trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 126

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Nói vê chuyện lúc trước trộm mượn mẹ Quý năm trăm đồng mua nhà ở đi, cho tới bây giờ anh ta vẫn trả đủ.

Vân Lệ Lệ khẳng định là muốn ăn trọn số tiên này nhưng Quý Kiến Văn lại chưa từng có ý tưởng này. Bản chất nói, Quý Kiến Văn là người không tệ.

Nhưng bởi vì có người vợ như Vân Lệ Lệ, làm việc không được thỏa đáng, những người này luôn có chuyện này chuyện kia, giống như cũng đều là cô ta có lý, nên giảm có thể giảm, không nên giảm vậy liên tiêu, cô không muốn nháo ra thành lớn chuyện, phải tốn tiên gấp đôi.

Tô Đan Hồng cũng không thể giải thích được tư duy của cô ta. Lúc này vừa dựng xong một phòng cỏ, đây rõ ràng là muốn làm vội vàng, tuy nhiên cũng may người trên núi cũng đủ. Nếu không tính Quý Kiến Văn thì vẫn có cha Quý, Quý Hồng Quân, Hứa Ái Đảng, còn có nhà chú Đường là anh họ Quý Kiến Hà, bây giờ Quý Kiến Hà cũng bắt đầu chính thức ở trên núi làm việc, làm chung với Hứa Ai Đăng, bây giờ trại gà đã mở rộng thêm, trại dê núi cũng mở rộng, người làm cũng muốn tăng thêm mới đủ.

Còn có không ít những công việc khác, tóm lại vườn trái cây ở trên núi có công việc làm cả ngày, những việc này làm không hất.

Giống như lần này, công việc này yêu câu những người đàn ông mạnh khỏe.

Bây giờ trời cũng rất lạnh, yêu cầu cũng nhiều, làm việc cũng yêu câu ra sức.

Mấy người đàn ông bận rộn bảy tám ngày, lúc này mới tranh thủ trước khi tuyết rơi xuống phải làm xong phòng chứa cỏ, lại bàn tới giường đất thiêu sau đó là rải lên hạt giống cỏ linh lăng. Bởi vì thời gian bận rộn, tâm tình của cha Quý cũng thư hoãn rất nhiều, giống với mẹ Quý, tâm tình cũng thả lỏng không ít.

Cha Quý bận rộn, mẹ Quý cũng giúp đỡ nấu cơm, hai người đều bận rộn.

Hôm nay mẹ Quý ở trên núi không về nhà, lúc Quý Kiến Văn trở về cũng nói hôm nay mẹ Quý không trở ve ăn cơm.

Vì thế trong nhà cũng chỉ có anh ta và Vân lệ Lệ, còn có Quý Vân Vân và Yên Nhi.

Me bây giờ làm sao vậy, sao cứ thích ở nhà chị dâu ăn cơm, nhà mình cũng không phải không có cơm ăn. Hôm nay Quý Vân Vân nấu cơm, cô ta nhịn không được liền lải nhải với chị dâu tư.

Vân Lệ Lệ nói: "Chị nghe nói đồ ăn bên nhà chị dâu ba không tệ. Thật sự là không tệ, đều có thịt lại thêm rau dưa mới mẻ, lúc chú ba lại đây trời rất lạnh, còn xuống sông bắt cá cho cô, cá sống rất mới mẻ, trên cơ bản không thiếu thịt cá, làm cô bổ đến sắc mặt không cân bàn có bao nhiêu hồng hào.

Lúc trước khi cô ta mang thai Yên Nhi, cuộc sống cũng không đến nỗi tệ, nhưng cũng không thể so sánh với cô.

So sánh như vậy trong lòng cô ta không khỏi có sự ghen ghét. "Hừ, còn không phải dùng tiền của anh ba sài phung phí sao, hơn nữa chị dâu tư cũng không biết đâu, chị dâu ba còn thường xuyên trợ cấp nhà mẹ đẻ, thỉnh thoảng còn mang thịt về, em đều nhìn thấy." Quý Vân Vân nghiến răng nghiến lợi nói.

Vân Lệ Lệ liếc mắt nhìn cô em chồng một cái, nghĩ thâm nếu có tiền cô ta cũng muốn trợ cấp nhà mẹ đẻ, nhà mẹ đẻ nuôi chính mình lớn lên, hiếu thảo một chút cũng là chuyện tất nhiên.

Tuy nhiên nghe giọng điệu này của cô ta, chờ cô ta lấy chồng, vậy không cần chờ mong lấy được chỗ tốt nào từ cô ta.

Em một ngày ba bữa không phải củ cải cũng là cải tráng, chị dâu ba cũng không nghĩ mang một ít vê đây." Quý Vân Vân tiếp tục càu nhàu.

Lân trước trong nhà cãi nhau một trận lớn, ngày hôm sau anh tư mua rất nhiều thịt mang về, tuy nhiên số thịt đó bị mẹ bôi lên rất nhiều muối ăn, bây giờ còn treo ở bên ngoài, nói là muốn để dành đến Tết mới ăn, một chút thịt tươi cô ta cũng chưa ăn được một miếng, cô ta vê nhà lâu như vậy cũng chỉ mới ăn được mấy miếng thịt, miệng đều mau thanh đạm không ít. -Trên núi nuôi không ít gà, theo lý thuyết không thiếu trứng gà." Lúc này Vân Lệ Lệ nói.

