trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 298

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Gã có thể trêu chọc Quý Vân Vân đã có chồng thì chắc chắn sẽ ra ngoài trêu chọc người phụ nữ khác, chỉ là không ngờ Quý Vân Vân ly hôn nhanh như vậy. Lại còn rất kiên quyết.

Nhưng đã quá muộn, bất kể là nhà họ Lý bên kia hay nhà Lão Quý bên này, không có mấy người chấp nhận cô ta một lân nữa.

Cuộc đời mà, đối với đàn ông không trong sạch còn có câu lãng tử quay đầu quý hơn vàng chứ đối với phụ nữ thì làm gì có. Cũng không quan tâm bây giờ Quý Vân Vân đi đâu, lúc này đã sắp bước vào cuối năm, Quý Kiến Quân vô cùng bận rộn, còn không qua chỗ Quý Kiến Văn hỏi một tiếng.

Ăn cơm tối xong, anh còn đặc biệt đến đập chứa nước xem. Hiện tại mỗi ngày phải vớt không ít cá từ đập chứa nước lên bán, hơn nữa giá bán cá rất tốt, đây là một dự án lớn trong nguồn thu nhập của Quý Kiến Quân, đương nhiên anh coi trọng nó.

Hôm nay Quý Kiến Quân đã tuyển một một người dân trong thôn qua lời giới thiệu của trưởng thôn, tên là Quý Đại Dũng, cũng là bên phòng lớn nhà Lão Quý bọn họ.

Năm nay hơn ba mươi, tách ra sống một mình, trong nhà cũng sinh được một cô con gái lên bốn tuổi, chơi khá hợp với Te Tà. Nhưng Quý Kiến Quân cũng không nghĩ tới người này, là trưởng thôn đã giới thiệu cho anh.

Anh mua một ít lá trà ở Thành phố Đại Học bên kia, anh thích uống trà, cha Quý và bác cả Quý cũng thích, anh mua vê khá nhiều nên đưa một chút đến cho trưởng thôn, đều là trà tốt. Khi đang nói chuyện phiếm với trưởng thôn, sau đó trưởng thôn nói: "Nếu cậu thiếu nhân lực thì đi hỏi Quý Đại Dũng thử, xem cậu ta có đi không, trước kia tôi trong đội xuống sông vớt cá, cậu ta phụ trách g.i.ế.c cá, nhưng lúc ấy cậu ta mới ngoài hai mươi, bây giờ đã hơn ba mươi rôi, không biết kỹ thuật xắt rau có bị mai không không.

Quý Kiến Quân liên tới hỏi Quý Đại Dũng.

Quý Đại Dũng và Quý Kiến Quân là bạn cùng lứa tuổi, chỉ là trước kia hai người từng gây gổ, đánh nhau dữ dội, lúc ấy Quý Kiến Quân đập vỡ đầu anh ta, mẹ Quý phải bồi thường một túi đường đỏ cực kỳ đắt đỏ vào khi ấy, có cả nửa rổ trứng gà. Nhưng đây đã là chuyện lúc mười mấy tuổi, bây giờ đã bao nhiêu năm trồi qua, ai còn quan tâm đến chuyện đó nữa.

Quý Kiến Quân tới liên hỏi: "Bên thành phố Đại Học tôi còn thiếu người g.i.ế.c cá, làm công ngắn hạn, đêm 30 là có thể trở về theo xe của bọn Trư Mao, anh làm không?”

Làm chứ! Quý Đại Dũng vừa nghe có chuyện tốt này, không he do dự nói.

Vì thế, Quý Kiến Quân để anh ta ngồi xe của bọn Tô Trư Mao đi qua thành phố Đại Học.

Đồ ăn do Tôn Đại Sơn mang đến, ngủ là ngủ ở mặt tiền cửa hàng, không có vấn đề gì, kể từ sau ngày này, Quý Kiến Quân đã tăng lượng cá mang qua thành phố Đại Học.

Dùng xe tải trọng lớn chở những hàng hóa khác qua, xe tải phẳng chở đầy cá.

Trên cơ bản cá buổi sáng mua được từ tối hôm trước rất nhiều, chỉ là bán hết sạch toàn bộ không còn một mảnh.

Quý Đại Dũng phụ trách g.i.ế.c cá, việc lấy tiên với thối liên lẻ gì đó, không cân đến anh ta, hơn nữa anh ta phụ trách g.i.ế.c cá đã g.i.ế.c đến chóng cả mặt, tên này được lắm, sớm biết Quý Kiến Quân kia bản bĩnh không nhỏ, chắc chắn kinh doanh rất tốt, nhưng không ngờ việc kinh doanh ở thành phố Đại Học bên này tốt như vậy!

Quý Đại Dũng bị sắp xếp đến cửa hàng Tôn Đại Sơn, chỉ cân là khách quen đều sẽ tới đây mua cá, chị cả Hà bên kia không bán, chỉ có chị cả Hà và cháu trai nhà mẹ đẻ của chị cả Hà, không lo liêu được quá nhiều việc, nhưng sẽ lấy một ít cá đã xử lý xong đặt trong tủ lạnh bán, việc kinh doanh cũng rất tốt.

