trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 310

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Ngoài thu nhập ổn định của đàn ông trong nhà, công việc đồng áo cũng do một tay cô ấy làm. Trên cơ bản công việc trong nhà đều do các cô ấy làm, cũng nhờ có các cô cho nên phiền tiền lương của đàn ông trong nhà có thể tiết kiệm kha khá, phải không, tích góp tích cóp, ngay cả nhà đều sửa sang lại. Điểm này, vợ Quý Kiến Hà, Tô Quyên so ra kém.

Bây giờ Tô quyên đang chăm sóc con, mấy ngày trước Đường Tuế mới nghe nói, cô ta và mẹ chông cãi nhau một trận, âm ï cực kỳ gay gắt.

Nguyên nhân là mẹ chồng cô ta, cũng chính là bác gái Lý không quen nhìn cô ta ra vẻ bà chủ. Nói cô ta không có số giàu sang nhưng lại có bệnh nhà giàu!

Bây giờ Tô quyên đã tách nhà, cô ta đương nhiên không vui khi bị bà ấy nói, trực tiếp mắng luôn.

Phải biết rằng lúc Tô Quyên ở cữ, bác gái Lý không đi một bước, vẫn là nhà mẹ đẻ cô ta tới chăm sóc, nhưng rõ ràng Tô Quyên đã ghi hận bác gái lý, vốn dĩ đã chẳng có hiếu gì với bà ấy, vê sau lại càng hừng hòng cô ta đưa cho nửa đồng tiền.

Chỉ có điều đây là chuyện nhà người ta, cô nghe nhưng chưa bao giờ quan tâm.

Bác gái Lý này, cũng chả phải người tốt đẹp gì.

Trò chuyện với Vương Hồng Hoa một hồi, Đường Tuế không quấy ray cô ấy nữa, bây giờ ánh mặt trời không nhỏ.

Vương Hồng Hoa cho cô một cây bắp cải, Đường Tuế cũng không quá khách sáo với cô ấy, nhận lấy, giữa trưa ăn cơm bắp cải.

Cô cắt nhỏ bắp cải và xào chín, thị heo cũng được cắt sợi mỏng roi xào chung với hành, còn có trứng gà, sau khi xào hết đống nguyên liệu xong, lại cho cơm vào đảo đều, thành bữa cơm thơm ngào ngạt.

Sau đó lại nấu ít cháo thịt nạc bách hợp cho Viện Viện và Tường Tường còn nhỏ, còn có một nồi canh trứng rong biển, thế là xong việc.

Mặc dù bữa trưa đơn giản, nhưng ngay cả Quý Kiến Quân ăn vào cũng cực kỳ thỏa mãn. Nhân Nhân và Te Tê cũng vậy, đều khen đồ ăn cực kỳ ngon. Viện Viện và Tường Tường hai đứa uống cháo cũng rất hài lòng.

Thời gian này tương đối bận, Quý Kiến Quân cũng nhiều việc, nhưng bây giờ anh bắt đầu có ý thức giữ gìn sức khỏe, phải ngủ trưa một giấc, mấy năm trước Đường Tuế phải bắt anh ngủ anh mới ngủ, bây giờ đã rất tự giác, vừa đến giờ là đưa mấy đứa Nhân Nhân đi ngủ.

Bây giờ có thêm cả Viện Viện. Tuy trong nhà có thêm Viện Viện nhưng cô bé được giáo dục rất tốt, không quấy phá chút nào, chỉ cần cho cô bé chơi, cô bé có thể chơi một mình cả ngày, muốn đi tiểu gì đó cũng tự nói.

Chỉ có điều mới bắt đầu hai ngày, vê sau sáng sớm cô bé đều tự mình lên núi, hiện tại nhieu trai cay ngon tren nui deu bắt đầu chín lần lượt, trên cơ bản đều sống trên núi, chỉ xuống dưới ăn một bữa cơm, ngủ một giấc.

Những ngày tháng như này rõ ràng Viện Viện rất thích và cũng rất thích ứng, bà cô bé là thím Lý lo co bé không thích ứng được nên còn đặc biệt tới xem qua.

Vừa thấy liên phát hiện cháu gái hồi trước gau ốm như khỉ, giờ béo tròn mượt mà hơn nhiều, nhưng điều quan trọng là, mới một thời gian ngắn mà cô bé linh hoạt hơn rất nhiều.

Bà ta cười hỏi cô bé có muốn về nhà bà không, Viện Viện đều thẳng thắn lắc đầu tỏ vẻ cô bé muốn ở lại chỗ cậu mợ, còn hơi sợ bà cô bé đưa vê.

Mẹ Quý cho cô bé vẽ tranh cùng Nhân Nhân, cười nói với thím Ly Con nhóc này bây giờ chơi trên núi vui lắm, ăn cơm với cậu mợ nó, ngủ dưới chân núi, ban ngày lên núi chơi, nhưng mà bà đừng lo, nhà thằng ba chăm sóc Viện Viện rất tốt."

