới Tô Tiến Quân, Quý Kiến Quân cũng có ý tứ kêu một tiếng, có điều anh ta không có tới, chị dâu Tô cùng mẹ cả Tô đến giúp đỡ, nhìn thấy rừng trái cây kia, con mắt mẹ Tô đều nhìn đến hoa mắt, thẳng thắng khen tiền đồ của con rể bà, mẹ Tô đã như vậy , chị dâu cả Tô càng không cần phải nói, con ngươi kia đều mở to tròng trọc. Vườn trái cây lớn như vậy, được mùa khiếp như thế, cái này thì có thể kiếm lời bao nhiêu đây? Nhìn thấy vẻ mặt của vợ con trai cả, mẹ Tô lập tức ngâm cảnh cáo: "Cha mẹ chồng của Đan Hồng đều ở trên núi, con nếu như kiến thức hạn hẹp dám làm cho mẹ mất mặt, trở về con chờ đó cho mẹt”
Tuy rằng hiện tại quan hệ cùng mẹ Quý đã hoà hoãn lại, thế nhưng trong tối cũng là không ai nhường ai, lần này Quý Kiến Quân tự mình đi qua mời bà tới đây hỗ trợ, bà làm cha mẹ vợ thì tất nhiên việc nghĩa chẳng từ, nói ra thì ai cũng sẽ giơ ngón cái lên khen bài Con rể của bà lớn lên có bản lĩnh, bà làm mẹ vợ còn có thể không có mặt mũi sao?
Đừng nói những người khác, coi như là mẹ Quý thấy bà lại đây hỗ trợ, vậy cũng nói lời tốt đẹp cho bà, mà vào lúc này, mẹ Tô tuyệt đối không cho phép vợ của con trai cả làm bả mất mặt, con lớn nhất lại không lại đây vậy thì không thích hợp, nếu như lại làm ra điều gì, mẹ Tô làm sao có thể có mặt mũi gì? Chị dâu cả Tô ủy khuất nói: "Mẹ, mẹ đây là làm gì vậy, con cũng không nói gì nhỉ?"
"Không nói gì là tốt nhất, siêng năng làm việc, đến lúc thì Kiến Quân nhất định sẽ tính toán tiền công cho, có thể để con tự mình nhận, con nếu như không làm việc chỉnh chu có chút ý đồ xấu, tiên này mẹ sẽ lấy, sau đó có hoạt động gì, con cũng đừng nghĩ lại được đi!" - Mẹ Tô nói. "Được được được, chỉ cân cho con tự giữ tiền, con khẳng định không để cho mẹ mất mặt!" - Chị dâu cả Tô lập tức nói.
Thế là, mẹ chông con dâu hai người coi như thương lượng được rồi, có điêu nhìn ở bên ngoài vừa nhìn đã đủ chấn động, chờ mẹ Qúy dẫn hai người tiến vào vườn trái cây, đó là càng thêm chấn động, này cả vườn cây ăn quả này, tất cả đều là được mùa lớn. "Kiến Quân đây là tiền đồ rộng mở rồi, bà thông gia, sau này xem như là bà có phúc rồi!" - Mẹ Tô cũng không thể không phục mệnh số của bà thông gia này được, sinh được một đứa con trai ngoan có tiên đồ lớn như thế.
Mẹ Quý nói rằng: "Mệnh của tôi tốt, lẽ nào mệnh của bà còn có thể kém sao? Tháng ngày trước đây đều không tốt, có điêu hiện tại không phải đêu đã qua rồi sao? Tôi sau này cẩn thận hưởng phúc, bà thông gia à, bà yên tâm, đứa nhỏ Kiến Quân này có tương lai, nó cũng không thể quên cha mẹ vợi"
Nhìn bà nói này, tôi cũng là người có con trai, có điều Kiến Quân hiếu thuận tôi đều đã biết, đứa nhỏ này mười dặm tám thôn, cũng tìm không ra một đứa nữa, lúc trước tôi chính là vừa ý điểm này của nó, lớn lên với xuất thân gia đình tốt, cũng chưa từng thấy mâm non ưu tú như nó, Đan Hồng theo nó, vậy cũng là phúc khí của Đan Hồng." - Mẹ Tô nói.
Không quan tâm lời nói của mẹ Tô là thật hay giả, thế nhưng lời này, mẹ Quý nghe xong thì trong lòng thoải mái, con trai thứ ba của bà khẳng định là tốt, có điều mẹ Quý cũng không hàm hồ, nói một cái tủ tốt thì phải cần có một cái khóa tốt, vậy thì Đan Hồng chính là cái khóa, cũng là mẹ Tô mẫu sinh con gái ngoan, lúc này mới tạo nên một gia đình trọn vẹn.
Mẹ Quý vừa nói như thế, mẹ Tô cũng thoả mãn, vậy là người quen cũ hai nhà nguyên bản suyt chút nữa đánh nhau đã một người gọi chị một người xưng em, cảm tình tốt đến không chịu được.
Như thế tiếp tục ở chung một chỗ, nghe đối phương bảo vệ con trai của mình, bảo vệ con gái của mình, đúng là cảm thấy đối phương cũng không tệ.
