trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 143

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Vào năm ngoái, Nhân Nhân vẫn còn nhỏ, năm nay lớn lên không ít, ngay cả răng cũng dài ra, ăn thức ăn nhanh nhẹn lắm, hiện tại cũng là đang nhung nhớ đồ ăn. Tô Đan Hồng cười cười, bảo bé chờ một chút, nửa tháng nửa, dâu tây không kém mấy là có thể ăn rồi. Nửa tháng là bao lâu Nhân Nhân không biết, nhưng bé biết, đây chính là ý sắp được ăn rồi, vì lẽ đó bé rất cao hứng. Ở trên giường đợi một lúc, bé đã buồn ngủ, sau đó thì ngủ mất. Trải qua lần ở cữ trước còn sở sờ ở trước mắt đây, Tô Đan Hồng cũng chuẩn bị tâm lý thật tốt, cũng may hiện tại là đầu tháng tư, vẫn chưa tính là quá nóng, khí trời có thể nói cũng vừa vặn dễ chịu.

Đây cũng gần như là thời điểm tốt, cũng gân giống như lần trước sinh Nhân Nhân, ở cữ cũng không cần hưởng thụ cái thứ mồ hôi nhễ nhại kia, nhưng giày vò chính là cái gì cũng không thể làm.

Có điều coi như như vậy, Tô Đan Hồng cũng hơi bất mãn, còn muốn dùng nước nóng lau một chút đây. Lập tức bị mẹ Tô mắng cho một trận: "Con hiện tại là điều kiện tốt, cả ngày chỉ nghĩ đến gây rối, đặt vào giai đoạn trước của mẹ, ngày thứ ba sinh con xong đã phải xuống giường, ai có cái mệnh quý giá còn có thể ở cử? Con không biết bao nhiêu người già chịu đựng bệnh tật, đây đều là vì trước đây ở cử không tốt để lại, hiện tại có người hầu hạ cho con, con còn mỗi ngày đều muốn làm gì đó."

Tô Đan Hồng khóc không ra nước mắt, tuy rằng khí trời tốt, thế nhưng những ngày tháng này cũng xác thực không phải quá tốt như vậy.

Ngược lại là mẹ Tô cùng Thím Dương đặc biệt có chuyện để nói, hai người tụ tập cùng một chỗ thì hồi tưởng lại buồn vui lẫn lộn, nói đến nỗi nói không hết.

Thím Dương còn khen ngợi mẹ Tô: "Trước đây khổ cực cũng là cực khổ rồi, hiện tại chị cũng là người có phúc, con gái lấy được chồng tốt, con trai cũng đều có tiên đồ."

"Tiên đồ cái gì? Cũng chỉ là lăn lộn qua ngày. - Đừng nghe lời khiêm tốn của mẹ Tô, trong lòng hưởng thị bao nhiêu khỏi phải nói, trước đây nào có ai khen bà dạy con trai ngoan, dạy con gái tốt đâu.

Ai nói lăn lộn qua ngày? Đan Hồng bên này chị là không cân lo lắng, chị có ánh mắt tốt, chọn Kiến Quân làm con rể, không phải tôi khen nó, nhưng mười dặm tám thôn, thật không tìm ra một đứa giống với Kiến Quân” Thím Dương chân tâm thực lòng nói.

"Đứa bé Kiến Quân kia, xác thực là không thể chê, đối với tôi cũng hiếu thuận." Mẹ Tô nghe được thoả mãn cực kỳ, cười nói. "Kiến Quân thì tốt rồi, thế nhưng Tô Tiến Đảng nhà chị cũng không tệ, chị nhìn nó một chút, thôn khác thì chúng ta không nhắc tới, mà thôn nó kìa, mấy hôm trước một người chị em của tôi đến thăm nhà đã nói đến Tô Tiến Đảng nhà chị, đi vào trong thôn đó nhập hàng, chuyên môn tìm những người điêu kiện gia đình không tốt, tình nguyện tăng thêm thu nhập cho bọn họ, có người nói hiện tại mười dặm tám thôn, ấn tượng của mọi người đối với nó đều vô cùng tốt, những trưởng thôn kia cũng đều khen nó. Thím Dương nói.

Cai này cũng là lúc trước được Kiến Quân hỗ trợ, nếu không thì bằng vào chính nó thì sao có thể làm cái việc này?” Mẹ Tô cười nói.

"Kiến Quân là chăm sóc cho người trong nhà, thế nhưng Tô Tiến Đảng cũng phải tự mình có bản lĩnh mới được." Thím Dương nói: Hơn nữa tôi nghe nói, con cả của bà hiện tại cũng đã thay đổi tốt rồi?"

Đối với danh tiếng ham ăn biếng làm của đứa con cả của mình, mười dặm tám thôn hầu như đều biết rồi, vì lẽ đó mẹ Tô cũng không cảm thấy cái gì, nói rằng: "Không nói dối em, chị đối với đứa con cả này, đó thật gân như là muốn c.h.ế.t tâm, cảm thấy nó không giúp ích được gì em biết không? Này cả ngày, nếu như không thúc đi làm việc, nó có thể trực tiếp ở trên giường nằm hết ngày, chị với ba nó cũng không phải là người lười biếng, em nói xem sao chúng tôi lại sinh ra cái đồ như thế?"

