🚫 CẢNH BÁO BẢN QUYỀN: Bản dịch thuộc quyền sở hữu của Quất Tử, nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức.
"Cô gái họ Kiều và cô gái họ Tô, ngài chỉ có thể chọn một!"
"Phó tổng, đã quyết định chưa?"
Tên cầm đầu bọn bắt cóc quay lại ra hiệu, lập tức có kẻ kề d.a.o sát cổ tôi.
Lưỡi d.a.o sắc bén, chỉ mới chạm nhẹ đã rạch da, m.á.u theo đó chảy xuống, nhìn vô cùng kinh hoàng.
Phó Mạt vẻ ngoài vẫn bình tĩnh, nhưng bàn tay buông thõng hai bên đã siết chặt đến gân xanh nổi đầy.
Hắn liếc tôi một cái, sau đó dời ánh mắt sang Tô Điềm đang đứng bên cạnh, không nói lời nào.
Hắn do dự.
"Hệ thống, chỉ số công lược bao nhiêu rồi?"
Tôi nhìn tên "chân heo" trước mặt, hừ, họ Phó, cả đời này không làm nổi tổng tài chính trực đâu!
"Ký chủ, chỉ số công lược: 99%." Giọng máy móc lạnh lẽo vang lên.
Đã ở thế giới này hơn nửa năm, vì chỉ số công lược của Phó Mạt mà tôi đã dốc hết tâm sức, vậy mà giờ còn kẹt ở 99%.
Nhìn cục diện trước mắt, tôi biết đây chính là cơ hội.
Bên cạnh là Tô Điềm, mối tình đầu Bạch Nguyệt Quang thời thiếu niên của hắn. Sau này cô ta đi du học, hai người mỗi người một ngả.
Ai cũng biết, so với Bạch Nguyệt Quang còn sống, thì Bạch Nguyệt Quang đã c.h.ế.t càng khó quên.
Tôi tuy không phải Bạch Nguyệt Quang trong lòng hắn, nhưng với 99% công lược cũng tính là một nốt chu sa.
Mà nốt chu sa đã chết, sức sát thương cũng khủng khiếp chẳng kém.
Nhìn hắn do dự, tôi thầm mắng một câu:
Đờ mờ! 99% rồi, thế mà vẫn không bằng được Bạch Nguyệt Quang, đúng là tra nam!
"Phó ca ca, cứu em, Điềm Điềm sợ lắm!" Bên kia, Tô Điềm lần đầu gặp cảnh này, sợ đến run rẩy, đáng thương gọi "Phó ca ca" của cô ta.
Phó Mạt quả thật bị lay động. Tôi nhìn lưỡi d.a.o sắc lạnh trước mắt, nhắm mắt lại, hạ quyết tâm: Không quan tâm nữa!
"Phó Mạt, em mệt rồi. Em thành toàn cho anh và Tô Điềm!"
Nói xong, tôi chủ động đẩy cổ vào lưỡi dao. "Hệ thống, tắt cảm giác đau về 0."
"Đã rõ."
Bọn cướp không ngờ tôi lại làm vậy, sững sờ. Con d.a.o liền bị Phó Mạt lao lên đá văng đi.
"Phó Mạt, em... yêu... yêu anh..."
Tôi cố tình để hệ thống phun m.á.u trong miệng, cắn vỡ, phun đầy mặt hắn.
Phó Mạt sững sờ, ôm lấy tôi mà run rẩy.
"Em... em biết... người anh yêu không phải em. Em... mệt rồi..."
Học theo nữ chính trong phim truyền hình, tôi run rẩy giơ tay muốn chạm vào hắn, nhưng chưa kịp thì tay đã rơi xuống, hôn mê.
"Không"
"Duyệt Duyệt, anh yêu em! Đừng c.h.ế.t được không?!"
Dưới hình thái linh hồn, tôi nhìn hắn ôm t.h.i t.h.ể tôi mà phát điên, không ngừng lau m.á.u nơi khóe môi tôi, nhưng vô ích.
"Hệ thống, kiểm tra chỉ số công lược."
"Đã nhận. Chỉ số công lược của mục tiêu Phó Mạt: 99%."
... Má nó!
Vẫn chưa đầy! Ta c.h.ế.t rồi! Hắn khóc đến long trời lở đất vậy mà vẫn chưa đầy!
Tra nam!
"Phát hiện ký chủ tử vong, công lược Phó Mạt thất bại. Có lựa chọn bắt đầu công lược mục tiêu ở thế giới tiếp theo không?"