Xuyên Không Làm Giàu: Tui Là Phú Bà Đây!

Chương 123

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Mời quý độc giả tiếp tục theo dõi diễn biến chương truyện bên dưới nhé!

"Tất nhiên rồi!"

Lý Tiêu Hàm ưỡn ngực, lòng dâng lên chút kiêu hãnh.

Cô bạn cùng phòng bật cười, sau đó nghe thấy Tiểu Vũ đang phát sóng trực tiếp cũng thốt lên một câu tương tự.

"Cửa Lâu Đài Chó được làm rất tinh xảo."

Ống kính phát sóng trực tiếp của Tiểu Vũ zoom từ một góc nhìn xa lại gần để cận cảnh chi tiết.

Trước cửa không có người, những người mua vé có thể thong thả dạo chơi một chút. Thông thường, họ sẽ đến sớm hơn một chút, đợi khi cửa mở là có thể bước vào ngay.

Cũng giống như Tiểu Vũ, khi anh đến vào buổi chiều cũng vắng vẻ tương tự.

Hiện tại, ở quầy soát vé, ngoài anh ra thì chỉ còn lại một nhân viên đội tai thỏ.

Tiểu Vũ nhanh chóng sải bước đến quầy soát vé, không nán lại quá lâu ở khu vực cổng chính.

"Xin chào, tôi đến để kiểm tra vé."

"Anh là cảnh sát mới được điều động đến hỗ trợ Lâu Đài Chó phải không! Vui lòng xuất trình giấy tờ tùy thân ạ."

Sau đó Tiểu Vũ mới nhận ra rằng trên mặt của nhân viên soát vé được vẽ hình mặt thỏ, rõ ràng, khung cảnh xung quanh đây đều được thiết kế dựa trên bộ phim hoạt hình “Chú Thỏ cảnh sát trưởng”.

Nói ra mấy câu này mà không thấy ngượng sao?

Tiểu Vũ không trả lời, cô nhân viên thỏ này nhanh chóng lặp lại một lần nữa.

"Anh vừa mới đến đồn cảnh sát đúng không, xin mời đưa ra giấy tờ chứng minh thân phận cảnh sát của mình."

Sợ Tiểu Vũ không biết giấy tờ chứng minh thân phận cảnh sát là loại nào, cô thỏ còn đặc biệt giơ tấm vé của anh lên, như thể đó là "giấy tờ" cần thiết.

"Đây là thẻ cảnh sát của tôi, giờ anh đã tin tôi rồi chứ? Mau đưa giấy tờ của anh ra đây."

"Được thôi." Tiểu Vũ bĩu môi, đoạn lấy tấm vé từ trong túi ra.

Vé vào Lâu Đài Chó được thiết kế thành hình vuông nhỏ, có ghi thông tin ngắn gọn cùng một bức tranh in ở mặt sau.

Lúc đầu Tiểu Vũ không để ý đến bức tranh, nhưng giờ nhìn lại mới nhận ra đó chính là cô thỏ vừa kiểm tra giấy tờ cho anh.

"Được rồi, cảnh sát mới, phấn chấn lên. Đồn cảnh sát Lâu Đài Chó đang chờ anh giúp đỡ đấy. Mau đi đi!"

Cô thỏ đóng dấu vào tờ vé rồi đưa lại cho anh.

Khán giả trong phòng livestream đều theo dõi màn 'kiểm tra giấy tờ' của Tiểu Vũ, thái độ của họ cũng dần chuyển biến.

[Chết tiệt, NPC này dịu dàng quá, tôi biết yêu rồi!]

[Trông rất thú vị, ít nhất không tệ hơn mấy phòng thoát hiểm bí ẩn là bao.]

Tất nhiên vẫn còn rất nhiều người giữ nguyên thái độ cũ, vẫn khăng khăng 'chờ xem kịch hay ở phía sau nhé'.

[Chỉ là một người soát vé thì nói lên được điều gì chứ, còn chưa bắt đầu chơi đâu đấy. Chưa gì đã thấy thủy quân hành động rồi.]

[ Đúng vậy, vẫn chưa vào được cửa mà. Mấy người này chưa gì đã tung hô tận mây xanh rồi.]

Khi nhìn thấy bình luận này trên màn hình, cô bạn cùng phòng chuyển ánh mắt sang liếc nhìn Lý Tiêu Hàm một cái.

