Thẩm Ngưng Sơ đưa tay lặng lẽ véo vào cánh tay Cố Khiếu Hành. Cái tên này sao lại sốt sắng đến thế cơ chứ? Chỉ là véo một cái lại phát hiện cánh tay anh ta lại rắn chắc đến vậy, không làm anh ta đau mà ngược lại còn khiến đầu ngón tay cô nhói lên, làm cô không khỏi nhíu mày.
Cố Khiếu Hành thấy vậy liền ôm lấy tay cô, đặt lên vòng eo rắn chắc của mình, thì thầm: “Véo chỗ này này.” Ở đây mềm hơn một chút.
Tuy rằng cách một lớp áo sơ mi, nhưng từng thớ cơ bắp săn chắc ở vòng eo người đàn ông lập tức truyền đến đầu ngón tay cô một cách rõ rệt. Thẩm Ngưng Sơ cũng bị nhiệt độ ấm nóng truyền đến làm tim cô cũng lỡ nhịp đôi chút, hai má cô chợt ửng hồng. Tuy rằng có hơi mê mẩn trước những múi cơ bụng rắn rỏi ấy, nhưng nếu bị người khác nhìn thấy thì không giải thích được, sẽ làm ảnh hưởng đến hình tượng "thần tiên tỷ tỷ" mà cô luôn cố gắng giữ gìn.
Vì vậy, Thẩm Ngưng Sơ vội vàng rụt tay lại, thậm chí còn lập tức buông lời trách móc: “Đồ lưu manh!”
Ban đầu Cố Khiếu Hành chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, kết quả lời này vừa ra khỏi miệng, chính anh lại cảm thấy hơi ngượng ngùng, vành tai nóng bừng, đặc biệt là cảm giác khi tay Thẩm Ngưng Sơ đặt trên eo mình vừa rồi, trong lòng càng thêm bồn chồn khó tả.
Cả nhà đều ngập tràn trong không khí vui vẻ, nên chẳng ai để ý đến tình cảnh ngại ngùng của đôi trẻ. Thậm chí cả hai còn không dám nhìn thẳng vào mắt nhau.
Từ ngày chuyện kết hôn được chính thức đưa vào kế hoạch, Cố Khiếu Hành rất tích cực. Ngày hôm sau, anh đã đến cơ quan đăng ký kết hôn để làm thủ tục. Lúc làm thủ tục, anh còn tiện thể lo luôn chuyện nhà cửa.
Ban đầu định là ở chung với gia đình, nhưng nghĩ vợ chồng son thì ai mà chẳng muốn có không gian riêng tư, quấn quýt bên nhau. Ở chung với gia đình thì không tiện lắm. Mà theo chức vụ hiện tại của Cố Khiếu Hành thì căn hộ được cơ quan cấp cũng sẽ không cách nhà quá xa.
Vì vậy, hai nhà quyết định sau khi hai đứa kết hôn sẽ dọn ra ngoài ở riêng, nhưng ngày nào cũng về nhà ăn cơm. Về bên nào là tùy hai đứa nhỏ tự quyết định.
Từ ngày bắt đầu chuẩn bị kết hôn, Cố Khiếu Hành coi nhà họ Trần như nhà mình, thường xuyên bám rễ ở nhà họ Trần. Ông Trần Quý Uyên thì vô cùng hài lòng, điều này khiến Thái Hạc Chương buồn bực, cháu dâu chưa rước về nhà thì thôi lại còn mất cả cháu trai.
Vừa hay hôm nay Cố Khiếu Hành về nhà thay đồ, Thái Hạc Chương nhìn thấy người thì trong lòng không khỏi sinh bực dọc: "Ồ, còn biết đường về nhà à? Người không biết còn tưởng con đi làm rể nhà người ta rồi."
Cố Khiếu Hành thấy ông ngoại mình tức giận đến mức râu ria dựng ngược trông rất buồn cười. Ở bên cạnh Thẩm Ngưng Sơ lâu ngày, anh cũng học được chút mánh lới trêu chọc người khác, nghe vậy liền giả vờ trầm ngâm đáp: "Ơ ngoại, ngoại biết rồi sao?"
"Biết cái gì?"
"Con đã nói với nhà Tiểu Sơ rồi, con sẽ đến nhà họ Trần ở rể, hôm nay con về nhà thu xếp đồ đạc."
Thái Hạc Chương: ... Đứa cháu ngoại này không cần nữa!!
"A Dung, bà xem cái thằng nhóc này kìa." Thái Hạc Chương sững sờ một lúc, lập tức vội quay sang vợ mình.
Hồ Đức Dung thấy chồng đang giận tím mặt, vội vàng trấn an: "A Hành chỉ đang trêu chọc ông thôi." Nói xong lại vội vàng nói với cháu ngoại: "Không phải còn phải dẫn Tiểu Sơ đi chọn nhà sao? Còn không mau đi đi."
Cố Khiếu Hành nhếch môi cười đắc ý với ông ngoại mình, như thể muốn nói: "Ông mà còn lèm bèm nữa là con đi ở rể thật đấy!"
Thái Hạc Chương ôm ngực, tiếp tục làm bộ đáng thương trước mặt vợ: "Bà xem cái thằng nhóc này kìa, chỉ giỏi làm tôi tức chết."
"Yên tâm đi, sau này có người trị nó." Hồ Đức Dung nhỏ giọng nói.
"Ai trị được nó chứ?"
"Không phải còn có Tiểu Sơ sao? Ông xem Tiểu Sơ đó, ngoan ngoãn biết nhường nào, bình thường đến nhà gọi ông ngoại bà ngoại nghe ngọt lịm tim." Hồ Đức Dung nói rồi nháy mắt ra hiệu với chồng.
Thái Hạc Chương lập tức hiểu ý. Cái thằng cháu ngoại này thì ông chịu thua rồi, nhưng Tiểu Sơ thì khác. Thằng nhóc này mà dám làm loạn trước mặt vợ nó sao?
Chỉ cần sau này có Tiểu Sơ rồi, còn sợ cái thằng nhóc này lật trời sao?
Cố Khiếu Hành đang đi lên cầu thang bỗng khựng chân lại. Bây giờ ông ngoại bà ngoại nói xấu sau lưng mà chẳng thèm kiêng dè anh chút nào sao? Nhưng cậu rất tin tưởng vào người yêu của mình, Tiểu Sơ nhất định sẽ không hùa theo mọi người đâu!