Từ sau khi cô ta mang thai, anh ấy càng vui mừng hơn, việc gì cũng không cân cô ta làm, tất cả đều là anh ấy làm hết.
Cô ta cảm thấy những ngày tháng như vậy cũng không tệ lắm, bởi vì anh ấy chiều, cô ta liền càng ngày càng nóng nảy, không biết bắt đầu từ khi nào, cô ta không còn thỏa mãn nữa.
Không biết xảy ra chuyện, cô ta nhìn thấy anh ấy như vậy liên cảm thấy thật không có tiên đồ. Đàn ông như vậy cũng chỉ là hạng bình thường thôi, Quý Vân Vân cô ta gả cho anh đó chính là vinh hạnh tu tám đời của anh. Sau đó, cô ta cũng không biết vì sao lại trở nên khác đi, tất cả đều khác đi.
Cô ta cùng anh ly hôn, vốn tưởng răng cô ta chắc chắn sẽ sống tốt hơn, nhưng bây giờ nhìn xem cuộc sống này của cô ta?
Đây là cuộc sống của người sao, cô ta đang mang: thai, muốn ăn ngon một chút, nhưng tên đàn ông Chu Chí này lại mắng cô ta là đồ phá của, cô ta làm sao lại phá của, cô ta phá của khi nào?
Trước kia khi còn ở cùng Lý Trí, cô ta muốn mua cái gì muốn ăn cái gì, anh có nói qua cô ta sao? Nhưng thật ra anh vẫn luôn lải nhải như mẹ cô ta, bảo cô ta thích ăn cái gì tự mình đi mua, tiên lương của anh thì anh sẽ giữ lại một chút tiền tiêu vặt, phần còn lại sẽ đưa hết cho cô ta, còn sợ cô ta không đủ tiêu. Nhưng Chu Chí, tiền lương mỗi tháng của anh ta hơn hai mươi đồng tiên, chỉ cho cô ta mấy đồng tiên, anh ta sẽ giữ phân còn lại, có đôi khi còn tự đi ra ngoài ăn ngonl
Cùng là đàn ông, vì sao lại khác nhau lớn như vậy?
Cô ta lấy Lý Trí ra so sánh với anh ta, chẳng nhẽ cô ta lại nói sai rôi saol Quy Vân Vân cũng không dọn dẹp đống lộn xộn dưới đất mà trực tiếp trở ve phòng.
Nằm ở trên giường, trong mơ mơ màng màng, cô ta mơ thấy một giấc mơ.
Cô ta mơ thấy đứa con trong bụng cô ta rất phấn đấu, bởi vì nó là con trai, cô ta không còn bị Tô Đan Hồng phê bình nữa. Nhưng Chu Chí lại vụng trộm ở bên ngoài, anh ta qua lại với một người phụ nữ ở bên ngoài, người phụ nữ kia là một người rất ngang tàn bạo ngược, ả ta trực tiếp tới cửa tìm cô ta, nói ả ta và Chu Chí đã bên nhau nhiều năm, bảo bà thím già như cô ta cút nhanh đi, ả ta muốn don vaol
Quý Vân Vân lúc này bùng nổ luôn, cuộc sống làm lụng vất vả đã khiến cô ta hận c.h.ế.t Chu Chí, trong đêm khuya muốn trực tiếp thiến sống anh ta! Nhưng không những không thành công mà còn bị Chu Chí đánh một trận dã man, sau đó cô ta ly hôn với anh ta, mang theo con trai rời đi.
Nhưng cô ta không một xu dính túi, lại mang theo con trai, cô ta có thể làm sao bây giờ?
Vì thế cô ta đã đi bán da thịt, muốn nuôi dưỡng con trai, để sau này nó có tiên đồ, sẽ phấn đấu cho cô ta. Nhưng cuối cùng đứa con trai này báo đáp cô ta như thế nào chứ? Nói cô ta là làm di nói cô ta vô cùng ghê tởm, sau khi nó học đại học, trực tiếp không liên hệ với cô ta nữa, hoàn toàn không quan tâm cô ta.
Nửa đời sau của cô ta rất thê thảm, vô cùng thê thảm, nhưng không hề có ai thương xót cô ta. Trong mơ, Quý Vân Vân nước mắt rơi ướt hết gối, tỉnh dậy vào ngày hôm sau, cả người cô ta còn có chút mơ hồ, cô ta phân biệt không rõ đó là hiện thực, hay chỉ là cảnh trong mơ. Nhưng giấc mơ lần này, cô ta giống như bị bóng đè, một đoạn thời gian tiếp đó, cô ta cũng thường xuyên mơ thấy những cảnh này, cả người đều hốt hoảng.
Thấy cô ta như vậy, Chu Chí cũng không cãi nhau với cô ta, lo lắng cô ta làm mất con anh ta, anh ta từng có con trai, nhưng không biết bị mẹ nó mang đi nơi nào rôi, có cũng như không có.
"Không đúng, cảnh trong mơ không phải như thế, anh ba mình không có vườn trái cây, cũng không có trại gà, cửa hàng cũng không có, anh ấy cái gì cũng không có, hắn chính là một người nông dân kiếm ăn từ ruộng, sinh đứa con trai cũng không tiền đồ gì... "Tô Đan Hồng cũng không phải dạng hồ ly tinh như bây giờ, người phụ nữ thô tục này, thích nhất là tính toán chi li, đồ gì cũng đừng hy vọng có thể từ tay cô ta lấy ra..."
