trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 333

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Nghe mẹ mình nói xong, Quý

Vân Vân cũng tức giận.

Gần đây, cô ta rất tự tin, bởi vì

cô ta đã kiếm được tiền, hơn

nữa còn kiếm được không ít.

Không phải bộ dạng nghèo túng

như lúc trước, khi mới ly hôn với

Chu Chí, hiện tại cô ta không

cần nhìn sắc mặt ai nữal

Năm nay, cô ta cũng định về

nhà ăn bữa cơm tất niên, nhưng

Tô Đan Hồng không chịu nói

giúp dù chỉ một lời dẫn đến cô

ta vẫn không thể về.

Quý Vân Vân cô ta muốn trở về nhà họ Quý, còn phải nhìn sắc mặt của Tô Đan Hồng saol

Còn có anh ba cô ta, trước đây trông có vẻ hiếu thảo, bây giờ quả nhiên bị người phụ nữ Tô Đan Hồng kia mê hoặc đến thần hồn điên đảo, ngay cả mẹ ruột của mình cũng bất hiếu như thết Vì thế, Quý Vân Vân lập tức tìm tới cửa.

Lúc cô ta tìm tới cửa, Tô Đan Hồng đang đút cho Tường Tường ăn điểm tâm súp thịt, bây giờ trời vẫn còn hơi lạnh, Tường Tường mặc có hơi nhiều, đôi mắt phượng to tròn kết hợp với vẻ ngoài tròn trịa và chúm chím của nó, nhìn vào vô cùng đáng yêu. “Anh cả con muốn học tập, anh hai con lại là đứa nghịch ngợm, hiện tại bên cạnh mẹ cũng chỉ có con." Tô Đan Hồng nói.

Trong lòng cô cũng có chút cảm khái, quả nhiên vẫn nên sinh con gái, nhìn những đứa con trai này, lúc này mới lớn cỡ đó mà đứa nào cũng không có nhà.

Chỉ vừa nghĩ đến đó, Quý Vân Vân liên đến gõ cửa.

Tô Đan Hồng lập tức nói: “Ai vậy?”

"Là tôi.' Quý Vân Vân nói.

Tô Đan Hồng nhíu mày, đút Tường Tường ăn xong, lúc này mới ung dung tới mở cửa. Quý Vân Vân giễu cợt nhìn cô: "Trước đây còn tưởng rằng cô thật sự thay đổi tốt hơn rồi, thật không ngờ cô đúng là càng ngày càng có bản lĩnh, lại dám xúi giục anh ba tôi làm trái y mẹ tôi như thết"

"Cô cũng quá coi trọng tôi rồi, tôi còn không có cái bản lĩnh kia, hơn nữa nếu nói đến bản lĩnh, tôi e rằng còn không bằng một phân vạn Quý Vân Vân cô, cô cùng người khác ngoại tình thế mà vẫn còn mặt mũi trở vê thôn, cô không biết là người trong thôn ở sau lưng cô nói cô thế nào đâu nhỉ? Làm sao mà cô vẫn còn mặt mũi quay về thế?" Tô Đan Hồng nhàn nhạt nói.

"Chuyện của tôi còn không cân cô lo!" Quý Vân Vân u ám nói. "Chuyện của tôi, lại cần cô lo sao?" Tô Đan Hồng cười lạnh nói.

"Chẳng qua là dựa vào anh ba tôi kiếm sống, không có anh ba tôi, Tô Đan Hồng cô tính là cái quái gì chứ? Cô cho rằng bản thân mình giỏi lắm al Quý Vân Vân lạnh lùng nói.

Cô ta cho rằng đây là đ.â.m vào vết sẹo của Tô Đan Hồng. Nhưng Tô Đan Hồng thật không coi trọng lời này, cười ha hả nói: "Chính là gọi mẹ cô, gọi cha cô, gọi anh cả anh hai cô, thậm chí là anh tư cô đến thì cũng không có ai dám nói những lời không có đầu óc như vậy. Quý Vân Vân à, tôi nói cho cô biết, nếu không có Tô Đan Hồng tôi, Kiến Quân nhà tôi thật đúng là không có quang cảnh như bây giờ, Kiến Quân nhà tôi thì không nói, không có Tô Đan Hồng tôi, cha mẹ cô, bao gồm cả anh tư cô, anh cả và anh hai cô, hiện tại thật là không biết đang làm cái gì, bây giờ cô đến trước mặt tôi nói tôi dựa vào Kiến Quân nhà tôi kiếm cơm? Trước khi nói những lời này, trước tiên làm lại não của mình đi đã, rốt cuộc ai đang dựa vào ai kiếm cơm!"

"Lúc trước Quý Kiến Văn, Vân Lệ Le câm năm trăm đồng của cha mẹ cô đi mua nhà, Phùng Phương Phương, Quý Mẫu Đơn đến gây rối trong dịp năm mới, là ai lấy tiên ra?"

"Lúc trước vườn cây ăn quả được chuyển sang tên nhà tôi, vườn cây ăn quả trên núi là ai bỏ tiền mua vê?!"

"Còn có quản lý sau này, lại là ai bỏ tiền ra thuê!"

Luc trước, cha cô mẹ cô mệt gần c.h.ế.t cũng không gây dựng được vườn cây ăn quả, nếu không phải tôi, cô cho rằng vườn cây ăn quả này có thể có được thành quả như hôm nay sao? Nhất là mẹ cô, đừng tưởng rằng tôi hiếu thuận thì cho rằng tôi dễ bắt nạt, con gái nhà họ Tô tôi, cũng không phải quả hông mềm! Bà ấy nếu không tử tế vậy thì đừng trách tôi bất hiếu!"

