trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 83

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Mấy ngày nay về, mỗi ngày anh ta đêu chạy lên núi, không chỉ lên đó giúp cha anh ta làm chút việc, mà còn lên để tán gấu với ông ấy.

Vốn anh ba của anh ta xuất ngũ vê, anh ta còn đau lòng vì anh ba, anh ta cảm thấy với năng lực của anh ba, nếu tiếp tục ở lại quân đội, chắc chắn có thể đạt được thành tựu.

Nhưng người tính không bằng trời tính, lại xảy ra chuyện này, không còn cách nào khác chỉ có thể rời khỏi.

Lúc mới đầu anh ta không biết, cũng không ai gọi điện thoại cho anh ta, đợi sau này gọi điện biết được, vườn cây ăn quả đã vực dậy rồi.

Nhưng anh ta cũng nửa tin nửa ngờ, anh ta ở thành phố Giang Thủy, ngoài lúc lên lớp, cũng thường hay ra bên ngoài, muốn nhìn xem có công việc nào không, để giới thiệu cho anh ba đi làm.

Dù sao cũng không thể để thanh niên tài giỏi, thui chột ở quê nhà được.

Năm nay lúc trở về, anh ta muốn đề xuất anh ba đến thành phố Giang Thủy mở một cửa hàng, chẳng phải anh ấy biết làm sủi cảo sao? Vậy thì đi mở một cửa hàng sủi cảo.

Cho dù là sống tạm bợ, cũng tốt hơn ở lại quê nhà.

Hôm nay quay về, lên núi xem qua, anh ta mới biết, trong điện thoại mẹ không lừa anh ta, vườn cây ăn quả của anh ba thật sự vực dậy rồi, anh ta cũng thật lòng vui mừng cho anh bai

Có một vườn cây ăn quả lớn thế này, chỉ cân quản lý cho tốt, chắc chắn sẽ tốt hơn trước. Người dân bên thành phố Giang Thủy rất nhiều, gửi qua đó bán, chắc chắn việc buôn bán sẽ không tệ.

Nghe thấy người đàn ông nhà mình nói như vậy, Vân Lệ Lệ bu môi, nói: "Vui quá nhỉ, chuyện này cũng đâu liên quan đến anh" Người đàn ông của mình đã nói được, thì tám, chín phân mười nó thật sự sẽ được.

Vẫn là Tô Đan Hồng lợi hại, lúc ăn tết trực tiếp lấy ngọn núi đó đi, bây giờ ba nhà khác chắc chắn đừng nghĩ tới lấy được thứ gì tốt từ trong tay cô, càng đừng nghĩ tới được chia cho cái gì. Quý Kiến Văn cũng không chấp nhặt với cô ta, đi vào phòng bếp xin mẹ anh ta nước nóng, thì thấy mẹ pha trà gừng đường đỏ cho mình, anh ta cười nói: "Mẹ, mẹ không cần đặc biệt pha cho con, con cũng không lạnh.'

"Từ nhỏ thân thể con vốn sợ lạnh, nên uống nhiều một chút." Mẹ Quý cười, lấy cho anh ta. Quý Kiến Văn nhận lấy trà gừng, uống một ngụm, hài lòng nói: "Mẹ à, mẹ không cân lo lắng cho anh ba nữa, con thấy vườn cây ăn quả của anh ấy thành công rồi!"

"Dù bên này của chúng ta cũng có chỗ tiêu thụ, nhưng bên thành phố Giang Thủy, con cũng rành, đến lúc đó còn cần con giúp anh ba con tìm chỗ tiêu thụ, Mẹ Quý cười nói. "Cái này không thành vấn đề, mẹ cứ yên tâm, con chắc chắn sẽ giúp anh ba!" Quý Kiến Văn VỘI nói.

Mẹ Quý cười nói: Có câu này của con mẹ yên tâm rồi, con không biết trước đây mẹ lo lắng cho anh ba con cỡ nào, vết thương trên người lớn như thế, còn có chân, đi đường khập khà khập khiễng, mẹ cũng lo nó tàn phết"

Nhắc tới lúc thằng ba mới quay vê, mẹ Quý thật sự buồn râu, đừng thấy ngoài mặt bà không nói gì, nhưng trong lòng chắc chắn lo lắng.

Những chuyện này Quý Kiến Văn đều không biết, không khỏi nói: Anh ba bị thương nghiêm trọng như thế sao? Vậy bây giờ có lưu lại nguy hiểm tiềm ẩn nào không? Có đến bệnh viện kiểm tra kĩ chưa?"

"Hồi đầu rất nghiêm trọng, lúc vê nằm trên giường cả mười ngày mới xuống giường được, nhưng con không cân lo lắng, chị dâu thứ ba của con chăm sóc anh con rất tốt, mỗi ngày bồi bổ cho nó một con gà, ngày nào cũng biến đổi đủ thứ món cho nó ăn, bị thương giống như Ở cử, sau khi vết thương đỡ bảy tám phần, người đã tăng lên mười mấy cân." Mẹ Quý cười nói.