Nhưng bên chỗ Tôn Đại Sơn có nhiều nhân lực hơn, bởi vì có cha mẹ Tôn hỗ trợ.

Hai ông bà tính tiên lương một người, nhưng hai ông bà vẫn còn cường tráng, làm được rất nhiều việc.

Ví dụ như mẹ Tôn thối tiền lẻ khi mua cá, cha Tôn phụ trách cân cá.

Đặc biệt là vào những giờ cao điểm buổi sáng và buổi chiều, hệt như một cuộc chiến lớn. Quý Kiến Quân mang rất nhiều cá tới, lợi nhuận đương nhiên cao hơn nhiều, bận rộn đến tận 20thang chap am lich.

Trời lúc này thật sự rất lạnh, lúc thức dậy vào buổi sáng, trên mặt đất ẩm ướt bị bao phủ bởi một lớp băng dày.

Mà hôm nay, Quý Kiến Quân tuyên bố g.i.ế.c heo.

Heo vẫn là nhờ người bán thịt heo Lý tới giết, tuy hai nhà không còn là thông gia, nhưng bởi vì Lý Trí thường xuyên ôm Viện Viện tới thăm cha mẹ Quý nên thật ra quan hệ giữa hai nhà cũng không tệ lắm.

Lúc nghỉ he bận rộn, Quý Kiến Quân cũng gọi Lý Trí tới lấy hai quả dưa hấu lớn, coi như tăng tình cảm. Đâu tháng mười, mẹ Lý Trí là thím Lý còn mang một ít hạt mè mình phơi nắng tới, đặc biệt lên núi trò chuyện với mẹ Quý hơn nửa ngày mới xuống núi.

Quan hệ hai nhà vẫn khá tốt, Quý Kiến Quân đương nhiên sẽ không khách sáo, gọi người bán thịt heo Lý tới.

Người bán thịt heo Lý cũng không để ý những cái đó, dù sao đây cũng là nghề nghiệp của ông ấy.

Hơn nữa ông ấy cũng thèm đầu heo thịt Quý Kiến Quân nuôi, hương vị nhắm rượu cực kỳ thơm ngon, thơm hơn đầu heo những nhà khác nhiều. Cho nên g.i.ế.c heo cho Quý Kiến Quân, người bán thịt heo Lý liên nói: " Tôi không tính tiên, cũng không cần những thứ khác, g.i.ế.c heo xong cậu cho tôi lấy một cái cái đầu heo."

"Được." Quý Kiến Quân trực tiếp đồng ý.

Ba mươi lăm con heo chia ra g.i.ế.c mổ trong bảy ngày là xong hết, giá thịt heo năm nay vẫn rất ổn định, mặc dù không cao như năm kia nhưng cũng không thấp như năm ngoái, giá thịt heo năm nay coi như ổn định, khoảng hai khối một miếng.

Giá này không coi là cao, bởi tiên công của mọi người đều tăng lên khá nhiều, nhưng cũng không coi là thấp, xem như tạm được.

Bởi vì nuôi tốt, heo chưa bao giờ bị bỏ đói, cho nên heo của Quý Kiến Quân thật sự rất béo, con béo nhất cũng gân 320 cân, những con khác tuy không phát triển tốt bằng con này, nhưng cũng đều hơn 300 cân cả.

Một số người trong thôn nuôi heo, có thể nặng tới 200 cân đã là nhieul

Có vài người còn đến học hỏi Quý Kiến Quân, Quý Kiến Quân tỏ vẻ bối rối: "Bác cả tôi nuôi cho tôi đấy chứ, tôi nào hiểu những phương pháp này?”

Thấy anh như vậy, đoàn người cũng phải nghẹn họng.

Nhưng nghĩ kỹ lại thì hình như đúng là vậy thật, Quý Kiến Quân là ông chủ, làm gì có khả năng nuôi heo, đều bác cả anh nuôi. Bác cả Quý bị xin học hỏi, ông ấy liền cười: "Nào có phương pháp gì, chẳng phải đều ăn sao? Cho chúng nó ăn, chúng nó sẽ có thịt.

Tuy bác cả Quý rất bận rộn, nuôi ba mươi con heo cũng không phải công việc dễ dàng gì, dù có bọn Dương Ái Sâm hỗ trợ nhưng cũng chẳng thấy rảnh rỗi được ngày nào.

Cho nên lâu rồi bác cả Quý chưa xuống núi, người trong thôn lâu không gặp ông ấy, lúc bấy giờ mới phát hiện, hình như bác cả Quý chẳng già hơn trước là mấy, vả lại còn béo trắng hơn một chút?

Đối với điểm này, Quý Kiến Quân từng nói qua với em trai anh Quý Kiến Hà.

Bây giờ Quý Kiến Hà phụ trách không ít việc, cũng vô cùng bận bịu, nhưng mỗi tháng bác cả Quý đều đưa anh ta tiền, bảo anh ta mang vê cho mẹ.

"Không biết bây giờ cha ăn uống tốt thế nào, ăn chung với chú hai thím hai, lần trước em qua đã thấy rồi, có trứng có thịt có cả canh, ăn như vậy có thể không khỏe chắc?” Quý Kiến Hà sắp thèm nhỏ dãi, thế mà không chia cho anh ta.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 298