Tiệc tối trong cung điện diễn ra lộng lẫy hơn tôi tưởng. Ánh sáng từ hàng trăm chiếc đèn lồng đỏ soi chiếu khắp sảnh, tiếng đàn tỳ bà vang vọng, mùi hương hoa nhài thoang thoảng trong không khí. Tôi ngồi ở vị trí mới được sắp đặt, không xa hoàng tử Lục Hạo Minh, cố giữ nụ cười dịu dàng, nhưng bàn tay dưới lớp tay áo đã siết chặt lại vì căng thẳng.
Tôi biết rõ, chỉ cần một sai lầm nhỏ, tôi sẽ trở thành trò cười cho cả hậu cung này.
Bỗng, một bóng dáng uyển chuyển tiến đến. Đó là Phương Bích, nữ tử nổi tiếng xinh đẹp, đôi môi cong thành nụ cười ngọt ngào nhưng đôi mắt lại như lưỡi d.a.o bén.
“Này, muội chính là Viên Nhiên sao?” – nàng ta cất giọng ngọt ngào, nhưng từng chữ lại như rắc muối vào lòng tôi. – “Nghe nói muội xuất thân … khá khiêm tốn, vậy mà cũng được chọn tiến cung. Thật khiến ta tò mò đấy.”
Tôi khẽ cúi đầu, mỉm cười:
“May mắn thôi tỷ tỷ. Dù xuất thân thế nào, đã bước vào cung thì tất cả chúng ta đều là phi tần, phải học cách kính trọng lẫn nhau.”
Nụ cười Phương Bích khựng lại một thoáng, nhưng rất nhanh, nàng ta che giấu đi.
Chưa kịp thở ra, một giọng nói khác lại vang lên – Tần Thanh, con gái một gia tộc quyền quý, dáng vẻ cao ngạo.
“Ngươi thật biết cách nói chuyện. Nhưng hậu cung không phải nơi dựa vào miệng lưỡi. Ở đây, ai được bệ hạ để mắt tới, người đó mới có chỗ đứng.”
Nói xong, ánh mắt nàng ta lướt nhanh về phía Lục Hạo Minh – đang ngồi lặng lẽ uống rượu, dường như chẳng để tâm đến những lời qua lại của chúng tôi.
Tôi cắn nhẹ môi, trong lòng dấy lên một tia quyết tâm. Tôi không thể để mình trở thành kẻ bị chèn ép ngay từ đầu.
“ Đúng vậy.” – Tôi khẽ nhún người, giọng điềm tĩnh – “Chỉ mong trong tương lai, ta và các tỷ muội có thể cùng nhau lấy lòng bệ hạ, thay vì tranh chấp vô nghĩa.”
Không khí xung quanh khựng lại. Tôi thấy trong mắt Phương Bích thoáng lóe lên sự khó chịu, còn Tần Thanh khẽ nhếch môi, coi thường. Họ có lẽ không ngờ tôi lại dám đáp trả, dù bằng lời lẽ mềm mỏng.
Trong khoảnh khắc ấy, tôi vô tình bắt gặp ánh mắt Lục Hạo Minh. Anh ngẩng đầu nhìn tôi, khóe môi cong nhẹ, như thể vừa chứng kiến một màn thú vị.
Tim tôi đập mạnh. Có lẽ, trận chiến trong hậu cung này … đã chính thức bắt đầu.