Nói tới cái này, mẹ Tô đó là một bụng bực tức, lúc trước bà thật sự là bị đứa con cả này làm cho tức c.h.ế.t rồi, sau đó cũng tuyệt vọng, chẳng muốn quản nữa. "Chị cũng bình tính lại, hiện tại không phải đã thay đổi tốt rồi sao? Em nghe nói bây giờ nó mỗi ngày đúng giờ đến làm việc, thỉnh thoảng còn có thể tăng ca đến tối mới vê." Thím Dương khuyên.

'Vậy cũng là hiện tại, trước đây, không đề cập tới cũng được." Mẹ Tô nói.

Ngữ khí vừa xuất ra, bà cũng khôi phục lại như thường, cái này cũng là chuyện xấu trong nhà, chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài.

"Hiện tại tốt rồi là được, trước đây như thế nào, những chuyện đó đều là quá khứ, châm ngôn không phải nói lãng tử hồi đầu sao, nó đây là quay đầu lại, cũng là được rồi, sau đó thì bà ngôi chờ hưởng phúc di Thím Dương vừa nhặt đậu vừa nói. "Hiện tại tiểu tử kia, cũng coi như là có chút hiểu chuyện." Mẹ Tô cười nói.

"Như vậy đã khá rồi, tiền lương một tháng này ba mươi đồng tiên, Tết hay ngày nghỉ, cũng có không ít đồ, chị không biết, cũng vì là anh vợ của Kiến Quân, không phải vậy sao có thể được cái bánh này? Người trong thôn từng người từng người đều ước có thể đi lên đó làm việc cho Kiến Quân đây" Thím Dương nói.

Đừng nói những người khác, chính là đứa con thứ ba của bà, cũng tới chỗ bà nói qua với chồng bà xem có thể hay không đề cập thử một chút đến việc vào vườn trái cây làm việc? Thím Dương cùng bác Dương đều rất động lòng, đứa con thứ ba của mình kỳ thực rất tốt, làm người thành thật chịu khó, ruộng trong nhà cũng không nhiều, giải quyết được, hơn nữa làm việc cùng Kiến Quân, Kiến Quan khong bac dai no.

Thế là, thim Dương đã cùng Đan Hồng nói một tiếng.

Đan Hồng chỉ nghe nói đã biết ý, đem việc Tô Tiến Quân muốn sang làm việc nói một lần, bởi vì phải tuyển Tô Tiến Quân nên sẽ không tuyển thêm nữa.

Có điều cô hứa hẹn, lân sau vườn trái cây cần hái trái, Dương Ái Sâm khẳng định chiếm một chỗ.

Dương Ái Sâm chính là con trai thứ ba của thím Dương và bác Dương, con lớn nhất gọi Dương Ái Mộc, con thứ hai gọi là Dương Ái Lâm.

Thím Dương cũng đáp ứng, chung quy cũng không thể ép buộc người khác trong khi người ta không cân người giúp việc chứ? Hơn nữa một người làm một tháng đã ba mươi đồng tiên lương, trên núi hiện tại bốn người làm, một tháng này, chính là chi ra 120 đồng tiên!

Này ở trong mắt dân thôn quê, quanh năm suốt tháng cũng không nhất định có được số tiên này, này xác thực là quá nhiều rồi, nhân số xác thực cũng coi như là được rồi .

Kỳ thực lần mở miệng này với Đan Hồng, chính thím Dương đã là rất ngại ngùng, chẳng qua cũng thực sự không muốn đứa con thứ ba bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, không phải sao?

Nhưng không tranh thủ được làm người giúp việc, làm công vẫn là tranh thủ.

Tâm nhãn của mẹ Tô cũng không thiếu, chờ thím Dương trở vê, bà đã đi vào hỏi Tô Đan Hồng: "Đan Hồng, thím Dương có phải là muốn một chỗ làm người giúp việc không?' - Bà đã tìm hiểu được gia cơ của thím Dương, biết bà ấy có bao nhiêu con trai, bao nhiêu con gái, bao nhiêu cháu nội, bao nhiêu cháu ngoại.

"Năm trước xác thực là thím Dương có đề cập tới." Tô Đan Hồng nói. Kỳ thực đã đề cập tới, làm sao chỉ dừng ở mỗi Thím Dương? Ngay cả chị Hứa của thôn ủy không cũng cũng đã tới nói sao?

Cô đều không đáp ứng, chỉ đồng ý suất làm công.

Mà Tô Tiến Đảng có thể vào làm, đó là anh trai ruột của cô, cô sắp xếp cho anh trai ruột của mình, vậy ai có thể nhiều lời? Còn như người giúp việc khác, vậy nói tới hiện tại, xác thực là không thiếu, có lúc thời gian đặc biệt bận bịu, tuyển người làm tạm thời là được.

"Đến cùng cũng là con gái của mẹ, vẫn là hướng về người trong nhà. Mẹ Tô hài lòng nói.

"Đó còn không phải sao? Mẹ nhưng là mẹ ruột con, tuy rằng anh cả quan hệ với con rất bình thường, tuy nhiên gay xương cũng dính gân không phải ư? Đều là cùng cha sinh mẹ sinh, làm sao thì con cũng chiếu cố anh ấy một chút, không phải sao?" - Tô Đan Hồng nói.

Mẹ Tô nói: "Chờ mấy ngày nữa, mẹ làm đồ ăn ngon cho con, con tiếp tục nhịn thêm tý."

"Dạ được." Ăn mấy ngày thanh đạm, Tô Đan Hồng khẽ thở dài.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 143