Nói thì nói như vậy, nhưng bây giờ, bà thật lòng cảm thấy người con dâu này tốt, không hẹp hòi với con bà, nhìn Kiến Quân bây giờ, giống như chưa từng bị gì, không hề có một chút di chứng nào, điêu này chắc chắn là vì trước đây Đan Hồng bồi bổ cho anh.

Quý Kiến Văn cười: "Con cũng cảm thấy bây giờ chị dâu thứ ba đã thay đổi, hoàng toàn không giống dáng vẻ của ngày trước." "Con còn chưa đi xem cháu trai nhỏ của con, con đi xem thì biết, chắc chắn con sẽ thích, vô cùng đẹp trai, ngoài cái mũi giống anh cả con, những cái khác đều giống chị dâu thứ ba của con." Mẹ Quý cười nói. Vay hôm nào con sang xem thử." Quý Kiến Văn gật đầu nói. Ngày hôm sau, Quý Kiến Văn bế con gái sang, Quý Kiến Quân sửa chữa lưới đánh cá xong mang ra, anh mới sửa xong gân đây, định đi bắt một ít cá về làm cá viên chiên, cũng như thêm một món vào ngày tết.

"Kiến Văn em đến thật đúng lúc, hai anh em chúng ta đi thả lưới bắt một ít cá đi!" Quý Kiến Quân bắt đầu kéo thêm người.

Quý Kiến Văn mỉm cười, nói: Anh ba, anh cũng không nhìn trời hôm nay, lạnh như vậy, cá ở đâu ra? Hơn nữa, em là sang thăm cháu em. "Đi vê rôi thăm cũng vậy mà, em đưa Yên Nhi cho chị dâu một lúc là được." Quý Kiến Quân nói. "Con nhóc này sợ người lạ, em dẫn con bé về trước, đừng để lát nữa nó ồn ào khiến cháu em khóc." Quý Kiến Văn nói.

"Vậy cũng được, em di đi, anh đợi em." Quý Kiến Quân gật đầu. Quý Kiến Văn quay lại rất nhanh, hai anh em di ra bờ sông, nhìn thấy trong tay anh ba còn câm theo ấm nước, tò mò hỏi: "Anh ba, anh cầm cái gì vậy?"

Quý Kiến Quân nhướng mày, nói: "Vũ khí bắt cá bí mật.

"Mồi cá hả?" Quý Kiến Văn nói. Đợi hai anh em thả lưới xong, Quý Kiến Văn liền nhìn thấy anh ba đang đổ nước xuống nước... Quý Kiến Văn: ".." Một năm không gặp, anh ba làm việc càng ngày càng kỳ lạ, anh ta còn tưởng trong ấm nước đó là mồi cá, không ngờ đó lại là nước?

Nhưng điều khiến anh ta thấy kỳ lạ hơn, vậy mà thật sự có không ft cá bơi qua, giống như nhìn thấy đồ ngon vậy...

"Anh ba, đây là đồ chơi gì vậy, hiệu nghiệm như vậy?" Quý Kiến Văn trợn to hai mắt, thấp giọng hỏi.

Sợ dọa đám cá này, nên anh ta cố gắng hạ thấp giọng nói. "Mồi cá anh ba em chế ra đó, nhưng đã nghiền nát rồi đem hòa vào nước." Quý Kiến Quân cười.

Anh có thể nói anh đã lén lấy nước tưới hoa trong nhà kính của vợ ra sao?

Quý Kiến Văn cũng đoán là vậy, biểu cảm trên mặt kiểu quả nhiên là như vậy, hai anh em canh giữ một bên, nhìn thấy số lượng gân đủ rồi, liên thu lưới. Một mẻ lưới này có thể thu được gân mười cân cá.

Gần như có thể có bốn con trên hai cân, cũng có mấy con trên một cân đến dưới hai cân, còn lại deu dưới một cân, ngoài những con cá nhỏ Quý Kiến Quân đã thả xuống, còn lại đều cho vào thùng nước.

Quý Kiến Văn rất vui vẻ, liên tục nói: "Anh ba, thả thêm vài mẻ lưới nữa di

"Trong hô này không có bao nhiêu cá, không thả nữa, đủ thay đổi khẩu vị là được." Quý Kiến Quân cười.

Vê đến nhà, anh liên bắt cho anh ta hai con, đều là hai cân. Quý Kiến Văn cũng không khách khí với anh mình, xách cá đi về, Quý Kiến Quân gửi cho thím Dương cách vách một con nặng một cân.

Con cá lớn như vậy uU? Thím Dương rất vui vẻ, cười nói. "Cũng không lớn, đủ cho chú với thím ăn" Quý Kiến Quân cười nói: "Sau nhà kính trông hoa còn có rất nhiều rau cần, nếu thím muốn ăn sủi cảo rau cần, thì sang đó hái một ít, đừng khách khí với nhà cháu.'

"Thím biết, lát nữa thím sẽ đi hái một ít, trực tiếp làm sủi cảo rau cần." Thím Dương cười nói.

"Dạ." Quý Kiến Quân gật đầu.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 83