"Mợ ba con bé là đứa biết nuôi trẻ con." Ngay cả thím Lý cũng phải phục khả năng nuôi con của Đường Tuế.

Nhìn ba đứa con của cô, thằng cả lớn tuổi nhất, bây giờ không đi học thì cả ngày ôm sách đọc, cam cọ màu vẽ tranh, đã vậy còn không phải vẽ lung tung, ba ta liếc mắt một cái là nhìn ra nó đang vẽ cái gì.

Nhưng bây giờ Viện Viện còn nhỏ, dùng mấy thứ này lãng phí đồ lắm." Thím Lý nói.

Cai này không có gì, Lý Trí đưa phí sinh hoạt lại đây, đủ để Viện Viện mua. Mẹ Quý nói.

Thím Lý không nói gì nữa.

Cuối tuân Lý Trí vê quê cũng tới thăm con gái bên này trước tiên.

Lúc anh ấy tới đã là chạng vạng, đúng vào thời gian cơm chiều, đám người đã ăn cơm.

Nhưng Quý Kiến Quân vẫn đem thêm bát đũa ra cho anh ấy, Lý Trí vội vàng gặp con gái, nhưng lại không để ý thời gian này, hơi ngại, anh đã quên bên này ăn khá sớm.

Nhưng anh ấy không từ chối, ăn một bát cơm xong rồi đi đút cho Viện Viện.

"Viện Viện có thể tự ăn, em không cần đút cho con bé." Quý Kiến Quân nói.

Viện Viện đúng là có thể tự mình ăn, còn ăn rất tốt, sẽ không làm đổ cháo ra, hơn nữa rõ ràng cô bé rất thích ăn món cháo này, tự thổi một ngụm ăn một ngụm, bộ dạng nhỏ đáng yêu, khiến Lý Trí nhìn đến nỗi hốc mắt đã hơi ươn ướt. Cơm nước xong xuôi, Lý Trí phải đưa Viện Viện về.

Nhưng Viện Viện không vui. "Dượng, dượng để Viện Viện ở lại đi, mai dượng lại đến thăm em ay Gần đây Nhân Nhân vẫn luôn vẽ tranh cùng Viện Viện, tình cảm rất tốt, thấy Viện Viện không vui, thằng bé liền nói. Được. Lý Trí cũng nhận ra con gái không muốn rời đi, hơi bất đắc dĩ, nhưng cũng rất yên âm. Con gái muốn ở lại, vậy chứng minh là con bé ở đây thật sự rất vui vẻ.

Thấy cha cô bé không đưa cô bé đi, lúc này Viện Viện mới vui mừng. Cuộc sống như vậy vốn không tôi, nhưng không biết Quý Vân Vân nghe nói từ đâu rằng Viện Viện ở bên này, ngày hôm sau Lý Trí nghỉ, cô ta liên trực tiếp tìm tới.

Viện Viện và Nhân Nhân di lên núi, Đường Tuế mở cửa.

"Chị dâu ba." Nhìn thấy Đường Tuế, Quý Vân Vân gọi, sau đó bắt đầu ngó vào trong.

"Cô có chuyện gì?" Đường Tuế đánh giá cô ta hỏi.

Không thể không nói, Quý Vân Vân tự mình ra ngoài gây dựng sự nghiệp này ăn mặc hết sức thời thượng, toàn thân đều là mùi thơm ngào ngạt, kiểu tóc cũng là kiểu thịnh hành nhất hiện nay, trên mặt trang điểm, dưới chân đi một đôi giày cao gót, là một người phụ nữ cực kỳ thời thượng.

Thật ra Đường Tuế hơi không hiểu, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Quý Vân Vân đã thay đổi lớn thư vậy?

Người đàn ông kia mang cho cô ta thay đổi nhiều vậy ư?

"Chị dâu ba, chị nhìn này, đây là giày cao gót em mang đến cho chị, rất thời trang, bên Thượng Hải mới có bán, nhìn cả thị trấn ta, cũng chỉ có cửa hàng em là bán, còn có túi xách này, đây cũng ở Thượng Hải, da thật, cao cấp lắm." Quý Vân Vân nghĩ tới, đưa đồ trong tay cho cô.

Sắc mặt Đường Tuế nhàn nhạt, nói: 'Mấy thứ này tôi đều không dùng được, cô mang về đi thôi, có chuyện gì thì nói thẳng."

"Chị dâu ba, em biết đời này chị phát đạt, nhưng chị cũng đừng khinh người thế chứ?" Quý Vân Vân trực tiếp thu sắc mặt, nhàn nhạt nhìn cô nói.

Không biết đời này xảy ra chuyện gì, Yên Nhi không bị bệnh rồi qua đời, cơ thể cha mẹ cô ta cũng còn rất khỏe mạnh, ngay cả anh ba cô ta cũng thay đổi vẻ nghèo kiết hủ hậu kiếp trước, điều kiện trong nhà trở nên tốt như vậy. Kéo theo người đàn bà Đường Tuế này, đều dùng lỗ mũi nhìn người.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 310