Tô Đan Hồng vắng nhà vài ngày, tình hình trong nhà nhìn chung vẫn ổn.
Nhưng dù có ổn đến mấy, căn nhà cứ như mất đi sức sống, không còn ấm áp như trước nữa.
Tô Đan Hồng mới rời nhà một ngày thì mọi thứ vẫn còn trong tầm kiểm soát.
Tề Tề thấy không ai quản liền tha hồ quậy phá.
Nhưng đến ngày thứ hai Tô Đan Hồng vẫn chưa trở lại, thằng bé đã bắt đầu nhớ mẹ. Đến ngày thứ ba thì nó không thể chịu đựng thêm được nữa.
Lại thêm bên ngoài có tin đồn thổi, thế là hai anh em rủ nhau đi tìm mẹ.
Hai đứa nhỏ đã như vậy, Quý Kiến Quân thì càng khỏi phải nói.
Anh càng ý thức sâu sắc được rằng, trong nhà anh có thể không có mẹ anh, nhưng tuyệt đối không thể nào thiếu vắng vợ anh.
Đây không chỉ là vợ anh, mà còn là mẹ của lũ trẻ, là trụ cột vững chắc của cái nhà này. Không có cô, cái nhà này không còn là một tổ ấm đúng nghĩa nữa. Những chuyện khác Quý Kiến Quân cũng chẳng muốn nhúng tay vào, anh chỉ muốn bảo vệ tổ ấm của riêng mình.
Điều này khiến mọi toan tính của mẹ Quý đều đổ bể.
Bà vốn cho rằng mình rời khỏi nhà, đứa con hiếu thuận như Kiến Quân chắc chắn sẽ đến tìm bà. Đến lúc đó, bà có thể được dịp tố cáo rồi còn gì?
Bà sẽ kể hết những lời Tô Đan Hồng đã nói với Vân Vân cho Kiến Quân nghe, để nó tận mắt thấy vợ nó rốt cuộc có đức hạnh gì.
Nhân tiện, bà cũng muốn đưa con gái mình về.
Chỉ cần Kiến Quân gật đầu đồng ý, Vân Vân nhất định có thể trở về. Bởi vì giờ đây, cơ bản mọi chuyện trong nhà đều do Kiến Quân quyết định.
Bà Quý nghĩ như vậy thì tốt đấy, nhưng nào ngờ, Quý Kiến Quân thậm chí còn chẳng thèm bén mảng sang đây nhìn bà một cái.
"Mẹ à, mẹ đừng mơ tưởng anh ba sẽ sang thăm nữa. Giờ anh ấy đã bị Tô Đan Hồng bỏ bùa mê thuốc lú rồi, trong mắt anh ta làm gì còn chỗ cho người nhà chúng ta chứ!" Quý Vân Vân nói, giọng đầy vẻ khinh thường.
Mẹ Quý nghe xong cũng không khỏi chán chường, thất vọng cùng cực.
"Mẹ cứ trông cửa hàng giúp con nhé. Mấy bộ quần áo này đều niêm yết giá công khai cả, ai muốn mua thì mua, chúng ta không giảm giá đâu!" Quý Vân Vân dặn dò.
"Con muốn đi đâu thế?" Mẹ Quý hỏi. "Con đi tìm Lý Trí. Giờ chắc anh ấy tan học rồi, con mang cơm trưa cho anh ấy đây!" Quý Vân Vân đáp, trên tay là hộp cơm tươm tất.
"Vậy con cứ đi nói chuyện với Lý Trí đi, nó là người tốt, chắc chắn sẽ thấy được tấm lòng của con." Mẹ Quý vội vàng nói, ánh mắt đầy hi vọng.
"Vâng, con biết rồi!" Ánh mắt Quý Vân Vân ánh lên vẻ tự tin ngút trời.
Hiện tại, cô đã có trong tay khoảng một vạn tệ. Tuy không phải con số quá lớn, nhưng cũng đủ bằng hai ba năm tiền lương của Lý Trí. Hơn nữa, lợi nhuận mỗi tháng của cô lúc này đã không hề nhỏ, sau này phát triển hơn nữa thì số tiền kiếm được sẽ càng tăng vọt.
Kể cả Lý Trí có không đi làm, cô vẫn có thể dư sức nuôi anh.
Nếu tái hợp với cô, Lý Trí có thể thảnh thơi đi tắt đón đầu, bớt đi vài năm vật lộn. Quan trọng hơn, cô biết rõ sau này xã hội sẽ phát triển ra sao. Có rất nhiều ngành nghề kiếm ra tiền, còn nghề giáo viên tuy không sợ c.h.ế.t đói nhưng tiền lương tháng dù có tăng cũng chỉ ở mức đủ ăn thôi, muốn khá giả hơn thì rất khó. Cô muốn cùng Lý Trí ra nước ngoài làm ăn, nắm bắt kịp thời tình hình kinh tế, trở thành người làm chủ đồng tiền chứ không phải bị đồng tiền sai khiến.
Cô tới thăm Lý Trí, nhưng lại chứng kiến cảnh tượng mà cô không muốn thấy nhất: anh đang đi cùng một nữ giáo viên khác.
Trong khoảnh khắc đó, trái tim Quý Vân Vân chùng xuống, nỗi sợ hãi bất ngờ ập đến.
