Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 111

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Khoản này kiếm tiền nhanh hơn, mà tỷ lệ cược 13.5 cũng đủ để cô bỏ túi hơn một tỷ tinh tệ rồi.

Ra khỏi khu vực đó, Tiểu Bát không kìm được hỏi: "Cô nói là muốn cho bọn họ một bài học sao? Sao không tố cáo mà còn đi đặt cược?”

Thời Miên vẫn giữ vẻ mặt chính trực như một vị hiệu trưởng nghiêm minh: "Không để bọn họ thua sạch sành sanh, thì làm sao sửa được tật xấu mở sòng bạc ngầm này?”

Tiểu Bát: "..."

Nghe nói Học viện Khải Minh có sòng bạc ngầm, đám người Tề Trác cũng rủ nhau cải trang một chút rồi đi vào đặt cược đội mình thắng. "Khải Minh đúng là nơi tốt, lần nào đến đây cũng kiếm được tiền." Hồ Nhất Châu xuýt xoa, còn định làm cả một lá cờ lưu niệm gửi tặng học viện.

Vương Lạc không quên nhiệm vụ của một kẻ nịnh nọt chuyên nghiệp: "Đó cũng là nhờ có hiệu trưởng, đi theo hiệu trưởng có thịt ăn."

Sắp phát tài tới nơi, nên tâm trạng Thời Miên rất tốt. Cô cũng không ngăn cản bọn họ, cả nhóm cứ thế cười nói vui vẻ mà đi vào sân thi đấu.

Cảnh tượng này hoàn toàn trái ngược với các đội khác, lập tức thu hút không ít sự chú ý.

Đặc biệt là phía đối thủ - đội Chisney, họ cảm thấy chắc Lâm Tượng đã hoàn toàn buông xuôi rồi. Lúc này, khán giả đang theo dõi phòng phát sóng trực tiếp cũng không khỏi cạn lời.

[Tại sao cứ mỗi lần chuyển cảnh tới Lâm Tượng, phong cách lại thay đổi thất thường như thế? Học viện này có phép thuật gì à?]

[Không phải có phép thuật, mà là... có độc... |]

[Có độc +1, đầu tôi tự nhiên vang lên bài quảng cáo: Mua vũ khí, tìm Thất Hợp! Mua cơ giáp, tìm Thất Hợp|]

[Khoan đã, chẳng lẽ họ định lấy biển quảng cáo ra thật sao?]

[Sao bây giờ nhiều người lại tung hô họ đến vậy? Đây là giải đấu Học Viện Quân Sự Liên Minh chứ không phải chương trình tấu hài... |] [Học viện này nên bị cấm thi đấu, ủng hộ Chisney đánh bại họ!]

Lâm Tượng đã kéo thù hận quá nhiều trong vòng thi tích điểm, còn Chisney lại có đông đảo người ủng hộ, nên chẳng mấy chốc mà khu vực bình luận bị nhấn chìm bởi những lời chế giễu.

Về phần sức mạnh thực sự, các fan mới của Lâm Tượng hoàn toàn không có niềm tin, cũng không dám mạnh miệng nói rằng Lâm Tượng sẽ thắng Chisney, chỉ đành câm nín nuốt giận.

Có người dứt khoát tắt phần bình luận, lúc này mới chú ý đến cô gái nhỏ dễ thương trong đội Lâm Tượng.

Đáng yêu lạ thường.

Đây chẳng phải là cô em gái nhỏ đeo kính râm đã phát ngôn đanh thép trong buổi phỏng vấn sao?

Đang tò mò không biết cô ấy là ai, máy quay lại xuất hiện thêm một người khác - Nhiếp Tử Phong đang hối hả chạy tới.

"Cuối... cuối cùng cũng tới kịp."

Nhiếp Tử Phong ngồi phịch xuống bên cạnh nhóm người Lâm Tượng, vừa thở dốc vừa dùng tay quạt quạt gió: "Trên đường gặp các giảng viên tiến hành truy quét sòng bạc ngầm, bị chậm mất một chút. Các cậu cố lên nhé, đánh bại bọn chúng hoàn toàn đi!”

"Chuyện nhỏ!" Hồ Nhất Châu gật đầu, rồi sắc mặt bỗng biến đổi: "Khoan đã, cậu vừa nói gì? Truy quét sòng bạc ngầm?”

" Đúng vậy, không biết ai lại mở sòng bạc ngay trong khu vực hoạt động của câu lạc bộ, bị các giảng viên bắt quả tang tại trận, cả người lẫn tiền đều bị tịch thu hết."

Sòng bạc ngầm trong khu vực hoạt động của câu lạc bộ... Chẳng lẽ không phải là nơi mà họ vừa tới đó chứ?

Đám người Lâm Tượng nuốt nước bọt, bỗng không dám nhìn sắc mặt của Thời Miên nữa.

"Vậy... tiền cược của mọi người thì sao?"

Nhiếp Tử Phong hoàn toàn không hiểu vì sao họ lại hỏi vậy: "Không phải đã nói rồi sao? Cả người lẫn tiền đều bị tịch thu."

Cả người... lẫn tiền... đều bị tịch thu...

Thế gian không có gì đau khổ hơn là việc người vẫn sống, nhưng tiền thì không còn...

Điều đau khổ hơn nữa là con người vẫn sống, tiền không còn... mà bên ngoài còn ôm một khoản nợ khổng lồ...

Không khí chợt rơi vào sự tĩnh lặng, chỉ còn nghe thấy giọng điệu châm biếm của Nhiếp Tử Phong: "Nói thật nhé, chuyện này có liên quan đến các cậu đấy, Học Viện Lâm Tượng. Có một học sinh của học viện chúng tôi mắc nợ không trả được, bèn đem tất cả tiền tiết kiệm cược rằng Lâm Tượng sẽ bị loại ngay từ vòng đầu. Ai mà ngờ các cậu lại vào được vòng tứ kết, khiến cậu ta thua đến mức tán gia bại sản, do nghĩ không thông nên đã đi tố giác sòng bạc."

Quyển 2 -

Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 111