Có lẽ cha cô ấy cũng đã tuyệt vọng: "Được thôi, cha không thể quản được con nữa rồi."
Cô gái tóc xoăn ngắt kết nối liên lạc, rồi mới trở lại bàn: "Sao không nói gì? Có phải quá xúc động đến mức không biết bày tỏ thế nào không?"
Cô bé ngồi đối diện chỉ lặng lẽ nhìn cô, ánh mắt mang theo vẻ phức tạp và thâm sâu: "Cô là học viên của Học viện Lâm Tượng? Học viện Kỹ thuật Quân sự Lâm Tượng ư?"
Tại phòng thẩm vấn dưới lòng đất của Thất Hợp Bang.
Nam thanh niên trong bộ đồng phục nằm bệt trên sàn, thở hổn hển. Mái tóc ướt đẫm mồ hôi bết vào trán, nhưng khóe môi vẫn nở nụ cười kiên định: "Các người đừng phí công. Tôi... tôi sẽ không hé răng nửa lời."
Nếu Thời Miên có mặt ở đây, cô chắc chắn sẽ nhận ra đây chính là cán bộ đã kiểm tra hành lý cho mình.
Chỉ khác là giờ đây, người thanh niên vốn trông bình thường này đang bị xiềng xích tứ chi, dáng vẻ thảm hại, duy chỉ có đôi mắt vẫn sáng rực lên sự quật cường.
Lão Đao, người phụ trách với vết sẹo ngang cổ, cau mày nhìn xuống anh ta: " Tôi hỏi lại lần nữa, kẻ nào đã chỉ đạo anh can thiệp vào kênh liên lạc trực tiếp, gửi tin nhắn cho hai kẻ kia, xúi giục họ sử dụng thuốc gen?"
Sau sự việc, Thất Hợp Bang đã tiến hành điều tra quang não của Phan Hướng Lộ và một người liên quan khác. Trên đó đều hiển thị một thông báo được gửi qua hệ thống nội bộ...
"Kế hoạch thay đổi, hành động ngay lập tức."
Hai người này rõ ràng không phải ngẫu nhiên có được lọ thuốc gen, mà đã có sự chuẩn bị từ trước, thậm chí có thể là những tử sĩ cảm tử.
Người thanh niên nằm dưới sàn mím chặt môi, quyết không hé răng nửa lời.
Lão Đao nhìn anh ta hồi lâu rồi hỏi: "Chính tôi đã đưa anh vào Thất Hợp Bang, tại sao anh lại làm ra chuyện này?"
"Anh còn hỏi tôi vì sao?" Người thanh niên cười khẩy, đáp: "Thất Hợp Bang có phải là của hành tinh Phan Đạt chúng ta không? Chỉ vì họ mạnh mẽ, vì họ ban cho anh miếng ăn, anh liền chấp nhận làm nô lệ ư? Anh muốn sống trong sự phục tùng thì cứ việc, nhưng tôi thì không!"
"Nếu không có Thất Hợp Bang, giờ đây hành tinh Phan Đạt vẫn đang chìm trong chiến tranh loạn lạc." Lão Đao không tài nào hiểu nổi.
" Nhưng liệu họ có thể cứu hành tinh Phan Đạt không? Có thể ngăn chặn cuộc xâm lược của người biến dị không? Còn chúng tôi thì có thể!"
Ánh mắt người thanh niên càng lúc càng sáng rực, lộ rõ vẻ điên cuồng: "Chúng tôi có thể biến một người bình thường vô năng thành kẻ sở hữu sức mạnh ngang ngửa tinh thú! Hôm qua các người cũng đã tận mắt chứng kiến, phải không? Chẳng phải rất kinh ngạc? Rất bất ngờ? Đúng không?" Anh ta cười man dại: "Chắc chắn đã có không ít kẻ bỏ mạng, còn có cả Huyết Mạch Hồng nữa. Tôi nghe nói cô ta là thành viên của đoàn lính đánh thuê Huyết Sắc, đội quân đánh thuê lớn thứ hai ở Phong Khởi. Giờ cô ta đã chết, các người chắc chắn phải có lời giải thích với Huyết Sắc!"
Vậy ra, mục đích của việc chúng chọn thời điểm diễn ra sự kiện săn thú để hành động là nhằm làm suy giảm thanh danh của Thất Hợp Bang, khiến các người phải đau đầu vất vả giải quyết vụ việc này sao?
Lão Đao cảm thấy cơn giận bốc lên ngùn ngụt, nhưng vẫn cố gắng kìm nén: "Anh nói anh có thể cứu hành tinh Phan Đạt, vậy rốt cuộc anh là ai? Hắc Xà, Độc Cấm, hay Tiêm Long Hội?"
Trước khi Thất Hợp Bang đến thì những bang phái này là những bang phái đối đầu ác liệt nhất trên hành tinh Phan Đạt. Sau khi Thất Hợp Bang đến thì một số đã biến mất không dấu vết, một số khác thì cả bang phái rời đi.
Nghe đến câu hỏi này, người thanh niên nhắm nghiền mắt lại, hoàn toàn giữ im lặng.
Lão Đao chỉ đành thay đổi câu hỏi, anh cố ý cười lạnh lùng: "Những kẻ ẩn mình không dám lộ diện, tôi thấy các người cũng chẳng mạnh mẽ gì mấy. Lọ thuốc đó dùng xong là chết, các người định dùng cái gì để cứu hành tinh Phan Đạt? Dùng mạng người để đổi lấy sao?"
Quả nhiên, người thanh niên bị kích động dữ dội: "Anh thì biết cái gì? Nếu lúc đó hành tinh Phan Đạt có một nửa người dân sở hữu sức mạnh này, không, chỉ cần một phần ba, hay thậm chí một phần tư thôi, thì người biến dị cũng không thể uy h.i.ế.p được hành tinh Phan Đạt!
Quyển 1 -