Kết quả vừa mới ra khỏi Thọ Dữ Đường chưa được bao xa, liền gặp phải Tạ Vân Khê.
Tạ Vân Khê kỳ thực cũng không muốn gặp Tạ Minh Ngọc, nhưng thân phận nàng giờ ở đó, không ra ngoài e rằng sẽ bị người ta đặt điều.
Bèn bảo Lục Liễu chú ý ở cửa, nếu Tạ Minh Ngọc trở về, liền ra ngoài lộ diện.
Nào ngờ đợi đến khi chạy ra cửa, Tạ Minh Ngọc đã đi thẳng vào phòng của Tiết thị.
Tạ Vân Khê vui vẻ như vậy, nói chuyện với Hoàng thị một lát, rồi men theo đình viện chầm chậm thong thả chuẩn bị đi về.
Kết quả cứ thế mà gặp phải Tạ Minh Ngọc.
Vốn dĩ nghĩ rằng sau chuyện lần trước, Tạ Minh Ngọc nhất định đã ôm hận trong lòng, gặp nàng chắc chắn cũng sẽ không thèm để ý đến nàng.
Không ngờ Tạ Minh Ngọc khi nhìn thấy nàng, trên mặt liền nở nụ cười, thậm chí còn chủ động tiến lên chào hỏi nàng.
“Đại tỷ tỷ an hảo, vừa rồi lúc vào cửa, không thấy đại tỷ tỷ , còn tưởng tỷ tỷ không có ở phủ.”
Sự việc bất thường tất có yêu ma, Tạ Minh Ngọc có thể tốt bụng nói chuyện với nàng như vậy, quả thật là mặt trời mọc đằng tây.
“Biết muội muội hôm nay về nhà, sáng sớm đã đợi ở trong viện rồi, chỉ là đến muộn, nghe nói muội muội đã đến viện của mẫu thân, không ngờ lại trùng hợp gặp được như vậy.”
Hai người đều mang vẻ mặt cười như không cười.
Rõ ràng chán ghét nhau, lại cứ phải làm ra vẻ thân thiết như tỷ muội.
Nhưng Tạ Vân Khê có thể nhẫn nhịn, so với những khổ cực nàng chịu ở kiếp trước, chút này lại tính là gì?
Nàng nhẫn được, Tạ Minh Ngọc lại đã không nhịn được nữa, nàng ta sợ nói thêm hai câu nữa, bản thân sẽ không kìm được sự hận ý trên mặt.
Bèn lấy cớ thời gian không còn sớm nữa, rồi đi trước.
Đợi đến khi Tạ Minh Ngọc đi rồi, Tạ Vân Khê nhìn bóng lưng nàng ta xuất thần một lát.
Nàng luôn cảm thấy mục đích Tạ Minh Ngọc trở về lần này không đơn thuần.
Kết quả đợi đến ngày thứ hai, ‘bệnh’ của Tiết thị đã khỏi.
Tạ Vân Khê liên kết việc Tạ Minh Ngọc sau khi về liền chạy thẳng đến phòng của Tiết thị với căn bệnh của Tiết thị.
Bèn đại khái đoán được rằng, Tiết thị không phải thật sự bị bệnh, e rằng chỉ là tìm một cái cớ cho Tạ Minh Ngọc trở về.
Và trong khi Tạ Vân Khê còn chưa tìm hiểu rõ mục đích Tạ Minh Ngọc trở về chuyến này, Tiết thị đã đến tận cửa.
---