Cô ta cũng muốn ăn thịt nha, nhưng làm sao ăn được, khoảng cách tới Tết còn khoảng nửa tháng nữa.

Bây giờ đồ vật trong nhà cũng không dư nhiều ít, lần trước mua thịt nhưng tốn không ít tiên, cô ta cũng không nỡ mua thêm, tuy nhiên không phải anh ba ở trên núi nuôi rất nhiều gà sao? Không xách mấy con gà xuống được nhưng có thể mang trứng gà xuống cũng được đi? "Lát nữa em liền lên núi nhặt trứng gà. Quý Vân Vân nói.

Cô ta cũng nhịn không nổi nữa. Đơn giản ăn xong bữa cơm chiều, Quý Vân Vân tự mình đi lên núi, lúc cô ta đi lên cha mẹ Quy vừa lúc cũng ăn xong, còn dư lại xương cá, canh vừa nhìn là biết canh thịt nấu với rau cần, còn lại là canh trứng nấu với rau lá tía tô.

Khó trách cha mẹ cô ta không muốn vê nhà ăn cơm, cuộc sống này cũng trôi qua quá tốt đi, nhìn cha co ta xem, năm nay so với năm trước trẻ hơn nhiều, mẹ cô ta cũng vậy, người cũng béo lên không ít!

Hai người họ cũng không nhìn lại xem con họ có cuộc sống hàng ngày ra saol

"Sao con lại lên đây?" Nhìn thấy cô ta, cha Quý hỏi.

Cha, sao cha lại nói như vậy, vườn trái cây này của anh ba, con không thể đi lên sao?" Trong lòng cô ta khó chịu miệng lưỡi cũng khó chịu theo.

Đi lên cũng được, nhưng đừng có kiếm chuyện là được, bằng không con vê nhà ở yên trong nhà cho mẹ. Mẹ Quý nói với cô ta.

Bây giờ bà cũng hiểu ra được một chút, cuộc sống này a, vẫn là đi theo Quý Kiến Quân mới tốt, chuyện khác bà và bạn già cũng là không thể trông cậy vào, đừng tới làm bà giận là tốt rồi.

Quý Vân Vân cũng biết bây giờ không thể quá cứng rắn, nếu không không thể có trứng gà được, vội nói: Mẹ, con cũng lớn rôi, con rảnh rỗi kiếm chuyện làm gì.

"Con biết là tốt." Mẹ Quý nói. Mẹ, bây giờ trong nhà cái gì cũng không có, mấy ngày nay miệng cũng nhạt nhếo, thịt treo ở bên ngoài có thể ăn không?" Quy Vân Vân nói.

"Mấy cái đó đợi tới ăn Tết lại ăn luôn một lần, đỡ phải có người nói anh tư con cái gì cũng không mua vê." Mẹ Quý nói.

Nói tới chuyện này, sắc mặt của bà liền không đẹp quá.

Bà đối với Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan ý kiến càng lớn, n.g.ự.c càng khó chịu, chờ tới lúc ăn cơm tất niên, đến lúc đó lại xả ra ngoài, cho nên chỗ thịt đó bà nhất định không đụng tới.

"Thịt ăn không được vậy có thể ăn chút đồ ăn khác không, trên núi có trứng gà hay không? Cả ngày không có chút đồ ăn mặn, trên người cũng không có chút sức lực nào. Quý Vân Vân nói. Cha Quý nhìn cô ta một cái, lúc này liên nói với mẹ Quý: "Bà đi mang một rổ cho con mang về." Đối với đứa con gái út, cha mẹ Quý rõ ràng rất yêu thương, sinh bốn đứa con trai mới được một đứa con gái, sao có thể không yêu thương được, nhưng tình thương này cũng không thắng nổi tính tình không hiểu chuyện của con gái, cả ngày chỉ biết gây chuyện với con dâu ba. Nhưng tất nhiên, bây giờ chuyện ăn uống của họ đều là từ vợ của đứa thứ ba lo, đừng nói hai người họ thực tế, nói một câu chân thành, những đứa con khác hai người họ đều không nhờ cậy được, càng miễn bàn đứa con gái út được cưng chiều từ nhỏ tới lớn.

"Một rổ trứng gà bán cũng không ít tiền." Mẹ Quý nói. Nhưng dù nói là nói như vậy bà vẫn cam một rổ trứng gà mang lại đây khoảng chừng là hai cân, đưa cho cô ta nói: "Lấy về ăn tiết kiệm một chút."

Vâng. Nhận được trứng gà, Quý Vân Vân thật vui vẻ nói: "Chỉ có một chút trứng gà mẹ có cần phải đến mức này không, trên núi có thật nhiều gà, sẽ lại có tiếp trứng gà." Bay giờ trời lạnh, có bao nhiêu gà mái có thể đẻ trứng.' Mẹ Quý tức giận nói.

Tuy có một ít tiếp tục đẻ trứng, còn không phải nhờ vào đồ ăn rất tốt sao, nhờ vậy mới đảm bảo được một ngày một quả trứng, tuy là vậy nhưng cũng tích cóp không được bao nhiêu. Không ít trứng gà đều là do để dành được từ trước mùa đồng, bây giờ ở trên trấn trên việc làm ăn của Tô Tiến Quân rất tốt, mỗi ngày trứng gà bán được khoảng một hai sọt.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 126