Điều khiến cô bạn cùng phòng bất ngờ là Lý Tiêu Hàm, một "nhân viên bảo vệ" chuyên nghiệp của Lâu Đài Chó, lại không hề đáp trả.

"Đại hiệp, cậu mệt rồi sao? Tại sao không gõ bàn phím đáp trả nữa vậy?"

"Hừm, lát nữa mấy người đó sẽ biết họ đã lầm to rồi, không cần tớ phải ra tay đâu."

Lý Tiêu Hàm đầy tự tin: "Chỉ cần vào chơi một lần, không ai có thể phủ nhận Lâu Đài Chó không hề kém vui."

Cô bạn cùng phòng đã xem cảnh người soát vé, cũng bắt đầu tin theo, liền mỉm cười hỏi: "Không phải cậu rất thích mấy công viên giải trí rộng lớn hay sao? Giờ thì sao? Bỏ cũ theo mới rồi à?"

Đặt hai thứ cạnh nhau để so sánh, cô bạn cùng phòng nghĩ rằng ít nhất Lý Tiêu Hàm cũng sẽ phải chần chừ một chút.

Nhưng không ngờ, Lý Tiêu Hàm không chút do dự nào, lập tức đáp lời: "Ai mà từ chối được việc làm cảnh sát trưởng ở Lâu Đài Chó chứ? Tớ cũng chỉ là một cô gái bình thường thôi, còn mấy cái công viên giải trí rộng lớn kia thì đã là chuyện của quá khứ rồi."

Nghe cô ấy nói vậy, cô bạn cùng phòng cuối cùng cũng tin: "Chơi vui đến thế sao?"

"Tất nhiên rồi! Tớ, Lý Tiêu Hàm, là chuyên gia về công viên giải trí, và tớ thích nó cực kỳ, đủ để thấy Lâu Đài Chó đỉnh cỡ nào rồi!"

Bình thường, khi cô bạn cùng phòng nghe câu này sẽ không mấy để tâm.

Nhưng bây giờ, nhìn thấy livestream và lời khẳng định của Lý Tiêu Hàm, cô ấy lại bị thuyết phục.

"Lần sau cậu có đi không? Chúng ta đi cùng nhé?"

"Tuyệt vời quá! Tớ sẽ đi đặt vé liền đây! Tuyệt đối sẽ không làm cậu thất vọng đâu!"

Cô bạn cùng phòng cũng bị sự phấn khích của Lý Tiêu Hàm lây sang, cũng nở nụ cười tươi rói mà đi theo cô ấy.

Tiểu Vũ trên màn hình livestream cũng đang cười, nhưng là cười thầm trong bụng.

Vừa bước vào cửa, anh đã được chào đón bởi một người đội chiếc mũ hình ếch.

"Anh cảnh sát, mau đi theo tôi, các cảnh sát ở đây đã chờ anh rất lâu rồi!"

Hình tượng nhân vật này đã khắc sâu vào tâm trí Tiểu Vũ. Trong phim hoạt hình, chú ếch ấy vốn là một nhân vật hài hước, cứ thoăn thoắt nhảy nhót không ngừng.

Nhưng không ngờ, ngoài đời thực lại sinh động đến thế.

Anh chàng diễn viên đã hóa trang cực kỳ chân thực, học thuộc tư thế di chuyển giống hệt trong hoạt hình, khiến cái bụng phệ của chú ếch xanh cũng lắc lư theo từng bước chân.

"Cảnh sát, cố lên!"

[Ai mà nhìn thấy cảnh này mà nhịn được cười chứ?]

[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha]

[Mấy bạn ở trên cười đến nhức mắt luôn rồi!]

Tiểu Vũ không kịp đọc hết những bình luận nhảy nhót trên màn hình, chỉ đành cố nín cười, lẳng lặng đi theo sau lưng.

Vị cảnh sát ếch xanh dẫn anh đến khu vực phá án đầu tiên mang tên Lâu Đài Chó.

Khi hang động tối hun hút như mực hiện ra trước mặt Tiểu Vũ, anh thậm chí còn thầm nghĩ, đây mà là chỗ để kinh doanh ư?

Xuyên Không Làm Giàu: Tui Là Phú Bà Đây!

Chương 123