trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 263

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

tới.

Chờ khi hai ông cháu Quý Phong ổn định rồi mới để cho người đưa hàng hóa tới.

Hai ông cháu đều ở bên trong cửa hàng, vì bên trong có thể ở được cũng đây đủ tiện nghi.

Một tháng, tiên lương của hai ông cháu được trả là năm mươi đồng, đối với hai ông cháu thì đã là rất nhiều rồi nhưng đối với Quý Kiến Quân mà nói thì anh vẫn được hời.

Việc buôn bán của cửa hàng không tốt lắm, nhưng cũng không tệ, lợi nhuận một tháng khoảng một trăm đồng, trừ năm mươi đồng tiên lương thì Quý Kiến Quân vẫn còn thừa một nửa.

Tiền này đối với Quý Kiến Quân cũng không nhiêu, nhưng mà anh cũng không để ý, vì anh vốn dĩ cũng chỉ muốn có mấy sản nghiệp mà thôi.

Với lại vườn trái cây thứ ba sang năm là có thể vực dậy, đến lúc đó anh muốn xây một trại gà còn lớn hơn cả vườn cây cây thứ nhất và thứ hai. Bởi vì cha mẹ Quý đều ở vườn trái cây thứ nhất, Quý Kiến Quân nếu muốn nuôi thì sẽ có mùi, cho nên cũng không có nuôi nhiều, chỉ có mấy trăm con, còn vườn trái cây thứ hai cũng vậy, chỉ khác cái là vườn trái cây thứ nhất thì nuôi hơn hai mươi con dê, còn vườn trái cây thứ hai thì nuôi mười con heo.

Nhưng vườn trái cây thứ ba anh không định nuôi con gì khác, cũng chỉ nuôi gà.

Hiện tại cuộc sống khá bận rộn, trái cây trên núi cũng đã chín nhiều, bất quá vào lúc này, Quý Kiến Quân vẫn mời Lý đồ tể tới để g.i.ế.c mười con heo.

Lý đồ tể không hiểu, đang nuôi heo lấy thịt, sao lại phải giết? Quý Kiến Quân cũng không giấu ông, bởi vì trong nhà Lý đồ tể cũng có hai con heo: "Hiện tại giá cũng không tệ lắm nên bán đi luôn, chờ sang năm chỉ sợ giá sẽ giảm mạnh."

"Làm gì có chuyện ăn tết mà giá lại giảm được, giá thịt heo năm ngoái cao như vậy mà" Lý đồ te nói.

Năm ngoái là năm ngoái, giá thị trường năm nay khác, chú, nếu chú tin cháu, chú cũng về g.i.ế.c hai con heo ở nhà đi, hiện tại g.i.ế.c thì vẫn kiếm lời được." Quý Kiến Quân nói.

Hiện tại giá thịt heo vẫn rất đắt, một cân gân một đồng sáu, một đồng bảy, giá này đã là giảm rồi, một tháng trước còn là hơn hai đồng một cân thịt heo.

Quý Kiến Quân cảm thấy giá sẽ càng ngày càng giảm.

Cho nên vẫn nên g.i.ế.c heo càng sớm càng tốt.

Mười con heo g.i.ế.c trong ba ngày, rất nhanh đã g.i.ế.c hết, chỉ giữ lại một ít để ăn, phần còn lại cũng bán xong rất nhanh, anh đem thịt đi bán bên Thành Phố Đại Học, không sợ không bán được.

Trong thôn nhìn thấy Quý Kiến Quân mổ heo thì có không ít người đều tới hỏi, Quý Kiến Quân nói dự đoán của anh nên đã g.i.ế.c heo trước.

Có hai nhà đặc biệt tin tưởng Quý Kiến Quân, trong nhà có vài đầu heo đều g.i.ế.c mang đi bán, Quý Kiến Quân làm sao thì họ làm y chang như vậy!

Nhưng cũng chỉ có hai nhà thôi, còn lại thì không ai g.i.ế.c cả.

Nói đùa, hiện tại đang nuôi heo để lấy thịt, g.i.ế.c thì chẳng phải tiếc lắm sao?

Lúc thấy nhà chú ba g.i.ế.c heo thì Vân Lệ Lệ đã gọi điện thoại ngay cho mẹ cô, lúc trước khi Tô Đan Hồng có nhắc thì cô đã từng nói qua một lần rồi, đây là lân gọi thứ hai, vẫn nhắc mẹ cô mổ heo.

Nhưng mà lần này mẹ cô để cho anh cô trực tiếp nghe điện thoại.

"Anh cả, em nói với anh, chú ba nhà em ngày mai đã g.i.ế.c heo rồi, g.i.ế.c hết mười con heo, chú ấy đoán giá sẽ giảm, anh cùng anh ba mau g.i.ế.c heo luôn đi!" Vân Lệ Lệ nói.

Cô vô cùng tin tưởng con mắt của chú ba, sản nghiệp nhiều như vậy đều là do một tay chú ấy kiếm ra được đấy, chẳng lẽ không coi trọng được sao? "Hiện tại giá thịt heo đã giảm một ít rồi, bây giờ mà g.i.ế.c thì lỗ nhiều lắm." Anh cả Vân nói như vậy.

