Trùng Sinh 2000: Từ Theo Đuổi Cô Bạn Thanh Mai Ngây Ngô Bắt Đầu

Chương 68: Làm thế nào để biết một cô gái có thích bạn hay không

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Ngày đầu tiên tiếp quản Địa Cầu Thôn, Trần Phàm đã đưa ra mệnh lệnh đầu tiên.

Quán net tạm thời đóng cửa để sửa sang lại.

Tất cả máy tính chuyển vào kho sau sân.

Ba nhân viên được nghỉ phép hưởng lương, khi nào khai trương sẽ có thông báo sau.

Ngày hôm sau, Trần Phàm bắt đầu liên hệ đội thi công đến.

Từng xe vật liệu xây dựng được chở đến quán net.

Công cuộc sửa chữa rầm rộ được triển khai.

Việc Địa Cầu Thôn làm như vậy khiến mấy quán net khác trên cùng con phố đều ngơ ngác.

Không hiểu ông chủ Địa Cầu Thôn phát điên cái gì.

Quán net đang yên đang lành sao lại phải sửa chữa?

Không phải trước đó nói là muốn sang nhượng sao?

Chẳng lẽ là do ông chủ mới làm?

Có người muốn đến dò hỏi tình hình, nhưng chỉ thấy công nhân xây dựng.

Hai ngày nay Trần Phàm bận đến mức chân không chạm đất.

Các tiết học ban ngày ban đầu còn chọn lọc mà học, sau đó thì trốn được buổi nào hay buổi đó.

Phần lớn thời gian, anh dồn hết tâm sức vào việc sửa sang lại quán net.

Phong cách trang trí mà anb hướng tới hoàn toàn theo kiểu các quán net cafe thời tương lai.

Để đạt được hiệu quả đó, Trần Phàm đã dốc toàn bộ hơn năm vạn tệ ít ỏi còn lại vào.

Hiện tại, tiền mặt mỗi ngày cứ thế ào ào chảy ra như nước.

Thời gian là vàng bạc, nếu không nhanh chóng hoàn thành việc sửa chữa, e rằng chẳng bao lâu nữa, anh sẽ không còn tiền trả lương cho công nhân mất.

Vì vậy, Trần Phàm lần thứ hai thất hẹn, từ chối buổi liên hoan mà trước đó đã hứa với đám bạn cùng phòng.

Hành động này khiến mấy huynh đệ trong phòng ký túc xá rất không hài lòng, đặc biệt là Ngô Địch, lớp trưởng, có chút tức giận.

Trước đó, cậu ta đã mạnh miệng trước mặt các bạn nữ, nói nhất định sẽ dẫn mọi người đi.

Kết quả Trần Phàm lại cho leo cây, khiến cậu ta mất mặt vô cùng.

Đương nhiên, phía các bạn nữ của buổi liên hoan cũng đồng thời ghi nhớ cái tên Trần Phàm này.

Tuy nhiên, Trần Phàm hoàn toàn không còn để ý đến những chuyện này nữa.

Để tiết kiệm thời gian, ngay cả số lần hẹn hò với bạn gái Tô Nhược Sơ cũng bị cắt giảm.

Còn đâu tâm trí mà quan tâm đến ý kiến của người khác.

Trong thời gian này, Trần Phàm lại tranh thủ gặp Mã Minh Đức ba lần.

Hai bên triển khai đàm phán chi tiết về việc thu mua trang web Tên Miền.

Tuy nhiên, điều kiện của Trần Phàm chỉ có một, giá thu mua của đối phương không được dưới năm triệu.

Điều này khiến mỗi lần đàm phán của hai bên đều không mấy suôn sẻ.

Vài lần Mã Minh Đức muốn thử để Trần Phàm nhượng bộ, nhưng đều thất bại.

Dù đã cố gắng kiểm soát chi phí hết mức. Nhưng chi phí sửa chữa vẫn vượt quá dự toán.

Tiến độ sửa chữa mới chỉ được một nửa, hơn năm vạn tệ của Trần Phàm đã tiêu hết.