Ở kiếp trước, cô từng nghe nói, là do chị dâu tư kể lại, Lý Trí sau này có tái hôn, người vợ mới cũng là một giáo viên, hai người có vẻ rất tâm đầu ý hợp. Lúc ấy, Quý Vân Vân chỉ cười khổ. Cô biết mình đã có lỗi với Lý Trí, nên chỉ hy vọng anh có thể sống tốt, như vậy anh sẽ dần quên được cô.
Thế nhưng, kiếp trước là bởi vì cô biết mình đã không còn cơ hội, nên mới đành lòng buông tay, mong anh có một cuộc sống bình yên.
Nhưng đời này thì khác! Giờ đây cô đã quay trở lại, Lý Trí là của cô, không một ai có thể tranh giành!
Quý Vân Vân không do dự, lập tức sải bước tới.
"Cô tới đây làm gì?" Lý Trí thấy cô thì chau mày hỏi, giọng đầy khó chịu.
Hôm qua là Chủ Nhật, anh về nhà. Hiện tại Viện Viện do mẹ anh chăm sóc, nhưng cứ mỗi cuối tuần được nghỉ, anh đều đưa con bé đến nhà chú ba chơi.
Đáng lẽ anh định về từ thứ Bảy, nhưng vì phải dạy bù nên bận rộn, mãi đến Chủ Nhật mới có thể về. Vậy mà vừa tới, anh đã phải nghe những chuyện gì chứ?
Mẹ anh lại bị Quý Vân Vân xúi giục nữa sao? Nghe đâu cô ta còn cùng thím ba của Viện Viện gây chuyện, khiến thím ấy giận dỗi bỏ về nhà mẹ đẻ.
Theo Lý Trí, thím ba Viện Viện là người không có điểm nào đáng chê trách. Chú ba Viện Viện có thể phát triển sự nghiệp tới mức này, tất cả đều nhờ có thím ấy. Ai cũng phải khen thím ba, nếu không phải thím ấy gánh vác, vườn trái cây căn bản không thể nào khởi sắc được.
Hơn nữa, Tô Đan Hồng hiếu thảo với mẹ Quý đến mức nào, anh đều thấy rõ. Vậy mà bà vẫn có thể bị xúi giục, Lý Trí thật sự không biết nên nói gì mới phải. Tóm lại, Quý Vân Vân vẫn đích thị là một yêu tinh chuyên đi gây họa không sai chút nào.
Lý Trí cảm thấy vô cùng may mắn, thậm chí là có chút cảm kích Chu Chí ngày trước đã quyến rũ cô ta, nhờ vậy anh mới có thể nhẹ gánh rời khỏi cuộc hôn nhân ấy.
"Cô ta là ai?" Quý Vân Vân lập tức chất vấn, ánh mắt sắc lẹm trừng về phía nữ giáo viên.
Nữ giáo viên thấy người đến với vẻ mặt không mấy thân thiện thì khẽ nhíu mày, nhưng cũng không rời đi. Cô chỉ nhìn Quý Vân Vân với trang phục vô cùng thời thượng, vừa nhìn đã biết là người phụ nữ từng lăn lộn ngoài xã hội.
"Cô ấy là ai không cần cô quan tâm, ngược lại là cô, giữ lấy chút tôn nghiêm khó đến thế sao?" Lý Trí nói, giọng điệu lạnh nhạt.
"Tôn nghiêm? Anh còn muốn em có tôn nghiêm gì đây? Không có anh, tôn nghiêm gì em cũng không cần! Lý Trí, anh đừng đối xử với em như vậy, em vất vả lắm mới quay về đây được. Em vì anh mới trở về, em quay về lâu như vậy, tình cảm của em dành cho anh thế nào, lẽ nào đến giờ anh vẫn không hiểu?" Quý Vân Vân đỏ hoe mắt nhìn Lý Trí, trong giọng nói ẩn chứa sự ủy khuất và bất lực.
Lý Trí nhíu chặt mày.
Nữ giáo viên bên cạnh đã hiểu ra vấn đề. Đây chính là người vợ cũ đã ly hôn của Lý Trí, nhìn bộ dạng này là muốn tìm cách hàn gắn lại.
Chuyện Lý Trí ly hôn ở trường học cũng không phải bí mật. Mặc dù thời đại này đã cởi mở hơn nhiều, nhưng ly hôn vẫn là chuyện khiến người ta bàn tán. Thế nhưng, với trường hợp của Lý Trí, toàn bộ giáo viên trong trường đều an ủi anh. Thậm chí có người còn chúc mừng anh đã ly hôn, thoát khỏi "biển khổ" mang tên Quý Vân Vân.
Bởi vì đều là đồng nghiệp, phẩm cách của Lý Trí là điều không ai có thể phủ nhận. Anh dạy học tận tâm tận tụy, mỗi lần thi cấp ba, học sinh anh dạy đều có tỷ lệ đậu cao nhất, thành tích cũng rất xuất sắc.
Còn với người vợ cũ của anh, ai nhắc tới cũng chỉ biết lắc đầu thở dài.
Đều sống trong khu nhà tập thể giáo viên, ai mà không biết những chuyện đó cơ chứ?
Lý Trí cưới về đâu phải là vợ, mà là một "bà nội" đích thực! Sẽ không ngoa khi nói Lý Trí cứ như " làm trâu làm ngựa" cho cô ta, suốt ngày ở nhà không biết làm gì, cũng chẳng chịu đi làm. Đợi Lý Trí tan sở về thì lại để anh làm tiếp việc nhà. Vậy thì cưới cô ta về làm gì cơ chứ?