Anh cả, anh nghe theo chú ba nhà em sẽ không sai đâu, tranh thủ thời gian bán đi đi, nhiều người cũng nghĩ như anh vậy, đến lúc đó trên thị trường toàn là thịt heo, anh nghĩ xem, giá thịt heo có thể cao tới đâu? Bây giờ anh g.i.ế.c thì còn có thể kiếm một ít tiền, nếu như không giết, đến lúc đó sẽ càng lỗ nhiều!" Vân Lệ Lệ nói.

Trước khi nghe điện thoại thì anh cả Vân tính nói vê sau đừng gọi điện thoại tới nói g.i.ế.c heo nữa, nhưng sau khi nghe điện thoại xong thì có chút do dự. Chú ba nhà thông gia năm ngoái kiếm được nhiều tiền như vậy, cũng phải một, hai vạn, năm nay lại chỉ nuôi mười con heo, hiện tại còn g.i.ế.c hết, chẳng lẽ có chút đầu mối gì sao?

Anh cả Vân về nói lại thì chị dâu cả Vân cũng do dự.

Chan chờ một chút là đã qua bốn, năm ngày, trong mấy ngày này, giá thịt heo lại giảm, chỉ là hàng tương đối ít, Thành phố Giang Thủy bên này vẫn là một đồng sáu, một đồng bảy.

Nếu bây giờ mổ heo thì vất vả hơn nửa năm, sau khi trừ tiên vốn thì tối đa cũng chỉ kiếm được một trăm đồng.

"Nếu không chúng ta liều mạng, không g.i.ế.c luôn?" Chị dâu cả Vân cắn răng nói.

"Không, phải giết!" Anh cả Vân quả quyết lắc đầu.

Anh tưởng tượng nếu cuối năm giá thịt heo chỉ còn từ một đồng trở xuống, thì ngay cả tiền vốn cũng không còn, đến lúc đó thật sự là muốn táng gia bại sản! Anh không chỉ muốn giết, anh còn đi tìm em trai mình để cùng giết.

“Anh cả, anh ngốc hả, giờ heo đang nuôi thịt, anh lại muốn đi g.i.ế.c heo?" Anh ba Vân không vui nói.

Anh cả Vân liền nói chuyện Vân Lệ Lệ gọi điện thoại về, anh ba Vân khoát tay: "Muốn g.i.ế.c thì anh g.i.ế.c đi, em không giết!"

Thế là chỉ có anh cả Vân g.i.ế.c heo, sau khi tính toán, trừ đi những chi phí khác thì kiếm lời được hơn một trăm đồng, khoản thu này cũng ít, dù sao thì anh cũng không có nhiều heo.

Nhưng mà không biết tại sao, sau khi g.i.ế.c heo xong thì trong lòng anh hạ quyết tâm.

Đem hai trăm năm mươi đồng tiên vốn trả cho cha mẹ Vân, trước đây là do hai ông bà cho anh làm tiền vốn, hiện tại coi như là trả lại.

Trước đây, chị dâu cả Vân mỗi ngày đều phải bận rộn chăm heo, ghét bo cái này cái kia, hiện tại không cân nuôi heo nữa thì lại rảnh rỗi, nói: "Giờ anh muốn làm gì?”

Anh nghe Vân Vân nói, tiền lương chú ba bên kia phát một tháng bốn mươi đồng.' Anh cả Vân nói như vậy.

"Anh muốn về nông thôn làm?" Chị dâu cả Vân liên nói.

Nông thôn thì làm sao, anh thấy nông thôn cũng không kém hơn so với ở đây!" Anh cả Vân tức giận nói: “Anh tính đi qua xem một chút, nếu được thì đón em qua, mấy đứa nhỏ thì ở lại đây với cha mẹ..

"Vậy anh gọi cho em chồng trước đi." Chị dâu cả Vân nói. Trong lòng thâm may mắn, mặc dù trước đó có bày sắc mặt với cô em chông nhưng vẫn chưa vạch mặt, nếu không thì không biết bây giờ phải nhờ cậy thế nào?

Lúc Vân Lệ Lệ nhận điện thoại thì cũng có chút râu rĩ, anh cả cô g.i.ế.c heo là chuyện tốt, nhưng anh cả muốn qua bên này làm việc cho chú ba thì...

"Em về hỏi đã, nhưng mà anh đừng hy vọng nhiều, bên này đã có đầy người rồi." Vân Lệ Lệ nói. "Được, em đi hỏi đi." Anh cả Vân nói.

Vân Lệ Lệ vô cùng ngượng ngùng, nhưng bây giờ anh cả đúng là không có việc làm, anh cả cô kết hôn sớm, đã sinh ba đứa rồi, lúc đó còn chưa có kế hoạch hóa gia đình, hai trai một gái, hiện tại cũng đều đi học nên áp lực không nhỏ.

Thế nên, Vân Lệ Lệ tới nói chuyện với Tô Đan Hồng.

Tô Đan Hồng đương nhiên sẽ không cho câu trả lời chắc chắn, kỳ thật nếu để cô quyết định thì cô sẽ không đồng ý, cô không thích dùng người quen làm việc.

Cô đối với anh cả và chị dâu cả Vân cũng không hiểu rõ.

Nhưng từ việc Quý Kiến Văn mượn năm trăm đồng để trả cho nhà mẹ vợ thì bên kia cũng không phải là người dễ chung sống.

Nếu không sao Quý Kiến Văn lại phải đặc biệt quay về để lấy tiền trước chứ, dù gì cũng mới có nửa năm.

Nhưng cô không nói gì, chỉ nói: "Đợi Kiến Quân về, em sẽ nói với anh ấy."

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 263