Theo tính toán lại của công ty sửa chữa, muốn sửa chữa theo ý tưởng của Trần Phàm, ít nhất phải đầu tư thêm tám vạn nữa.

Vẻ mặt Trần Phàm u sầu.

Tiền sửa chữa mẹ nó gần bằng mua cả căn nhà này rồi.

Nhưng tên đã lên cung không thể quay đầu, đường là mình chọn.

Chỉ có thể cắn răng đi đến cùng thôi.

Nhưng vấn đề hiện tại là mình đã hết tiền rồi.

Đến ăn cơm cũng thành vấn đề.

Phải đi đâu kiếm tiền đây?

Lẽ nào lại tiếp tục đi bán bài hát?

Đúng lúc Trần Phàm đang bó tay hết cách, Mã Tiểu Soái tìm đến anh.

"Tối nay phòng chúng ta liên hoan với phòng nữ. Cậu không thể vắng mặt nữa đâu đấy."

Trần Phàm ngẩn người.

"Lại tụ tập ăn uống à? Không phải mấy hôm trước vừa mới đi rồi sao?"

Mã Tiểu Soái trợn mắt.

"Đại ca, đúng là người no không biết kẻ đói mà."

"Bọn em đang cua gái đó, phòng mình trừ anh với Tôn Hạo, bốn thằng còn lại kể cả em đều đang trồng cây si mấy em phòng đối diện."

"Bọn em hận không thể ngày nào cũng gặp nhau ấy chứ."

Trần Phàm ngại ngùng cười.

" Tôi quên mất chuyện này."

" Nhưng mà... hẹn hò thì liên quan gì đến tôi?"

Mã Tiểu Soái liếc xéo.

"Thì tại chưa đứa nào đổ nên mới phải lấy danh nghĩa tập thể để đi ăn uống thôi."

"Chứ sau này cậu mà tán đổ rồi thì có mà vác đèn đi theo cậu cũng không cho."

Trần Phàm cười khổ.

" Nhưng tôi bận thật mà."

"Bận cái đầu nhà cậu!"

Mã Tiểu Soái uy hiếp, "Hôm nay cậu mà không đi, tối tôi tung ảnh nude của cậu lên phòng nữ."

"Đệt! Cay cú."

Mã Tiểu Soái cười hì hì, vỗ vai Trần Phàm.

"Đi đi. Tôi cũng chỉ muốn tốt cho cậu thôi."

"Đều là người một phòng, cậu không thể cứ vắng mặt trong các hoạt động chung như vậy, người khác sẽ có ý kiến đấy."

Trần Phàm nghĩ một lát, bây giờ sửa sang cũng hết tiền dừng được rồi.

Hình như mình cũng chẳng có việc gì khác để làm.

"Được thôi. Tối nay tôi đi giúp cậu xem mắt cho."

" Nhưng tôi nói trước nhé, nếu vì tôi đẹp trai quá mà bị bạn gái cậu chọn trúng thì đừng có mà khóc đấy."

Mã Tiểu Soái cười mắng: "Cút xéo."

...

Sáu giờ rưỡi tối.

Trần Phàm cùng Mã Tiểu Soái cùng nhau đến nhà hàng đã đặt trước.

"Má, cuối cùng cậu cũng chịu lộ diện rồi à."

La Văn Kiệt càu nhàu một câu.

"Mấy hôm nay cậu cứ đi sớm về khuya như thần long thấy đầu không thấy đuôi, bọn tôi còn tưởng cậu định ôn thi cao học đấy."

Trần Phàm cười cười, không nói gì, tiện thể đi tới ngồi xuống.

"Lão tứ, mấy hôm nay bận gì thế?" Hàn Húc cười hỏi một câu.

Ngô Địch thì cười khẽ nói: "Vừa nhìn là biết bận hẹn hò rồi, không thấy lão tứ gầy đi rồi à?"

Vừa nói còn không quên nhắc nhở: "Lão tứ, phải chú ý tiết chế đấy."