Liên tiếp nói xong, Tô Đan Hồng thậm chí không thèm nhìn Quý Vân Vân thêm một cái, trực tiếp đóng cửa lại.

Quy Vân Vân không chen vào được lời nào, tức giận đến mức mặt mũi đen lại.

Vốn di cô ta còn nghi ngờ Tô Đan Hồng có phải bị người nào đó nhập vào hay không, bây giờ xem ra, chuột chù vẫn là chuột chù, sợ là cả đời này, cô cũng không thay đổi được hành vi chanh chua kial Mẹ Quý từ trong góc di ra, giờ phút này gương mặt cũng đen đến không thể đen hơn.

Nhất là câu nói cuối cùng của Tô Đan Hồng, không thể nghi ngờ là thật sự xúc phạm đến bà tai

"Mẹ, bây giờ mẹ thấy rõ bộ mặt thật của cô ta đi, uổng công mẹ còn tưởng rằng cô ta đối với mẹ tốt đến mức nào, chẳng qua trên mặt đều là làm bộ làm tịch mà thôi!" Quý Vân Vân nghiến răng nói.

Mẹ cũng không nghĩ tới, Tô Đan Hồng cô ta sau lưng lại là cái đức hạnh này!" Mẹ Quý trầm giọng nói. "Thiệt cho mẹ ở trên núi vì cô ta mệt c.h.ế.t mệt sống, cô ta lại đối với mẹ như vậy. Quy Vân Vân nói.

Mẹ Quý đen mặt không nói gì. Nghĩ mỗi ngày bà ta sáng sớm thức dậy nhặt trứng gà, thức dậy nấu cơm cho cả nhà, cuộc sống nào dễ dàng?

Nhưng không nghĩ tới ở chỗ Tô Đan Hồng, đến một lời hay ho cũng không nghe được, đây thật sự là quá khiến bà ta lạnh lòng! "Mẹ, mẹ theo con đi thị trấn ở đi, thuận tiện cũng giúp con trông cửa hàng, con rất bận rộn, hiện tại muốn thuê người tạm thời cũng không thuê được. Quý Vân Van nói.

Nhưng cha con... Mẹ Quy do dự.

"Cha con và bọn họ đều là cùng một phe, không cần lo cho ông ấy, hơn nữa cũng không có gì để nói, mẹ đi thu dọn quân áo, bây giờ hãy đi cùng conl Quy Vân Vân nói.

"Được!" Mẹ Quý gật đầu.

Vì thế mẹ Quý liên lên núi thu dọn quân áo, chỉ là vừa lên núi, lại phát hiện quân áo của mình đã được thu dọn đóng gói xong, bao gồm cả tiền của bà ta, tất cả đều ở đó.

"Từ khi biết bà và Quý Vân Vân bí mật gặp nhau, tôi đã biết sớm muộn gì cũng có một ngày như vậy, mấy thứ này bà đều mang đi đi, đi rôi, sau này cũng không cân trở vê nữa, sống cùng Quý Vân Vân là tốt rồi, trên núi nơi này, tất cả deu không cân bà lo nữa. Cha Quý nói.

Mẹ Quy không nói gì, xách theo túi đồ rời đi, còn có hơn tám trăm đồng bà ta tích góp được trong một hai năm qua, đều mang đi.

Quý Kiến Quân sau khi trở về mới biết mẹ anh cùng Quý Vân Vân đến bên thị trấn ở rồi.

Tô Đan Hồng cũng thẳng thắn, trực tiếp nói với Quý Kiến Quân chuyện Quý Vân Vân tới tìm cô, hơn nữa đem những lời cô nói với Quý Vân Vân, toàn bộ nói cho Quý Kiến Quân nghe không sai một chữ.

"Nếu mẹ anh thấu tình đạt lý, nếu như em bất hiếu vậy thì em ngay cả súc sinh cũng không bằng, nhưng nếu mẹ anh giúp con gái của bà bắt nạt em, vậy thì ngại quá, Tô Đan Hồng em tuyệt đối không phải dễ bắt nạt, em biết bà cùng Quý Vân Vân trở về, chỉ là trốn không ra, những lời kia, chính là em cố ý nói cho bà nghe." Tô Đan Hồng nói rất bình thản.

'Đừng vì những chuyện này mà ảnh hưởng đến tâm trạng, năm nay anh sẽ ôm khoảng bốn mươi con heo trở về nuôi, rất bận rộn." Quý Kiến Quân dở khóc dở cười nói.

Vợ anh ấy mà, nhìn thì nhẹ nhàng dịu dàng, nhưng tính cách này kết hợp lại, ai cũng đừng nghĩ từ chỗ cô lấy được nửa điểm tiện nghi.

"Em đối với mẹ anh không khách khí như vậy, anh không trách em sao?" Tô Đan Hồng nhìn anh nói.

"Cái này có gì đâu, bà ấy thích ở chỗ nào thì ở." Quý Kiến Quân lập tức nói.

"Đồ đạc em đã thu dọn xong rồi, hai ngày nay em muốn mang Tường Tường về nhà mẹ đẻ ở, còn lại anh tự xem mà làm đi! Tô Đan Hồng nói.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 333