Hơn nữa đều là người làm việc có nặng lực thì lại càng khẳng định đối phương . Chị dâu cả Tô có mẹ Tô trấn giữ, cũng không dám xăng bậy, hay bởi vì mẹ Tô đã nói trước, siêng năng làm việc, đến lúc tính toán tiên công thì cho chính cô ta câm, lần này, làm sao thì cũng có vài đồng tiên chứ? Đây chính là không ít, cô ta có thể chiếm được hội, đỡ phải bị mẹ chồng cô ta tìm cớ tới, đến lúc đó đem tiền thu lại.
"Chị dâu cả của Đan Hồng cũng là người làm được việc. - Mẹ Quy nhìn, cười nói với mẹ Tô. "Con bé, cũng là như vậy thôi, không bằng mấy đứa con dâu nhà bà." - Đối với chị dâu cả Tô, trong lòng mẹ Tô rõ ràng, này nếu không phải là bà lường trước mà dồn ép trước ra sức, lúc này sao có thể ra sức làm như thế?
Mẹ Quý cười cười, cũng khiêm tốn vài câu.
Trên thực tế, lại nơi nào chỉ có mẹ Tô dặn dò? Trước khi mẹ Tô đến, bà cũng đã mạnh mẽ cảnh cáo hai người con dâu của bà một phen , nếu như dám để cho bà mất mặt, vậy thì vê nhà đợi bà dil
Hậu quả này nhưng là rất nghiêm trọng , mẹ Quý nếu như đã mở miệng, vậy ai cũng sẽ không đến cầu xin giúp, vì lẽ đó dù cho trong lòng là cực kì đố kị, nhưng nửa điểm cũng không dám biểu hiện ra. Trước khi trái cây ở đây chín, Quý Kiến Quân cũng đã chạy không ít nơi để mở đường thông thương.
Vài mặt đường ở trên trấn, anh đều nắm hàng trong tay, nhưng những nơi này bởi vì đều là tương đối gần, vì lẽ đó anh đều để Tô Tiến Đảng phụ trách.
Xa hơn ví dụ như thành phố Giang Thủy bên kia, vậy thì là Quý Kiến Quân cùng ông Tần đi tới, vẫn là ông thị trường lần trước ở bên kia, trực tiếp đem xe vận tải lái qua, hai người đàn ông bắt đầu bán.
Vào lúc này nhà trông cây ăn quả vẫn chưa tính là nhiều, thành phố Giang Thủy này, cũng không thiếu chút tiên, có điều tiêu thụ hoa quả cũng là có hạn. Bán mấy ngày đã bán không được tốt mấy, Quý Kiến Quân liên hệ mấy cửa hiệu mặt tiên đường, có thể bán sỉ giao hàng, sau khi mấy cửa hiệu mặt tiên đường này nếm qua hoa quả thì đều trực tiếp mua cho không ít, nhưng còn sót lại cũng nhiều, Quý Kiến Quân quyết định thật nhanh, mang theo ông Tần trực tiếp đi tới thành phố Đại Học.
Quả nhiên, thành phố Đại Học rõ ràng phồn hoa hơn so với thành phố Giang Thủy, một xe lớn quả lê, quả táo, quả đào còn có quả sung, vừa nhìn thấy mấy loại quả vừa thơm vừa đỏ như thế, còn toa ra mùi thơm, người vừa qua đi trên căn bản chính là tranh mua, giá tiên định ra cao hơn so với bên thành phố Giang Thủy kia, nhưng là bán còn tốt hơn so với thành phố Giang Thủy.
Đến cùng là thành phố Đại Học, là thành thị lớn trong tỉnh của bọn họ.
Mặc dù phí công đi lại một chút, có điều khấu trừ xăng dầu đi đến thành phố Đại Học thì tiên kiếm được còn nhiêu hơn không ít, vậy là Quý Kiến Quân quyết định, sau này sẽ không di sang thành phố Giang Thủy bán, trực tiếp tải đến bên thành phố Đại Học này, vậy mấy cửa hiệu mặt tiền bên thành phố Giang Thủy sẽ mặc kệ, bởi vì là bán sỉ, giá tiên không cao lắm, không có lợi.
Bởi vì nhìn thấy một cơ hội kinh doanh như thế ở thành phố Đại Học, vì lẽ đó ngày thứ hai bọn họ lại chở một xe lớn lại đây, thế nhưng bọn họ cũng không ở cùng một nơi, cơ bản hai ngày thì đổi một chỗ mà ông thị trưởng định ra, có ông thị trưởng làm người dẫn đường, chuyện làm ăn vô cùng tốt, thêm vào chất lượng trái cây cao, đã mua qua sẽ không có chuyện nói không tốt, thêm vào Quý Kiến Quân cùng ông Tần hai người đều là người đã từng đi lính , khí chất trên người hãy cùng đàn ông bình thường không giống nhau, lúc nói chuyện phiếm nghe được là quân nhân vì làm nhiệm vụ bị thương mà xuất ngũ, mọi người cũng là đánh giá cao một chút. Nhìn xem, quả nhiên anh hùng không kể đến xuất xứ, này anh hùng chính là để ở nơi đâu thì đều có thể đánh ra một mảnh trời, không thể ở quân ngũ, này còn không phải cũng có thể trông cây ăn quả nuôi sống gia đình qua ngày sao?
Còn có một vị bác gái vừa y Quý Kiến Quân, hỏi anh có vợ hay chưa, bà muốn giới thiệu con gái của bà cho anh quen biết, khiến cho Quý Kiến Quân dở khóc dở cười, ông Tần cũng là cảm thấy buồn cười, vội vã nói con trai của anh đều đã gân một tuổi rồi.