Một câu nói, mọi người cười ha ha.

Trần Phàm cười mắng một câu, rồi nhìn sang La Văn Kiệt.

"Văn Kiệt, Hàn Húc kích động thì còn hiểu được, chứ cậu cũng đâu phải chưa từng có bạn gái, làm gì mà kích động thế?"

La Văn Kiệt lắc đầu nguầy nguậy.

"Vô lễ, sau này phải gọi là lão nhị."

"Thế này thì cậu không hiểu rồi."

"Đã là đàn ông, sao có thể ngừng bước trên con đường theo đuổi cái đẹp?"

" Tôi hỏi các cậu, làm sao để biết một cô gái có thật lòng thích mình không?"

Hàn Húc nhanh nhảu đáp lời.

"Giặt quần áo nấu cơm cho cậu. Quan tâm hỏi han."

Tôn Hạo thì nói: "Xem cô ấy có tiết kiệm tiền cho cậu không? Có chịu mua đồ cho cậu không?"

La Văn Kiệt lắc đầu.

" Sai bét.

"Đều sai hết!"

"Muốn biết một cô gái có thích cậu không, hãy xem cô ấy có sẵn lòng 'kẹp đường' chào đón cậu không."

Mọi người: "..."

"Đệt!"

"Má nó!"

"Vãi!"

Mặt Ngô Địch đầy khâm phục.

"Không hổ là La lão nhị đệ nhất dâm tài Vân Hải."

La Văn Kiệt đắc ý nâng chén trà lên uống một ngụm.

"Đừng không phục. Lão nhị nói đều là chân lý cả đấy. Đợi sau này các cậu sẽ hiểu thôi."

"Mỗi một nữ thần mà các cậu ngày nhớ đêm mong, phía sau đều có một gã đàn ông đã chán ngấy việc ngủ với cô ta."

"Có lẽ con đường rợp bóng cây mà cậu hằng mơ ước, mỗi sáng sớm đều phủ đầy sương trắng."

Trần Phàm gõ gõ lên mặt bàn.

"Mau dừng lại đi. Nói nữa là chương này bị 'bay màu' đó."

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ, sáu nữ sinh của phòng liên hoan đã đến.

Một tiếng "vù" vang lên, Trần Phàm chú ý thấy đám người bên cạnh từng tên một đều sốt sắng đứng cả dậy.

Nhưng sau khi thấy sáu cô gái bước vào, Trần Phàm cuối cùng cũng hiểu mấy ngày trước Mã Tiểu Soái nói "chất lượng cao" là ý gì.

Chất lượng mỹ nữ của phòng liên hoan này quả thực cao đến mức khó tin.

Xứng danh "mỹ nữ như mây".

Hai bên ngồi xuống, nam sinh một bên, nữ sinh một bên.

Ranh giới rõ ràng.

Điểm khác biệt duy nhất là có thêm một mình Trần Phàm.

Ánh mắt của mấy cô gái đối diện cứ lén lút đánh giá Trần Phàm, một gương mặt mới.

Lúc này, một cô gái bĩu môi.

"Ồ, lần này phòng các cậu xem như đủ người rồi nhỉ."

"Còn tưởng cậu ta cố tình trốn tránh bọn này chứ."

"Ha ha, đâu có chuyện đó."

Ngô Địch cười ha ha, đột nhiên đứng dậy.

"Các mỹ nữ, chính thức giới thiệu với mọi người, đây là lão tứ phòng chúng tôi."

"Đại soái ca Trần Phàm."

"Hai lần trước bận việc nên không đến được, lần này đặc biệt đến tạ lỗi với các mỹ nữ, lát nữa lão tứ nhất định phải chủ động uống thêm một ly."

"Lão tứ, được không nào?"

Trùng Sinh 2000: Từ Theo Đuổi Cô Bạn Thanh Mai Ngây Ngô Bắt Đầu

Chương 68: Làm thế nào để biết một cô gái có thích bạn hay không