Tình huống này hoàn toàn khác xa với suy nghĩ của Cao Tân, khiến anh thoáng khựng lại.
Viên sĩ quan trẻ tuổi của Quân bộ tỏ ra khá ôn hòa, mỉm cười nói với anh: “Cậu là người phụ trách sắp xếp chỗ ở lần này?”
Cao Tân chưa nắm rõ tình hình, nhưng vẫn gật đầu.
“Vậy dẫn đường đi, chúng tôi có việc cần tìm đội Lâm Tượng, muốn biết địa điểm lưu trú của họ.”
“Các ngài muốn tìm Lâm Tượng?” Cao Tân giật mình.
“Nếu không thì gọi cậu đến đây làm gì?” Người của Bộ Giáo dục sốt ruột nói: “Đừng nói là cậu không nắm được vị trí của họ đấy.”
Anh biết …
Nhưng vấn đề là, khách sạn mà anh sắp xếp cho Lâm Tượng ở… anh hoàn toàn không dám dẫn họ đến đó!
“Chuyện… chuyện này …” Cao Tân lắp bắp, mồ hôi lạnh lập tức túa ra trên trán.
Vòng sơ tuyển năm nay, tám đội mạnh nhất đã chứng kiến nhiều kết quả bất ngờ, với không ít tình huống nằm ngoài dự đoán.
Đặc biệt là Lâm Tượng, một học viện đến từ hành tinh bỏ đi, lần đầu tiên tham gia giải đấu, vậy mà lại thẳng tiến vào top bốn của vòng tính điểm.
Còn ba đội dẫn đầu năm nay lần lượt là Khải Minh, Phong Ngạn và Bụi Gai, toàn bộ đều là những đội kỳ cựu giữ vị trí top ba năm ngoái.
Đội Chisney, hạng tư của năm ngoái, đã bị Lâm Tượng loại sớm và tụt xuống vị trí thứ sáu.
Học Viện Quân Sự Nam Sơn, đội đứng thứ sáu năm ngoái, đã vươn lên hạng năm, còn Học Viện Tinh Tháp, từ hạng bảy rớt xuống hạng tám.
Học Viện Quân Sự Phong Vũ, vốn chỉ đứng thứ mười hai năm ngoái, đã nhờ sự hợp tác với Lâm Tượng mà giành được một suất trong top tám, giữ vững vị trí thứ bảy.
Còn Không Vực, đội đứng thứ năm năm ngoái, năm nay chỉ xếp hạng mười, đúng như lời Hồ Nhất Châu nói, thậm chí còn không đủ điều kiện vào vòng đấu loại.
Thời Miên tập hợp các đoạn video về bảy đội còn lại, cùng các học viên lần lượt nghiên cứu.
“Phong Vũ đã đồng hành cùng các cậu cả chặng đường. Các đội Chisney, Bụi Gai, Nam Sơn, và Tinh Tháp, các cậu đều đã từng giao đấu. Các cậu thấy thực lực của họ thế nào?”
Tề Trác suy nghĩ nghiêm túc một lúc, rồi nói: “Họ đều là rác rưởi.”
Nguyễn Kiều siết chặt nắm tay, cũng tỏ vẻ đồng tình: “Quá yếu. Thậm chí không đủ tư cách để nhân vật chính này bùng nổ sức mạnh.”
Thời Miên cảm thấy khi Tề Trác nói câu này, cậu ta mang theo ba phần ngạo mạn và ba phần bất cần, trông y hệt vị hiệu trưởng cũ trong nhật ký, khiến cô không biết nói gì hơn.
Cô quay sang nhìn Vương Lạc.
So với hai người kia, Vương Lạc đáng tin cậy hơn nhiều. Cậu bắt đầu phân tích từ Phong Vũ: “Đội trưởng của họ, Vu Chiến, trinh sát Phó Tê Bân và hỏa lực mạnh Từ Manh Manh đều rất mạnh. Nhưng hai thành viên còn lại rõ ràng không đủ thực lực và cũng không theo kịp nhịp độ của họ. Em nghĩ họ sẽ dừng chân ở top tám.”
Điều này khớp với phân tích của Thời Miên. Cô khoanh tròn tên Phong Vũ trên bảng: “Nếu gặp thì cứ đánh bình thường, không cần sử dụng thêm phương án nào khác.”
Ngoài Phong Vũ ra thì các đội còn lại đều là đội hình toàn bộ là tuyển thủ cao cấp.
Học Viện Quân Sự Nam Sơn, dù điểm số đã tăng lên hạng năm, thực lực lại không có nhiều thay đổi so với năm ngoái. Tinh Tháp cũng vậy.
Bụi Gai, đội đứng thứ hai năm ngoái, năm nay lại tụt xuống hạng ba. Thời Miên mở hai đoạn video lên: “Bụi Gai năm nay không thay đổi thành viên đội hình. Từ vẻ ngoài, cơ giáp cũng không có những cải tiến đáng kể, có lẽ đây là đội dễ bị nhắm đến nhất trong số các đội này.”
Cơ giáp giống nhau, thành viên giống nhau, nghĩa là lối chơi và chiến thuật cũng sẽ tương tự. Dù sự phối hợp có thể nhuần nhuyễn hơn, nhưng nếu có ai đó để tâm nghiên cứu vài trận đấu của họ từ những năm trước, chắc chắn có thể tìm được sơ hở để hóa giải.
Thời Miên vẽ một hình tam giác bên dưới tên Bụi Gai: “Chiều nay nếu bốc thăm gặp Bụi Gai, chắc chắn không phải là vấn đề quá lớn.”
Còn lại chỉ có Phong Ngạn và Khải Minh là thực sự khó nhằn.
Quyển 2 -