Anh tư và chị dâu tư mình, bọn họ không phải bị khoản vay mua nhà đè ép cả đời sao, bọn họ đời này làm sao lại nhanh như vậy đã trả xong rồi?"
Con có Yên Nhi, Yên Nhi không phải lúc còn rất nhỏ bị bệnh đã c.h.ế.t rồi sao, nó làm sao lại sống sót được? Đời trước Yên Nhi cũng không được ôm trở về nuôi mà, chị dâu tư còn phải từ chức ở nhà chăm sóc nó..." Trong phòng, Quý Vân Van lẩm bẩm nói nhỏ, biểu tình hoảng hốt, bộ dạng kia, nhìn vô cùng khủng bố.
Chu Chí cũng không rảnh phản ứng cô ta, nhưng là không có cách nào khác, đã khá lâu cô ta không ăn cái gì roi "Đây là mì, cô ăn đi!”
Quý Vân Vân giống như cái xác không hồn, liên ăn mỳ, sau đó tiếp tục trở lại trên giường lầm bâm lầu bâu.
"Người phụ nữ này có phải điên rồi không?!" Chu Chí mắng.
Thời gian nhoáng một cái, đã là cuối tháng 11 âm lịch, lúc dậy vào buổi sáng, trời cũng rất lạnh, còn có mảnh vụn băng. Quy Vân Vân duy trì loại trạng thái này suốt một tháng, khi Chu Chí nhịn không được mà tiếc tiên, mang cô ta đi bệnh viện khám, Quý Vân Vân khôi phục bình thường.
Chỉ là trong ánh mắt cô ta, Chu Chí nhìn thấy, đó là một loại chán ghét sâu sắc.
Nhưng Chu Chí mặc kệ, dù chán ghét như nào thì bây giờ cũng là người phụ nữ của anh ta, trong bụng còn có con của anh ta, Quy Vân Vân cô ta cũng không thể lật trời.
Hôm nay cơm nước xong, Chu Chí liên ra ngoài, hôm nay nghỉ không cần đi làm, nhưng trong một tháng Quý Vân Vân nhiễm bệnh này, anh ta đã vụng trộm với một người phụ nữ khác, gần đây đang trong giai đoạn hâm nóng rồi.
Đây còn không phải sao, hai người liên gặp nhau, sau đó tìm một nơi không người, trực tiếp liền lén lút làm những chuyện không thể miêu tả được.
"Đôi cẩu nam nữ bọn mày!" Nhưng một âm thanh đột nhiên vang lên, làm hai người đang tiếp xúc thân thể nóng bỏng bọn họ sợ đến giật b.ắ.n mình. Quý Vân Vân cầm một cây chổi, liên dùng sức chụp vào trên người hai người bọn họ, bi kịch đời trước của cô ta, chính là bị tên đàn ông khốn Chu Chí này và người phụ nữ khốn này làm hại!
Quy Vân Vân như bị điên, dùng sức đánh bọn họ, động tính lớn như này dẫn tới không ít người vây xem, có vài người một lát liên nhận ra.
Ai da, đây không phải hai vợ chông Chu Chí sao, xảy ra chuyện gì vậy?”
"Không phải rõ ràng rồi sao, Chu Chí đưa người tình của anh ta ra ngoài làm loạn, bị vợ anh ta bắt được tại chỗi"
"Khủng khiếp như vậy? Người phụ nữ nào lại không biết xấu hổ như vậy, lại đi làm giày rách!” Quy Vân Vân, cô một vừa hai phải thôi!" Chu Chí mặc quân xong, bắt lấy cây chổi tức giận nói!
"Chu Chí, anh được lắm” Quý Vân Vân âm trâm nhìn chằm chằm Chu Chí nói, ánh mắt này làm Chu Chí có chút sợ hãi, anh ta cảm thấy người phụ nữ này đúng là điên rồi, khó trách anh ta cảm thấy thời gian này cô ta không thích hợp, hoá ra là biết chuyện này của anh ta.
"Có nói cái gì thì trở vê rồi nói!" Chu Chí nâng người phụ nữ kia dậy, nói. "Trở về nói cái gì? Chu Chí, Quý Vân Vân tôi với anh xem như đã chấm dứt quan hệ, người phụ nữ này ở nhà máy bị mười mấy người đàn ông ngủ qua, anh muốn thì hãy cùng cô ta đi đi, chỉ là chú ý, sau khi ở cùng cô ta, anh phải chú ý xem trên đầu mình có bị đội nón xanh không đấy!" Quý Vân Vân cười lạnh nói, duỗi tay đòi tiên: "Đưa tiền ra đây!"
"Không co Chu Chí liên nói. "Chu Chí, anh cho cô ta, cho cô ta roi sẽ chấm dứt quan hệ với cô ta, sau này không còn bị người phụ nữ điên này quấn lên nữa!" Người phụ nữ cạnh anh ta cắn răng mắng. "Cô muốn bao nhiêu!" Chu Chí lúc này mới nói.